Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 491: Hương vị sữa chua



Kết hôn, những thứ cần chuẩn bị vẫn còn rất nhiều, 'Kim úc phủ đệ' một lần nữa cũng được sang sửa, lăn sơn lại. Công việc sửa chữa phải cần một thời gian rất dài, hơn nữa mùi sơn vôi lưu lại ở trong phòng rất lâu, sẽ làm ảnh hưởng đến sức khỏe, cho nên bọn họ cũng không tiến hành sửa chữa bên trong nữa!

Còn chuyện sức khoẻ của con gái cưng? Đương nhiên là khỏe mạnh không sao nữa rồi!

"Anh nhìn xem bộ quần áo này có đẹp không?" Tư Vũ cầm một bộ váy áo, ướm lên trên người để cho Bùi Tạp Tư xem!

Giống như rất nhiều người đàn ông khác, sau khi tan tầm Bùi Tạp Tư lại ngồi ru rú trên ghế sô pha, thuận tiện xem giải Euro League, có thể nói là xem gần như trực tiếp, mắt chăm chú theo dõi trên màn hình TV không hề chuyển động!

Tư Vũ tức giận đến mức nhíu mày, dậm chân!

Cô chạy đến trước chỗ màn hình TV, lớn tiếng gọi: "Anh mau nhìn xem , có đẹp không?"

Lúc này, Tạp Tư mới giật giật đôi má, không chút lưu tâm, chỉ liếc cô một cái, đáp lại không chút để ý: "Không tệ lắm, cũng được!"

Những lời này còn chưa nói dứt, sau khi nghe thấy, Tư Vũ tức giận nổi cơn thịnh nộ:"Bùi Tạp Tư, anh có nhìn em không? Anh cũng không hề chú tâm vào em, đúng không?"

"A ..."đang chìm trong trận bóng đá một cách say mê, Bùi Tạp Tư lúc này mới lấy lại tinh thần, khẩn trương tiến lên ôm ấp bà xã, chân chó vây quanh nói: "Bà xã à, không nên tức giận, thật sự không phải là không thèm quan tâm đến em, anh biết chiếc váy này của em là loại không có khoá kéo, đúng hay không?" Anh nói cực kỳ chắc chắn!

"Hả? Làm sao mà anh biết được?" Vẻ mặt Tư Vũ hạ ngay cơn tức giận, trắng mắt hỏi!

"Người chồng như anh, đương nhiên cực kỳ chú ý đến những gì của em rồi! Đừng nói là bộ váy áo này, mỗi chiếc váy, mỗi cái áo, ngay cả mỗi chiếc áo ngực, anh đều biết rõ móc khoá ở nơi nào!" Nói những lời sau cùng, anh nháy nháy mắt đầy bất minh ám muội!

"Không đứng đắn, đồ sắc quỷ, đồ biến thái ..." Tư Vũ hờn dỗi đấm vào nơi ngực của anh, khóe miệng không nhịn được lại bắt đầu cong thêm lên !

Bùi Tạp Tư thuận thế ôm cô vào trong ngực, bàn tay to và môi lại bắt đầu ăn đậu hũ của cô."Bà xã, anh muốn... anh rất muốn...!"

Tư Vũ vặn vẹo thân thể, đẩy đầu của anh ra:"Không được, em còn phải đi nấu cơm, anh vẫn nên lại tiếp tục xem trận bóng đá đi!"

"Không xem nữa, trận bóng đá đâu có hấp dẫn bằng người của bà xã cơ chứ? Nơi đó chỉ có một trái bóng, mà trên người bà xã của anh lại có. . . Hai trái!" Anh dễ dàng từ phía sau lưng giữ cô lại khi cô đang muốn đi vào phòng bếp, chỉ một tay anh đã dễ dàng khống chế được hai cánh tay cô, còn bàn tay kia thì vuốt ve nơi miệng của cô! Ám chỉ đang muốn ra sức xoa nắn nơi mềm mại của cô!

