Tứ Tiên Tặc

Chương 27: Lục tiên pk quỷ tướng



Lục Tiên: “Haha, thấy không, chúng mày càng lớn tiếng càng thể hiện sợ hãi! Sao không thử ngậm lại miệng một chút, chứ thế này trông tội nghiệp quá!”

Hồng Tiên: “Ối dồi ôi, thấy không, chúng mày toàn thể hiện ra vẻ hung hãn, nhưng sợ đến mấy rồi! Đến bao giờ mới đến đây đối đầu một cách thẳng thắn, chứ?”

Tiên Tử: “Hihi, cứ như vậy, càng chạy trốn thì càng bộc lộ sự yếu đuối của mình. Chúng mày sợ chết à? Đừng cứ ngồi đó như con rết, hãy ra đây và chơi một trò chơi thật vui vẻ với chúng tao đi!”

Lục Linh: “Ha ha ha, không lẽ chúng mày cứ cố gắng chạy trốn mãi không chừng sao? Thôi thì nhanh chóng ra đây đối đầu đi, chứ không thì ta sẽ phải đến đó và làm chúng mày sợ đến chết!”

Những lời nói trêu chọc này không chỉ thể hiện sự hài hước mà còn là cách để tứ tiên tặc làm cho quân địch cảm thấy bất ổn và lo lắng, từ đó tạo ra lợi thế tinh thần cho bản thân. Đồng thời, nó cũng là một phần của chiến lược làm phiền và làm mất tập trung của họ.

Lục Tiên: “Haha, chúng mày ngồi trong tòa thành đó như những con gà trống sợ mất, chắc là chưa từng gặp ai dũng cảm như chúng tao bao giờ!”

Hồng Tiên: “Ừ, đúng rồi đấy! Nhìn chúng mày lúc này, đuổi cũng không đuổi, chạy cũng không chạy. Đã vậy còn hét lên rồi nữa, thôi thì chúng mày cứ cười nốc cổ đi, đến khi gặp chúng tao thì nước mắt mới chảy!”

Tiên Tử: “Haha, thấy không, chúng mày chỉ biết giở trò như mấy đứa trẻ con! Đến bao giờ mới chịu dậy dỗ được đây?”

Lục Linh: “Đúng vậy, chúng mày đứng đó như mấy tên lùn, cứ tưởng mình cao thượng lắm à? Chỉ cần một chút mà chúng tao đến, chắc chúng mày sẽ quay đầu bỏ chạy thôi!”

Những lời trêu chọc này không chỉ tạo ra sự căng thẳng và lo lắng trong tâm trí của quân địch mà còn làm cho tứ tiên tặc cảm thấy phấn khích và tự tin hơn trong cuộc chiến.

Trong lĩnh vực do Lục Tiên và Hồng Tiên tạo ra, mỗi phần của không gian trở thành một thử thách đối với tinh thần của quân địch. Sự ma mị, u ám và đầy rẫy những hiện tượng kỳ bí làm mất phương hướng, làm mê hoặc và tạo ra sự hoang mang trong lòng bất kỳ ai bước chân vào đó.

Cánh rừng dày đặc của những cây cổ thụ đầy cánh hoa đen như màu đêm đen tối, dường như luôn ẩn chứa sự nguy hiểm. Tiếng rì rào của gió trong cành cây kêu gào như tiếng thét của những linh hồn bị mắc kẹt, làm cho không khí trở nên ám ảnh và căng thẳng. Ánh sáng lạ mắt từ những ngọn đèn lồng treo giữa cây cối càng làm tăng thêm sự ma quái của không gian.

Trên mặt đất, những tầng rêu đen nhánh mạnh mẽ, tạo ra một cảm giác bí ẩn và u tối. Những con đường đan xen như những con đường của thế giới ngầm, mơ hồ và không có hướng đi rõ ràng. Mỗi bước chân đi qua là một sự liều lĩnh, không biết rằng đằng trước có chứa nguy hiểm gì.

Những hình ảnh ma mị, những hồn ma bất ngờ hiện lên và biến mất trong sự mê man của lũ quân địch. Âm thanh lạ lùng, những lời thì thầm không rõ nguồn gốc càng khiến cho bất kỳ ai đi vào lãnh thổ này cảm thấy lo sợ và hoảng sợ.

Cuộc chiến diễn ra giữa nhóm tứ tiên tặc và quân địch trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Sự mất ổn định trong tinh thần của quân địch là một lợi thế mà tứ tiên tặc tận dụng để tấn công mạnh mẽ hơn, không để cho đối thủ có cơ hội hồi phục và phản công. Mỗi cuộc tấn công đều là một trận chiến đầy cam go, nơi sự sống còn phụ thuộc vào sự thông minh, kỹ năng và sự bạo lực của từng người.

Trận đấu giữa nhóm Tứ Tiên Tặc và quân địch dần trở nên căng thẳng hơn, và những cảm xúc đang dâng trào trong lòng mỗi người. Các vũ khí được vung lên mạnh mẽ, mỗi đòn tấn công đều mang theo sự quyết liệt và nguy hiểm.

