Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 275: Lừa đảo kiểu này không thể tin được



Lâm Mạc Huy bình tĩnh nói: "Tại sao tôi phải nói đổi chuyện này chứ?" “Tôi nói có thể chữa được thì chắc chắn có thể chữa được."

Vẻ mặt Bản Ngọc Lân không phục: "Hừ, chỉ dựa vào lời nói thì đương nhiên anh nói gì mà chà được." “Chẳng phải vừa rồi anh nói, nếu có châm thì có thể trực tiếp chữa trị luôn đúng không?"

Lâm Mạc Huy gật đầu.

Bân Ngọc Lân lập tức nói: "Vậy được, anh đợi đó, giờ tôi đi tìm một bộ châm cho anh." “Lát nữa anh chữa trị cho bọn họ ngay trước mặt mọi người." “Lâm Mạc Huy, tôi nói rõ trước rồi đấy" “Nếu không chữa được, thì anh tự thừa nhận mình là một tên lừa đảo đi, nghe thấy chưa?"

Niên hơi hoàng sơ, vôi nói: “Bân Ngọc Lân, em em làm gì vậy chứ "Kiều chữa bệnh này, phải từ từ mới có thể thấy được hiệu quả, làm... làm gì có hiệu quả liên được chứ

Bản Ngọc Lân lạnh lùng cười: "Vừa rồi anh ta nói nghe cao siêu lắm, tất nhiên là phải chịu trách nhiệm với những gì mình nói rồi, "Lâm Mạc Huy, tôi hỏi anh, anh có dám trực tiếp chữa trị ngay tại đây không?" “Mọi người đều đang nhìn đẩy, nếu anh không dám thì dứt khoát nói một tiếng mình là kẻ lừa đảo thì được rồi." “Mọi người không phải là đồ ngốc, anh có thể lừa được chủ Đinh chứ không lừa được hết tất cả mọi người đâu!”

Mọi người cũng ồ lên, rất rõ ràng, bọn họ cũng mang theo thái độ hoài nghi với Lâm Mạc Huy.

Lâm Mạc Huy nhìn xoáy vào Bân Ngọc Lân, nhẹ giọng nói: "Ở đây chữa thì chắc chắn không thành vấn “Nhưng tôi cũng nói trước " “Hôm nay, tôi chỉ chữa bệnh cho hai người này." "Sau khi chữa xong cho hai người này, những người khác đừng ai đến làm phiền tôi “Nếu mọi người đồng ý, vậy thì tôi cũng đồng ý với yêu cầu của cầu" “Còn nếu không đồng ý, thì thôi bỏ đi

Bản Ngọc Lần hạ hạ cười lớn: "Lâm Mạc Huy, anh thật sự xem mình là thần y đấy à? Nghĩ rằng ai ai cũng muốn xin anh chữa bệnh cho họ sao?" "Chuyện này có gì mà không thể đồng ý chứ?" “Tôi nói cho anh biết, tôi đại diện cho mọi người, đồng ý với yêu cầu của anh."

Lâm Mạc Huy chậm rãi gật đầu: “Tốt lắm." “Vậy tôi đi tìm kim châm đây." “Bân Ngọc Lân lạnh lùng cười: “Anh đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà!” "Được, hôm nay, ngay tại đây, tôi sẽ khiến anh mất hết mặt mũi!"

Bản Ngọc Lân chạy ra ngoài, không lâu sau thì thật sự mang về một bộ kim châm.

Lúc này, chú Định cũng đưa vợ ông ấy đến. “Chủ nhiệm Huy, anh khám cho vợ tôi thử xem, bệnh của bà ấy có thể chữa được không?"

Chủ Đinh căng thẳng hỏi.

Lâm Mạc Huy nhìn một cái, sau đó cười: "Bệnh này của vợ ông đơn giản thôi mà “Thế này đi, tôi chăm cho vợ ông trước "

Chủ Đình vui mừng: “Thật sao?" “Chủ nhiệm Huy, vậy thì cảm ơn anh nhiều lắm!