A ... Chẳng qua trên TV chỉ đang phát lại trận bóng đá mà thôi, phát lại đâu có bằng chính mình có thể tự mình biểu diễn bàn thắng đẹp trên hiện trường có phải là tốt hơn không?

Thân thể nho nhỏ của Tư Vũ đã bị anh chộp trong lòng bàn tay như cánh diều giấy vậy, cô muốn chạy trốn anh thật xa, nhưng lại hoàn toàn phải dựa vào tâm tình của anh vẫn đang nắm giữ cô ở trong tay - -

"Đừng như vậy mà, để buổi tối đi, hiện tại trời còn chưa có tối đâu!"

"Ai quy định chuyện này chỉ có thể làm vào buổi tối? Đang lúc hoàng hôn, càng thêm tình thú!"

"Đừng, đi bộ cả ngày, trên người cực kỳ dính ... a..., đừng như vậy. . . Đã nói rồi, em còn chưa có tắm rửa đâu, cực kỳ bẩn. . ."

"Không, một chút cũng không bẩn, anh cực kỳ thích. . ." Anh đã ngồi xổm người xuống, chóp mũi hãm nhập vào giữa hai gò đồi của cô, giọng nói đầy khêu gợi lại vang lên."Uh`m. . . Là hương vị sữa chua..."

Váy ẩm ướt, cảm giác chạm vào lành lạnh, khiến Tư Vũ khom người xuống. Ngón tay kháng cự lại, luồn vào bên trong mái tóc của anh: "Anh đừng như vậy . . . Em có cảm giác thật xấu hổ. . ."

"Chúng ta là vợ chồng, giữa vợ chồng là chân thực nhất, hơn nữa quả thật anh cực kỳ thích loại hương vị này. . ." Anh bá đạo, vác cô lên trên vai, lập tức đi vào trong gian phòng. . .

Thời gian hoàng hôn nhiệt độ trở nên nóng bỏng, từ phòng khách lan tràn đến tận trên giường lớn nơi phòng ngủ...

"Em muốn nằm. . ." Cô nói xong thở hổn hển, nằm có vẻ thoải mái, không phiền lụy!

"Anh thích ở phía sau, như vậy lại càng kích thích. . ." Anh bá đạo đặt cô quỳ ở trên giường, mân mê bộ phận cao cao!

Hai tay anh dùng lực nâng eo của cô lên, từ từ tiến vào mục đích."Anh sẽ tự mình nâng cao người cho em, như vậy em sẽ không mệt mỏi!"

Nửa người trên của cô đều nằm ở trên giường, mái tóc đen xõa tung, lòa xòa ở trên giường, khẽ rung rung theo đà lắc nhẹ, vừa gợi cảm lại vừa trêu chọc người!

Vẻ mặt anh đầy căng thẳng, nhịp thở như ngừng lại, toàn bộ tâm trí đều vùi đầu vào đối phó với bên trong của cô...

Bầu không khí càng ngày càng nóng bỏng, không khí lúc ban đầu càng ngày càng thêm hết sức dồn nén ...

"Này, như vậy không thể được..." bỗng nhiên cô kêu lớn!

"Nhưng mà anh muốn. . ."

"Sẽ mang thai đấy, cho ra ngoài ..." cô nâng cơ thể lên, muốn chạy trốn khỏi anh

Anh ra sức nắm chặt lấy cô, nín thở, tiến vào nơi tận cùng một vòng nhanh như điện chớp!

Sau đó, anh và cô cùng...

Run rẩy, thở gấp gáp ...

Sau trận kích động bùng nổ mạnh mẽ, trong phòng dần dần trở lại sự yên lặng, nhưng rất nhanh, lại truyền đến tiếng khóc ròng!

"Anh thật đáng ghét, vì cái gì cứ thích làm như vậy?" Trần như nhộng, Tư Vũ lăn sang bên kia giường, tức giận đến hai mắt đỏ bừng, nước mắt không ngừng chảy ra ngoài!

