Từ Phế Vật Thành Thiên Tài Võ Đạo

Chương 48: Phiền não



Bên ngoài Hạnh viên, Trưởng Tôn Nam Kiểu nói một câu khiến Lý Tử Dạ quả thực không biết nên trả lời như thế nào.

Bây giờ phụ nữ đều lưu manh như vậy sao?

“Ta còn trẻ, có thể đợi thêm vài năm nữa được không?"

Trên mặt Lý Tử Dạ lộ ra vẻ ngại ngùng, đáp.

“Không trẻ nữa đâu”

"Trưởng Tôn Nam Kiều đánh giá thiếu niên trước. mắt một lượt, mỉm cười nói: “Mười bảy tuổi, ở triều Đại Thương ta đã có thể thành hôn rồi, sao thế, Lý công tử ghét bỏ ta quá lớn tuổi, hay là ghét bỏ thân phận quả phụ của ta?"

Lý Tử Dạ nghe vậy thì bó tay toàn tập, tự gây nghiệt không thể sống, đang yên đang lành hẳn lại đi trêu trọ người phụ nữ này làm gì!

Nhìn thấy thiếu niên trước mắt bối rối, Trưởng Tôn Nam Kiều thản nhiên cười, nói: "Được rồi, không trêu ngươi nữa, chúng ta nói chuyện hợp tác đi, nhà Trưởng Tôn ta cảm thấy rất hứng thú với tất cả chuyện làm ăn của Lý gia, Lý công tử có thế nói điều kiện”

"Không phải vừa rồi trong yến tiệc ta đã nói rồi sao?" Lý Tử Dạ nói.

“Lý công tử, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, Lý gia muốn chiếm bảy phần lợi nhuận, trong ba nhà sẽ không có bất kỳ một nhà nào có thể đồng ý."

Trưởng Tôn Nam Kiều nghiêm túc nói: “Sáu phần, đây là điểm mấu chốt của nhà Trưởng Tôn ta, Lý gia chiếm sáu phần, nhưng mà quá trình sản xuất của Lý gia, phải có người của nhà Trưởng tôn ta tham dự."

“Không thể nào."

Lý Tử Dạ trực tiếp phản đối: “Quy trình sản xuất của Lý gia ta tuyệt đối sẽ không để bất luận kẻ nào. tham dự”

“Lý công tử, đừng vội từ chối”

Trưởng Tôn Nam Kiều bình tĩnh nói: “Lý gia đã một mình làm những việc làm ăn này mười năm, rất nhiều công nghệ đã không còn là bí mật nữa, cho dù Lý gia có bảo vệ tốt đến đâu thì qua vài năm nữa, những công nghệ này cũng sẽ đần đần bị các nhà thợ lành nghề từ từ nghiên cứu kỹ lưỡng, đến lúc đó, ưu thế của Lý gia sẽ không còn là ưu thế nữa."

“Trưởng tôn tỷ tỷ cũng nói, đó là chuyện của vài năm sau."

Lý Tử Dạ cười rạng rỡ nói: “Mấy năm cũng đủ để Lý gia bọn ta mở rộng kinh doanh mấy lần. Đến lúc đó, cho dù có nghiên cứu ra công nghệ của Lý gia ta thì Lý gia đã độc quyền tất cả con đường làm ăn của triều Đại Thương rồi, các nhà có bắt chước lại chân thật đến đâu thì người trong thiên hạ cũng chỉ nhận ra thương hiệu của Lý gia ta."

“Chẳng lẽ Lý công tử thật sự cho rắng, triều đình sẽ để cho Lý gia tiếp tục phát triển một cách trắng trợn không kiêng nể gì sao? Không phải Lý công tử cũng không hiểu nguyên tắc cây lớn thì đón gió to chứ?”

“Ta đương nhiên hiểu, cho nên, sau khi Tam hoàng tử cho Lý gia ta lựa chọn, Lý gia ta lập tức tới”

Lý Tử Dạ mim cười nói: “Nhưng mà ta cũng biết, nhà Trưởng Tôn và Thương Minh, còn có tiền trang Doãn thị cũng không phải một phe, Lý gia ta có thể lựa chọn nhà Trưởng Tôn thì cũng có thể lựa chọn Thương Minh hay tiền trang Doãn thị”

Trưởng Tôn Nam Kiều nghe vậy, ánh mắt hơi nheo lại, nói: "Lý công tử thật đúng là quan sát thấu đáo, bội phục”

“Tỷ cũng vậy.”