Chủ Đinh vội dẫn vợ sang.

Lúc này, con trai ông ấy lo lắng hỏi: "Bố, thế này... thể này có được không?" "Chúng ta đã đi nhiều bệnh viện thế rồi, bác sĩ nào cũng nói bệnh của mẹ chỉ có thể khống chế thôi." “Người này, ngay cả bệnh án của mẹ còn chưa xem, còn... còn dùng cách châm cứu, chắc không phải là lừa đảo chứ?"

Chú Định cầu, trừng mắt nói: "Con thì hiểu cái gì?" "Cái mạng này của bố là nhờ chủ nhiệm Huy cứu đẩy, bố tuyệt đối tin tưởng với y thuật của chủ nhiệm

Huy “Con cứ nói xẳng nói bậy thì cút sang một bên đi!”

Con trai chủ Đinh hơi không cam tâm: “Bố, con... con chỉ là lo lắng cho sức khỏe của mẹ thôi mà!" “Việc chữa bệnh này không phải chuyện nhỏ, không thể tùy tiên làm bậy được đâu.

Lúc này Bên Ngọc Lân cũng đi tới: “Anh, em quen với tên Lâm Mạc Huy này, anh ta là một tên học sinh chẳng ra gì còn chưa tốt nghiệp trường nghề nữa." “Ngay cả bằng cấp còn không có, sao có thể làm bác sĩ được chứn “Lúc đi học, anh ta chỉ biết chém gió thôi. “Loại người này, hoàn toàn không tin được. "Chuyện châm cứu này cũng không phải chuyện nhỏ. “Một chút bần cần thôi là rất dễ gây ra những tồn thương mà không thể chữa được

Con trai chủ Đinh gật đầu không ngớt: "Đúng vậy, bố, chuyện này... chuyện này không thể châm bậy được đầu." "Hay là chúng ta tìm bác sĩ khác hỏi thử xem?" Chú Định tức giận: “Con thì hiểu cái gì?" “Bố tin tưởng chủ nhiệm Huy tuyệt đối

Con trai chủ Đình cũng rất kiên quyết: “Bố, con không tin người này được!" “Bây giờ phương pháp chữa bệnh đều hiện đại hóa cả rồi, toàn bộ đều là tây y, làm gì còn ai châm cứu nữa chứ?" “Chuyện này liên quan đến sức khỏe của mẹ, con không thể để mặc bổ làm loạn được

Chủ Đỉnh tức giận: “Con

Bản Ngọc Lân vội nói: “Chủ Đinh, hay là thế này “Để dì ba cháu thử trước, xem hiệu quả thế nào da?" “Nếu tên này chẳng có bản lĩnh gì vậy thì không để anh ta chữa cho dì nữa." “Nếu có tác dụng thì để chữa tiếp cho dì, thế này chẳng phải là được rồi sao?"

Mọi người xung quanh nghe thấy thế thì hơi khinh bi.

Tên Bản Ngọc Lân này đúng là khốn nạn mà Để lấy lòng nhà chủ Đinh mà không tiếc để dì ba của mình mạo hiểm.

Những lời như vậy mà cũng có thể thốt ra được, quả thực là khiến người ta khinh thường.

Chú Đỉnh cau mày, ông ấy hoàn toàn tin tưởng

Lâm Mạc Huy.

Nhưng, sự kiên quyết của con trai khiến ông ấy cũng hết cách. “Chủ nhiệm Huy, thật ngại quá." “Thằng con trai khốn nạn của tôi thật chẳng ra làm sao. “Tôi cũng không làm trái nó được!" “Hay là anh khám cho mẹ Niên trước xem?"

Chủ Định ngượng ngùng nói.