"Bà xã, em đừng nóng giận ..." tay anh đặt lên bờ vai cô!

Cô vặn vẹo bả vai, run rẩy để rớt tay anh xuống: "Anh đừng đụng vào em... "

Bùi Tạp Tư với vẻ mặt vô tội lại áp sát vào sau lưng cô nói đầy vẻ vô lại: "Chẳng phải nhất thời là do anh không thể khống chế được hay sao? Đó cũng là bởi vì em quá mê người, em quá hấp dẫn anh, em làm cho anh không sao khống chế nổi!"

Anh chìm đắm vào trong vẻ mặt đầy sự quyến rũ của cô!

"Anh cũng đừng có gạt em nữa, anh hoàn toàn chính là một người đàn ông ích kỷ, chỉ chiếu cố đến sự vui sướng của mình, hoàn toàn không suy xét đến cảm giác của em!" Tư Vũ kéo khăn trải giường ra, kéo cao lên che khuất thân thể của chính mình, vẻ mặt khinh thường đáp lại anh!

"Thật oan uổng mà, anh ích kỷ từ khi nào chứ hả ? Vì em, ngay cả sinh mệnh anh cũng không cần, bây giờ em lại chụp cái mũ ích kỷ lên đầu anh!" Bùi Tạp Tư hề hề nói, tùy tiện nhấc cái chăn đơn lên, cũng chen lách chui vào bên trong!

"Anh đi ra ngoài - - "

"Không ra!"

Cô đá anh, anh giữ lại cái chân non mềm nhẵn bóng, thuận thế lại còn hướng lên trên sỗ sàng!

"Anh thật vô lại!" Cô tức giận!

"Anh luôn vô lại với em!" Khuôn mặt tươi cười nghênh đón!

"Nếu như em mang thai, em sẽ hận chết anh!" Cô càng khóc uất ức, khóc đến cùng tựa như mít ướt!

"Anh là chồng em, cũng là cha của con gái em - - "

"Chúng ta ly hôn rồi !" Cô nhắc nhở anh!

"Cái đó không quan hệ, chúng ta lập tức sẽ phục hôn, không phải nói nhiều, ngày mai chúng ta đi tới phòng dân chính làm thủ tục! Em sắp là vợ của anh, cho dù anh có làm thế nào đi chăng nữa, đây cũng là chuyện đương nhiên, không phải sao? Em là vợ anh cũng nên sinh con cho anh chứ!" Hừ, anh đổi ý, anh muốn có con rồi ! Bây giờ người phụ nữ này hiện tại luôn luôn ghét bỏ anh, nếu không làm cho cô mang thai, về sau này khó bảo đảm rằng sẽ có một ngày cô lại ghét bỏ anh, sẽ không cần anh nữa!

Hừ hừ, có hai đứa trẻ ở bên người, cô có muốn bỏ anh, cũng không bỏ được!

"Cút ngay, về sau em sẽ không để cho anh thực hiện được điều ấy!" Cô giơ chân lên lại ra sức đá anh! Nhưng cô lại không hề chú ý, bất kể tốt xấu, lập tức đạp vào chỗ quan trọng của anh!

"Chết tiệt..." anh lập tức nhíu mày, giống con tôm khô gập cong người lại, tay chân đang ở trên người cô cũng rụt lại, ôm lấy hạ thân của mình!

Bị đá đau, anh buồn bực kêu to: "Em, người phụ nữ này, em làm sao thế hả? Em chán ghét việc anh đụng chạm vào người em đến như vậy sao? Có phải là em còn có tâm tư khác hay không, cho nên mới không muốn sinh con cho anh?"

