Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 296: Hiện tại nói xin lỗi đã muộn rồi



Đặng Tiến Quân xuống đài, cùng với Lâm Mạc Huy đi vào gian phòng bên trong ngồi xuống.

Vừa ngồi xuống chưa được bao lâu, Niên và Vương Kim Liên liền bước vào.

Niên vừa vào đến cửa đã kích động nói: “Tiến Quân, cậu... cậu làm cái gì vậy?”

“Tớ thật sự không thể làm được những việc này, tớ... tớ chưa từng quản lý công ty.

“Công ty dược liệu đang làm ăn rất tốt, làm sao tự nhiên mà cậu lại muốn chuyển nghề vậy?"

“Cậu... Nếu như là vì tớ thì không được đâu.

“Chúng ta là anh em, cậu giúp tớ, trong lòng tớ rất biết ơn. Thế nhưng tớ không thể để cậu trả giá nhiều như vậy!"

Đặng Tiến Quân cười: "Niên, cậu đừng nói với tớ

những lời này”

“Tớ cũng chỉ là vì làm công cho nhà tư bản thôi"Nhà tư bản ở đây này, câu nói với câu ta đi. Đặng Tiến Quân chỉ vào Lâm Mạc Huy.

Lâm Mạc Huy một mặt bắt đặc đi: “Cậu chỉ biết nói lung tung."

"Niên, cậu đừng nghe câu ta nói "

"Công ty dược liệu Hưng Thịnh thuộc về công ty dược phẩm Hưng Thịnh, cũng là của vợ tớ

"Tớ giao cho cậu quản lý, cũng là vì tớ rất yên tâm

với cậu.

"Kế tiếp, tớ muốn hợp tác với Đặng Tiến Quân để mở một công ty mới, thực hiện các hạng mục khác"

“Không chỉ là Đặng Tiến Quân, ngay cả anh Hồ cũng sẽ tạm rời cương vị công tác.

“Trong khoảng thời gian mấy tháng này, cậu cứ làm quen với luồng quy trình của công ty dược liệu trước đã."

“Đợi cậu hoàn toàn hiểu rõ rồi, Đặng Tiến Quân với anh Hồ có thể buông tay, chuyên tâm đi làm nghiệp vụ mới rồi."

Niên lúc này mới bừng tỉnh, thấp giọng nói:

"Thật... thật sao?"

Lâm Mạc Huy cười nhẹ: “Đương nhiên là thật rồi."“Hạng mục mới, tớ với Đăng Tiến Quân và anh Hồ đều sẽ bỏ vón một phần, cái này là xí nghiệp thuộc về ba người chúng tớ

“Chúng tớ đều là cổ đông của xí nghiệp, đến lúc đó để tờ xem còn ai dám nói tớ là nhà tư bản

Đặng Tiến Quân cười lớn: “Được rồi, theo như lời cậu nói như vậy, tớ cũng lên chức nhà tư bản rồi à?"

Niên vui mừng khôn xiết: "Quá tốt rồi Quá tốt rồi Lời này của Niên là phát ra từ tận đáy lòng.

Đặng Tiến Quân vỗ vỗ vai Niên: “Niên, làm tốt

nhé."

“Năm nay làm xong công việc, trở về cậu cũng nổi lên, chúng ta lại đầu tư vào hạng mục khác."

“Ba anh em chúng ta, đồng tâm hiệp lực

Vương Kim Liên ở bên cạnh nhìn đến trong lòng tràn đầy xúc động, cô ấy thật sự cảm thấy tự hào vì chồng mình có những người bạn tốt như thế này!

Lâm Mạc Huy đột nhiên nói: “Đúng rồi, em dâu, em cũng phải đến công ty!

Vương Kim Liên kinh ngạc: “Em? Em...có biết cái

gì đâu"

"Em làm việc ở xưởng dệt cũng rất tốt, không...không cần đến chỗ khác đầu."

Những năm này Vương Kim Liên văn luôn làm việc ở xưởng dệt, nói thật ra cũng rất vật và

Nhưng mà, Vương Kim Liên là một người cực kỳ dễ dàng thỏa mãn, đối với tình trạng hiện nay của bản thân mình cô vẫn vô cùng hài lòng.

Đặng Tiến Quân xua tay. "Nói cái gì vậy chứ

"Em là em dâu của bọn anh, làm sao có thể vẫn làm việc ở xưởng dệt được chứ?"

Vương Kim Liên vẫn còn do dự: "Nhưng em... em không biết làm gì cả.

“Em chỉ biết một số công việc ở xưởng dệt thôi, đến công ty dược liệu có thể làm gì được chứ?"

Lâm Mạc Huy nhẹ giọng nói: “Anh tin tưởng rằng Niên sẽ làm nên chuyện "

“Thế nhưng anh lo lắng cậu ấy đôi lúc hiền lành

quá sẽ dễ bị người ta lừa

Sau khi em đi thì quan sát cậu ấy nhiều một chút miễn cho cậu ấy bị người khác lợi dụng!"

Vương Kim Liên bỗng nhiên tinh ngộ, nhìn Niên, dùng sức gật đầu.

Trong mắt của Vương Kim Liên, chỗ nào của Niên cũng đều tốt hết. Thế nhưng về điểm quá hiền lànhnày cũng là sự thật.

Để cho anh ta quản lý một cái công ty thật sự dễ bị người ta lợi dụng, bị người ta lừa mất

Hôn lễ kết thúc, Lâm Mạc Huy để cho đoàn xe

đưa tất cả mọi người về nhà

Niên và Vương Kim Liên đứng ở ngoài cổng, mim cười tiến mọi người về nhà.

Đợi đến khi mọi người đã về gần hết, có mấy người chậm rãi di chuyển từ phía sau đến.