Lâm Mạc Huy bình tĩnh gật đầu, anh có thể nhận ra con trai chủ Đinh không tin tưởng mình.

Anh xoay lại nói với mẹ Niên: "Dì, cháu chữa cho dì trước nhé."

Mẹ Niên cũng rất dứt khoát, lập tức đi qua: “Được “Lâm Mạc Huy, để con bị liên lụy rồi."

Lâm Mạc Huy đang định châm thì Bân Ngọc Lân đột nhiên nói: "Mọi người đều nhìn thấy đấy." “Dì ba tôi giờ vẫn đang khỏe" "Lát nữa nếu có chỗ nào không ổn, mọi người phải làm chứng đấy, tránh cho tên này không thừa nhận."

Mọi người gật đầu,

Mẹ Niên bất lực nói: "Bản Ngọc Lân, con nói cái gì thế chứ?" “Lâm Mạc Huy đang giúp dì mà, con... sao con có thể nói thế với nó " chů." “Lâm Mạc Huy, con đừng tức giận, để con bị liên Tuy rồi t

Lâm Mạc Huy khẽ cười: “Dì, đi không cần phải khách sao với con. “Được rồi, dì nằm xuống trước đi, đừng nói chuyện nữa."

Mẹ Niên nhắm mặt lại, Lâm Mạc Huy lấy bảy cây kim châm ra, dừng lại chốc lát, sau đó hai tay đột như như bay lên, bảy cây kim đã chích vào người mẹ Niên.

Mọi người xung quanh sửng sốt, Lâm Mạc Huy gần như châm cả bảy cây kim vào cùng một lúc.

Tốc độ rất nhanh, quả thực khiến mọi người không thể phản ứng lại được.

Khoan nói đến có thể chữa bệnh hay không, chỉ riêng điều này thôi cũng đủ khiến người ta kinh ngạc rồi.

Bảy cây kim này châm trên mặt mẹ Niên, mọi người chỉ thấy sắc mặt mẹ Niên đỏ lên, giống như máu trên cả người đều tập trung vào đầu vậy.

Lúc này, Lâm Mạc Huy lấy cây kim bạc to nhất ra chấm nhẹ lên mũi mẹ Niên. Thoáng chốc, mũi của mẹ Niên trào ra rất nhiều máu. Niên và bố hoảng hốt, vội nói: “Sao... sao lại chảy mẫu mũi rồi?"

Bản Ngọc Lân nhân cơ hội này hết lớn: “Ôi, Lâm

Mạc Huy, anh làm gì dì ba tôi thế này?" “Máu chảy không ngừng thế này, anh là đổ lang bằm à?" "Lần đầu tiên tôi nghe nói đến châm cứu sẽ chảy máu đẩy, quả nhiên anh là đồ lừa đảo mà!" “Gọi cảnh sát, gọi cảnh sát bắt tên khốn này lại!"

Chủ Đinh sững sờ, nhưng điệu bộ con trai ông ấy thì như đây là lẽ dĩ nhiên. “Bố, bố nhìn thấy rồi chứ" “Con đã nói rồi, châm cứu này là dành cho mấy người mê tín ngày xưa thôi, hoàn toàn là lừa đảo cả “Châm cứu nào có thể chữa bệnh chứ?"

Con trai chủ Đinh bĩu môi.

Vẻ mặt chủ Đinh bối rối: "Không thể nào chứ?" “Tay nghề của chủ nhiệm Huy rất cao siêu, thế này... thế này là sao nhiề

Lúc mọi người còn đang hoang mang hoàng loạn, me Niên đột nhiên xua tay. "Đừng... đừng lo, tôi không sao, tôi không sao." "Ôi chao, sao tôi cảm thấy đầu mình không còn mẻ man nữa nh

Niên mở lớn mắt, từ lúc mẹ bị xuất huyết não thì bà ấy cứ nói đầu mình chếch choáng nặng nề.

Giờ lại không sao nữa?