Lý Tử Dạ bình tĩnh nói: “Trưởng tôn tỷ tỷ hẳn là đã nghe nói, ta và Tam hoàng tử có mối quan hệ cá nhân khá tốt, thế nhưng Tam hoàng tử đã nhiều lần tiến cử với ta nhà Thương Minh và tiền trang Doãn thị."

“Tam hoàng tử có thể cho ngươi cái gì thì nhà Trưởng Tôn ta cũng có thể”

Trong mắt Trưởng Tôn Nam Kiều hiện lên vẻ hưng phấn, nghiêm túc nói: "Thậm chí còn hơn thế nữa!"

“Thật ra, ta nghiêng về nhà Trưởng Tôn hơn”

Lý Tử Dạ nhếch miệng cười, nói: "Dù sao, ai mà không muốn dành nhiều thời gian với một người đẹp như Trưởng Tôn tỷ tỷ chứ, nhưng mà điều kiện của Trưởng Tôn tỷ tỷ thật sự làm cho Lý gia ta không cách nào tiếp nhận được."

“Ngươi đã gọi ta là tỷ tỷ, tỷ tỷ ta có thể không nhượng bộ một bước hay sao?”

Trưởng Tôn Nam Kiều lườm thiếu niên trước mắt rồi nói: "Phân chia lợi nhuận, Lý gia vẫn chiếm sáu phần, còn nhà Trưởng tôn ta chiếm bốn phần, về phần công nghệ của Lý gia, nhà Trưởng tôn sẽ không tham

gia vào, như vậy được rồi chứ”

*À... để ta suy nghĩ một chút”

Lý Tử Dạ cười ha ha, nói: “Gó lẽ, tiền trang Doãn thị và Thương Minh sẽ thật sự chấp nhận điều kiện trước đó của ta đấy!"

“Ngươi!”

Trưởng Tôn Nam Kiều khựng lại, ngực phập. phồng tức giận, vẻ ngoài quyến rũ trông thật hấp dẫn.

“Đi thôi, Trưởng Tôn tỷ tỷ, sau này còn gặp lại”

Hòa nhau một ván, tâm trạng của Lý Tử Dạ rất tốt, hắn khoát tay áo và lập tức cất bước rời đi.

Lý Ấu Vi, Bạch Vong Ngữ theo sau và rời đi cùng. nhau.

Trước Hạnh viên, Trưởng Tôn Nam Kiều nhìn bóng lưng thiếu niên

đi xa phía trước, một lúc lâu sau mới mỉm cười, bỗng nhiên giống như trăm hoa đua nhau nở rộ, đẹp không sao tả xiết

'Tên nhóc này thật thú vị.

Lâu lắm rồi nàng ta mới gặp được người khiến mình cảm thấy hứng thú như vậy.

Lý viên, khi ba người Lý Tử Dạ trở về thì trời đã gần tối

Lý Tử Dạ tiếp tục đi tâm thuốc, tiếp nhận ngược. đãi mỗi ngày một lần.

Hơn nửa canh giờ sau, lúc Lý Tử Dạ đi ra, hai chân run rẩy, đứng cũng đứng không vững.

Ở căn phòng phía tây, Lý Tử Dạ và Bạch Vong Ngữ ngồi trên thềm đá trước phòng, cùng nhau ngẩn người ngắm trăng trên trời.

“Lão Bạch” Lý Tử Dạ mở miệng nói.

“Hả?” Bạch Vong Ngữ đáp.

“Ngươi có tu vi lợi hại như vậy, thân phận lại siêu phàm như thế, dáng vẻ không

"Trong lúc nói chuyện, Lý Tử Dạ nhìn về phía “cô bé quàng khăn đở' bên cạnh, đột nhiên cảm thấy có chút ghen tị.

Dáng vẻ của tên nhóc này trông cũng không tệ.

Dưới ánh trăng, Bạch Vong Ngữ mặc bộ nho bào. màu trắng, lông mày như kiếm, khí chất chính nghĩa, là tiêu chuẩn của thiên chỉ kiêu tử, con cưng của trời.

Trong lòng Lý Tử Dạ bưön bực, ngoảnh mặt đi,nói: "Ngươi không có gì phải phiền não sao?"

“Phiền não?”

Bạch Vong Ngữ nghe vậy, rất nghiêm túc suy nghĩ rồi nói: "Có."