Anh đột nhiên tức giận chỉ trích, khiến cho Tư Vũ nhất thời cảm thấy uất ức lẫn sợ hãi."Anh đừng có ngậm máu phun người chứ! Em có tâm tư khác từ khi nào chứ hả ? Em đối với anh như vậy, chính anh chẳng phải là người rõ ràng nhất hay sao? Em không cho anh~~tiến vào”..., cô xấu hổ không muốn nói ra miệng nên lược bớt đi."Chúng ta lập tức phải cử hành hôn lễ, trong buổi hôn lễ người sẽ bị mệt mỏi nhiều, anh chẳng phải biết rất rõ hay sao? Nếu đến lúc đó em bị phản ứng thì làm sao bây giờ?" Nước mắt cô đã biến mất, tiếp tục nói: "Em nói không muốn sinh con cho anh khi nào? Nếu như em không thích sinh con cho anh, em lại mang thai đến hai lần sao. . ."

"Được rồi, anh không tính toán với em nữa, em đừng có khóc được không!" Bùi Tạp Tư thu hồi lại vẻ mặt thống khổ không chịu nổi, lôi cô vào trong lòng.

Cô càng ra sức đánh đấm anh, nước mắt càng tuôn rơi."Cái gì mà nói anh không tính toán với em hả? Anh vẫn không biết là mình sai, phải không?"

"Không - - không có - -" anh xoa xoa ngực, nơi ấy bị cô đánh cho rất đau, lắc lắc đầu nói."Thật sự không có, là anh sai, anh thật sự sai lầm rồi!"

Cô như đóa hoa lê đẫm lệ nhìn anh, chớp chớp hàng mi ướt át."Anh chỉ biết nói sai rồi, sai rồi thì có thể giải quyết được vấn đề sao?"

"Bây giờ anh sẽ đi mua thuốc tránh thai là được chứ gì, không phải nói trong vòng 72 giờ là có thể đảm bảo hiệu quả tránh thai sao?" Thời điểm còn đang nói chuyện, cả người trần truồng anh nhảy xuống giường! Động tác nhanh chóng mặc áo, kéo lại khóa quần, xoay người đi ra khỏi nhà!

Không còn cách nào khác, chính anh tự tạo ra phiền toái, đương nhiên anh phải đi xử lý rồi !

Tư Vũ nửa nằm nửa ngồi dựa ở đầu giường, vừa giận vừa buồn cười nhìn về phía cửa:"Đáng ghét, anh thật sự quá đáng ghét!"

Bất quá chán ghét thì chán ghét, cô đã bị anh làm cho thành mỏi mệt đến không chịu nổi, lại còn phải bắt đầu chuẩn bị bữa tối nữa!

Hiện tại cô đã có thói quen tự mình nấu ăn, đối với những đồ ăn sẵn cô thật sự không có một chút hứng thú!

Gọt rửa, nhúng chần, lủng xủng loảng xoảng, rất nhanh trong phòng bếp đã vang lên tiếng hòa âm của nồi thìa.

Hai món rau, một món canh được bầy ra trên bàn ăn, vừa vặn khi đó, tiếng mở cửa chính vang lên, Bùi Tạp Tư cầm một hộp thuốc đi vào."Bà xã, nhanh lên uống đi, tất cả vẫn còn kịp!"

Tư Vũ cau cái mũi, tiếp nhận thuốc tránh thai."Hi vọng toàn bộ có thể kịp thời, nếu không em nhất định sẽ không tha thứ cho anh!" Nói xong, nàng đi vào phòng bếp, tự mình rót một chén nước! Nhưng mà cô cũng không mở hộp thuốc ra, mà lại bỏ thẳng lọ thuốc vào trong túi chiếc tạp dề đang mặc!

Dự định muốn có con, làm sao cô có thể uống thuốc đây! Bây giờ, chỉ có khẩn cầu ông trời phù hộ, hi vọng cô sẽ không mang thai!

Tiếng chuông điện thoại di động vang lên rất to, Bùi Tạp Tư nhận điện thoại."A lô! Mẹ à, có chuyện gì sao?"

"Con trai à, hiện tại con hãy phân xử cho mẹ, ba con, hiện tại ông ấy như người điên mất rồi..." Bùi phu nhân tức giận, cơn giận truyền từ một chỗ khác đến điện thoại!