Lục Tiên, với sự điềm tĩnh và uyên bác, thường xuyên sử dụng ảo ảnh để tạo ra những phản ứng kinh hãi từ phía đối thủ. Hắn biến môi trường xung quanh thành một lưới mê hoặc, khiến kẻ thù không biết điều phải đối mặt với cái gì. Mỗi đòn tấn công từ Lục Tiên đi kèm với sự khơi dậy sợ hãi và nỗi lo sợ trong tâm trí của quân địch.

Hồng Tiên, với khả năng sử dụng lửa và sự uyên bác, biến những bóng đêm thành lửa rực cháy, họa lên bầu trời đêm với những vệt sáng chói lọi. Ngọn lửa của hắn phản chiếu trên gươm kiếm, tạo ra ánh sáng mạnh mẽ vang xa, khiến kẻ thù phải giữ đầu phòng thủ và bảo vệ.

Tiên Tử, với sự nhanh nhẹn và tinh tế, luôn sử dụng chiêu thức với sự linh hoạt và quyết đoán. Hắn vung kiếm một cách điêu luyện, mỗi đòn đều đầy sức mạnh và sự nhạy bén. Đôi mắt của Tiên Tử lúc nào cũng tập trung vào điểm yếu của đối thủ, sẵn sàng tấn công mạnh mẽ mỗi khi có cơ hội.

Lục Linh, với sự can đảm và sự khéo léo, luôn tận dụng môi trường xung quanh để tạo ra những kế hoạch tấn công và phòng thủ đầy táo bạo. Hắn vung cung và bắn mũi tên như một phù thủy, mỗi mũi tên đều là một đòn tấn công chí mạng và chính xác. Sự linh hoạt và quyết đoán của Lục Linh là một trong những yếu tố quyết định giúp nhóm Tứ Tiên Tặc đối phó với kẻ thù mạnh mẽ.

Những cuộc ẩu đả diễn ra nhanh chóng và ác liệt, tiếng gõ gõ kiếm va chạm, tiếng gầm rú từ những con quái vật và tiếng kêu la từ những kẻ bị thương vang vọng trong không gian. Mỗi chi tiết trong cuộc đối đầu đều được mô tả sâu sắc và chi tiết, từ cử động của người, cách họ tấn công, cho đến cảm giác mỗi người trải qua trong những giây phút căng thẳng của trận chiến.

Lục Tiên và tên quỷ tướng đối đầu nhau, sự căng thẳng và nguy hiểm vẫn hiện hữu trong không gian hẹp của cuộc đối đầu cận chiến. Cả hai đều dùng kỹ năng và sức mạnh của mình để tấn công và phòng thủ, trong một sự giao tranh gay gắt và đầy cam go.

Lục Tiên, với sự uyên bác và nhanh nhẹn, liên tục di chuyển và né tránh những đòn tấn công của đối phương. Hắn sử dụng sự linh hoạt của mình để tránh né và phản công, thường xuyên di chuyển với tốc độ nhanh nhẹn, đánh lừa đối thủ và tìm ra điểm yếu của hắn. Lực lượng tinh thần của Lục Tiên không ngừng được thể hiện qua mỗi cử động của hắn, khiến cho đối thủ phải lúng túng và tiêu tán.

Trong khi đó, tên quỷ tướng cũng không kém cạnh, với sức mạnh và sự hung dữ của mình. Hắn sử dụng vũ khí và kỹ năng chiến đấu của mình để tấn công mạnh mẽ và quyết liệt. Đôi khi, hắn tấn công một cách thẳng thừng, dùng sức mạnh vật lý để đè ép Lục Tiên và tạo ra những cú đánh mạnh mẽ. Tuy nhiên, Lục Tiên không dễ dàng chịu thua, hắn luôn sử dụng sự nhanh nhẹn và sự sáng tạo để đối phó, tìm ra cơ hội tấn công và phản công.

Cuộc đấu giữa Lục Tiên và tên quỷ tướng diễn ra trong một không gian chật hẹp, những cử động nhanh nhẹn và sức mạnh đều được thể hiện qua từng đòn tấn công và phòng thủ. Sự căng thẳng và lo lắng vẫn tiếp tục tăng lên, trong khi cả hai bên vẫn không ngừng nỗ lực để chiếm lấy ưu thế và đạt được mục tiêu của mình trong cuộc đối đầu này.

Lục Tiên cười khẩy, lời trêu chọc vang lên trong không gian đầy căng thẳng của cuộc đối đầu.

“Ngươi quá chậm,” Lục Tiên nói, giọng điệu lạnh lùng nhưng cũng chứa đựng sự tự tin. “Đến chạm vào ta còn không thể, thì làm sao mà thắng được?”

Những lời này như một lời thách thức, làm tăng thêm sự tức giận và lo lắng trong tâm trí của tên quỷ tướng. Lục Tiên sử dụng trí tuệ và tốc độ của mình để khiến cho đối phương cảm thấy bất lực và mất kiên nhẫn. Điều này không chỉ là một cú đánh vào lòng tự trọng của đối thủ, mà còn là cách để tạo ra một khoảng trống cho bản thân tấn công hoặc phản công.