Nhìn kỹ, đây không phải đám người Vương Đạt Thụ, Vương Kim Linh bọn họ sao?

Vương Kim Liên không khỏi sửng sốt: "Mấy người... sao mấy người lại đến đây?"

Mấy người Vương Đạt Thụ xấu hồ, bọn họ thật ra đã sớm lặng lẽ chuồn đến đây, bọn họ thật sự không cam lòng.

Sau khi xem xong hiện trường đám cưới, nói thật lòng là bọn họ lại càng hối hận muốn chết.

Lần này bọn họ mới thật sự biết rằng rốt cuộc năng lực của Lâm Mạc Huy và Đặng Tiến Quân lớn biết nhường nào!

Vương Kim Linh tiến đến bên cạnh Vương Kim Liên, thấp giọng nói: "Liên, xin lỗi.""Chị. Chị không nên ngăn cản hôn sự của em với Niên, chị đến đây để xin lỗi em."

"Niên, cậu... cậu sẽ không tức giận chị chứ?"

Niên cử đầu không nói gì.

Vương Kim Liên thì lại một mặt phẫn uất: "Chị không cần nói xin lỗi với tôi.

"Những chuyện mà chị đã làm ra, cả đời này tôi cũng sẽ không tha thứ cho chị đâu."

Vương Kim Linh gấp gáp nói: “Liên, em... sao em

lại nhẫn tâm như vậy chứ?"

"Chị là chị gái của em đấy!”

Vương Kim Liên cười lạnh nói: “Chị cũng biết rằng chị là chị gái tôi cơ à?"

“Vậy chị gà tôi cho một tên ngốc, cũng chỉ vì cái quyền lợi đó của bản thân?"

"Chị rốt cuộc có xem tôi là em gái hay không?"

Nói đến đây, Vương Kim Liên lại căm phẫn mà nhìn Vương Đạt Thụ: “Ông không phải muốn khiến tôi chết sao?"

“Lúc tôi từ trên tầng rơi xuống, tôi đã chết một lần

“Ông muốn ba tỷ rưỡi tiền sính lễ, chúng tôi đưa

rồi."

Anh ta là người đầu tiên đến nhà của Niên giúp đỡ trước sau, làm việc cũng rất chu toàn.

Hơn nữa, không biết anh ta làm sao thế nhưng lại được tạo thành quan hệ thân thích với nhà Niên.

Thế là anh ta lập tức lấy danh phân bậc con cháu trong nhà, gọi bố mẹ Niên là cô họ chủ họ, thân thiết vô cùng.

Lại cộng thêm bận rộn trước sau có công lao, Lâm Mạc Huy thấy anh ta làm việc cũng được nên để anh qua đây giúp đỡ Niên.

Lần này anh Hòa kích động đến mức thiếu chút nữa là khóc rồi.

Có thể đi theo Niên, cũng chẳng khác nào sánh kịp với những nhân vật lớn như Lâm Mạc Huy với Đặng Tiến Quân.

Mặc dù anh ta là tên côn đồ, nhưng nói thật ra xuất thân rất bình thường, có thể có được hơn bảy mươi tỷ tài sản đã là không tệ rồi.

Nếu như có thể ôm được hai cái đùi lớn Lâm Mạc Huy với Đặng Tiến Quân, nói không chừng anh ta có thể giống với anh Hồ, nắm bắt cơ hội, một bước lên trời

Vì vậy, anh ta hiện nay hoàn toàn xem Niên như ông chủ của mình, đối với Niên cung kính miễn bànSau khi đã tiến xong toàn bộ khách khứa, Lâm Mạc Huy và với Đặng Tiến Quân liền đi trước.

Đương nhiên, arth Hóa còn đem theo một đám người ở lại phía sau để giúp máy người Niên.

Niên với Vương Kim Liên đã mệt cả một ngày, cuối cùng cũng có thể ngồi trong phòng nghỉ ngơi uống một ngụm trà rồi.

Anh Hòa làm việc cũng rất chu toàn, đã sớm bàn giao với nhà bếp để bọn họ làm một bàn thức ăn.

Buổi trưa ngày hôm nay lúc mọi người đang ăn uống, Niên với Vương Kim Liên thì lại bận kính rượu, không hề ăn cái gì cả.

Hai người hiện tại vừa đói vừa mệt, sự sắp xếp của anh Hòa vừa thích hợp.

Hai người ngồi trong phòng bao xa hoa trên tầng thượng của khách sạn Thời Đại, thưởng thức mỹ vị mà trước giờ chưa bao giờ được nếm qua.

Anh Hòa ở bên cạnh báo cáo lại cho hai người tình

huống ngày hôm nay.

“Anh Niên, vừa rồi tôi đã thống kê một chút.

“Hôm nay chúng ta thu được tổng cộng số tiền biểu là sáu mươi lăm tỷ năm trăm năm mươi lăm triệu năm trăm năm mươi lăm nghìn."Nói đến đây, Niên và Vương Kim Liên trực tiếp phun hết nước trong miệng ra

Anh Hỏa bị dọa cho hoàng sở “Anh Niên, chị dâu, làm sao vậy?"

Thức ăn không hợp khẩu vị sao?

Niên vội vàng đáp: “Không phải anh ban này anh vừa nói cái gì cơ?"

Vương Kim Liên cũng sốt ruột: "Anh có phải là nhầm lẫn gì rồi không?

"Hơn ba mươi lăm tỷ? Làm sao có thể chứ? Cho dù tính nhằm cũng không đến mức tính ra nhiều như vậy chứ!"

Anh Hòa lúc này mới hiểu ra, hai người bị con số tiền biểu này dọa họ chấn động rồi.