Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 1187: Hổ xuống đồng bằng đến chó cũng có thể bắt nạt



Trần Lâm Vũ vô cùng tức giận, anh thật sự không ngờ, sau khi mình suy sụp, vậy mà loại người nào cũng có thể leo lên đầu anh đi nặng đi nhẹ.

Nhưng anh ta không biết, những bảo vệ này bình thường đều thuộc loại hình cung kính người trên chèn ép người dưới.

Trước đây khi Trần Lâm Vũ còn đắc thế, những người này luôn cung kính với anh ta.

Bây giờ anh ta thất thế rồi, những bảo vệ này, hận không thể giảm anh ta dưới chân, tất nhiên muốn tìm mọi cách gây rối với anh ta rồi.

Nhưng, bây giờ đối mặt với tình hình như vậy, Trần Lâm Vũ cũng không dám xé rách mặt với những người này.

Bây giờ anh ta thật sự không có cái gì cả, anh ta đến cả những bảo vệ này cũng không đấu lại được.

Nhịn lại sự tức giận trong lòng, cuối cùng Trần Lâm Vũ vấn lựa chọn cúi đều, "Mấy anh à, xin lỗi, tôi không có ý gì với các anh cả. “Tôi... tôi vào trong có chút việc, nếu như các người không có thời gian đổ xe cho tôi, vậy tôi tự mình đó, như thể có được không?

Trần Lâm Vũ nói ra những lời này, anh ta chỉ cảm thấy mình hoàn toàn mất hết mặt mũi rồi.

Anh ta thân là cậu chủ trước đây của nhà họ Trần, vậy mà còn phải cúi đầu trước những bảo vệ này, sống còn có ý nghĩa gì nữa chứ?

Những người áo đen kia cười lớn, người đàn ông dẫn đầu chế nhạo nói: “Cậu Trần, lời này của cậu, quá khách sáo rồi." “Các anh em, nghe thấy chưa, cậu Trần xin lỗi chúng ta đấy! “Nếu như cậu Trần đã đồng ý cúi đầu, vậy chúng ta tha cho cậu ta một lần, được không?"

Mọi người đều kêu được.

Người đàn ông dẫn đầu lấy chìa khóa trong tay Trần

Lâm Vũ, ném cho thanh niên đứng bên cạnh, cười nói: “Cậu Trần, cậu đến đây, chính là khách "Xe ấy, chúng tôi có thể đỗ cho cậu.” “Nhưng chút kinh phí này, cậu có thể trả trước được không?" “Cậu cũng biết đấy, các anh em kiếm tiền cũng không dễ gì mà

Trần Lâm Vũ gần như muốn phát điện rồi, đây là lần đầu tiên anh ta thấy khi đỗ xe còn phải đưa tiền boa.

Người khác, đều là khi lấy xe mới đưa tiền boa, những người này, quá chèn ép anh ta rồi.

Nhưng chuyện đã đến nước này, anh ta có thể nói gì chú?

Trần Lâm Vũ móc mấy tờ năm trăm trên người đưa qua, trầm giọng nói: “Đủ rồi chứ?”

Người đàn ông dẫn đầu cười lớn: "Cậu Trần hào phóng rồi.” “Nào, cậu Trần, mời cậu vào trong

Trần Lâm Vũ nghiến răng, cúi đầu đi vào trong quốc tế Thiên Hoàng.

Bên ngoài, những bảo vệ kia lại phá lên cười.

Những bảo vệ kia tiến lại gần người đàn ông dẫn đầu, thấp giọng nói: “Đội trường, sao lại bảo anh ta đưa tiền boa trước vậy? Anh là sợ anh ta không có tiền sao?”

Người đàn ông dẫn đầu trừng anh ta một cái: “Nhóc con mày thì hiểu cái mông gì chứ.” “Mày còn chưa biết, tại sao hôm nay Trần Lâm Vũ lại đến đây sao?”

Mấy bảo vệ đều hoang mang lắc dầu.

Người đàn ông dẫn đầu trầm giọng nói: “Đám người mắt mù này” “Sau khi nhà họ Trần xảy ra chuyện, Trần Lâm Vũ vẫn luôn chui rúc trong nhà, không ra ngoài.” “Thời gian dài như vậy, lần đầu tiên ra ngoài, còn chạy đến quốc tế Thiên Hoàng chúng ta, bọn mày không hiểu chuyện gì sao?”

Mọi người lại lắc đầu.

Người đàn ông dẫn đầu nhất thời cạn lời: “Tao nói cho bọn mày biết." “Tối nay, cậu chủ nhà họ Tiền, dẫn theo Tiết Minh Thư đến đây chơi.” Mấy bảo vệ nhìn nhau, một người ngạc nhiên nói: “Tiết

Minh Thư nhà họ Tiết?" “Đó không phải cô chủ lớn nhà họ Tiết sao?” “Cô ta ở cùng với cậu chủ Tiền sao?”

Người đàn ông dẫn đầu cười lạnh một tiếng: “Chuyện của cô chủ cậu chủ nhà người ta, chúng ta không quản được “Nhưng bọn mày phải biết một chuyện. “Tiết Minh Thư này, lúc trước, chính là bạn gái của

Trần Lâm Vũ đấy! “Hơn nữa, hai người đã sớm đính hôn rồi.”

Lời này vừa nói ra, mấy người bảo vệ như bừng tình, bật cười. “Nói như vậy, Tiết Minh Thư định đá Trần Lâm Vũ, đi theo cậu chủ Tiền sao?” “Ha ha ha, Trần Lâm Vũ, không cam tâm bị cắm sứng, cho nên mới chạy đến đây gây chuyện?”

Một bảo vệ cười nói.

Người đàn ông dẫn đầu cười ha ha: “Còn cần phải nói sao?” “Cho nên, tạo mới bảo nó đưa tiền boa trước." “Một khi vào đấy gây sự, Trần Lâm Vũ đen đủi nếu như chết rồi, chúng ta tìm ai đòi tiền chứ?"