“Bậy bạ! Ngươi sẽ phải trả giá cho sự kiêu ngạo của mình!” Tên quỷ tướng gầm lên, ánh mắt đầy nóng lòng như muốn hủy diệt Lục Tiên ngay lập tức.

Những lời này phản ánh sự phẫn nộ và tuyệt vọng của tên quỷ tướng trước sự khích bác của Lục Tiên. Ông ta tức giận vì cảm thấy bị khinh bỉ và coi thường, và quyết tâm phải trở lại bằng cách làm cho kẻ địch trả giá đắt.

“Thật không may cho ngươi, quỷ tướng ơi, có vẻ như tốc độ của ngươi chậm hơn cả cào cào trong rừng.” Lục Tiên cười khẩy, sự khinh bỉ hiện rõ trên khuôn mặt anh.

Lời trêu chọc này không chỉ là một lời đáp trả, mà còn là một cách để Lục Tiên tạo ra sự phân tâm và lừa bịp tên quỷ tướng, tạo điều kiện cho mình tấn công hoặc lùi ra khỏi tình thế khó khăn.

Quỷ tướng ngậm ngùi phản ứng, cố gắng đánh bại Lục Tiên bằng mọi cách, nhưng vẫn bị đánh lừa bởi những pha né tránh linh hoạt của Lục Tiên. Mặc dù đã dốc hết sức lực và tâm trí vào cuộc chiến, quỷ tướng vẫn không thể chạm vào Lục Tiên, người đã dùng sự nhanh nhạy và kỹ năng tinh tế để né tránh mọi cú đánh. Điều này khiến cho sự tức giận của quỷ tướng trở nên rõ ràng hơn, nhưng cũng làm cho sự thất vọng và bất lực lan tỏa trong tâm trí hắn.

Quỷ tướng nghiêm túc quát: “Ngươi đứng im, hãy để ta đánh!” Ánh mắt hắn tràn ngập sự quyết đoán, dường như muốn chứng minh sức mạnh và uy lực của mình bằng cách đánh bại đối thủ. Tuy nhiên, mọi nỗ lực của hắn vẫn bị dập tắt bởi sự nhanh nhạy và khó lường của Lục Tiên.

Lục Tiên giễu cợt: “Ta đâu có bị điên mà đứng im chịu đòn. Thực ra, chỉ là ta muốn cho ngươi thấy sự bất lực của mình trước sức mạnh của ta thôi.” Ánh mắt của Lục Tiên tỏa ra vẻ khinh thường, nhưng cũng đầy vui vẻ, như muốn chế giễu đối thủ và làm cho hắn trở nên bối rối hơn.

Quỷ tướng trở nên ngột ngạt, khuôn mặt dường như bị trầm trọng vướng vào cảm xúc giận dữ. Ánh mắt hắn mờ đi, thể hiện sự mất kiểm soát và sự hoang mang trước sức mạnh của lĩnh vực bào mòn tinh thần. Khóe miệng hắn run rẩy, những từ lệch lạc và tiếng lầm bầm bắt đầu phát ra, tạo ra một âm thanh lạnh lùng, ám ảnh. Cơ thể hắn rung lên từng nhịp như một con thú hoang, cố gắng nắm bắt một chút kiểm soát cuối cùng. Tuy nhiên, nỗ lực của hắn dường như không đủ để chống lại sự áp đặt của lực lượng tâm linh mạnh mẽ. Cảm xúc bi quan, sợ hãi và tuyệt vọng dường như chiếm lĩnh tâm trí của hắn, khiến hắn trở nên ngày càng mất khả năng điều khiển hành động của mình.

Cơ thể của quỷ tướng run rẩy, từng cơn co giật không kiểm soát. Mặt hắn đỏ ửng, nhưng không phải do sức mạnh mà là do sự giận dữ và tuyệt vọng. Ánh mắt mờ đi, như bị một lực lượng vô hình kéo lùi vào một thế giới tối tăm của nỗi sợ hãi. Mỗi hơi thở trở nên nặng nề hơn, như thể không còn đủ không khí để nuôi sống hắn.

Tiếng lẩm bẩm điên cuồng vang lên từ miệng hắn, những từ ngữ vô nghĩa kết hợp với những lời nguyền rủa và lời hứa về sự trả thù. Hắn cố gắng đưa ra những đòn tấn công vô tư, nhưng mỗi đòn đều thiếu đi độ chính xác và sức mạnh. Cảm giác của hắn dường như đã bị một lực lượng siêu nhiên không thể kiểm soát bóp chặt, làm cho hắn trở nên nguy hiểm hơn cho chính bản thân mình.

Trong sự hỗn độn và sợ hãi, quỷ tướng vẫn cố gắng giữ lại một chút sự kiểm soát cuối cùng, nhưng sự áp đặt từ lĩnh vực tinh thần đã lấn át mọi nỗ lực của hắn. Điều này chỉ làm cho hắn trở nên hoang mang và đau khổ hơn, khiến cho cuộc chiến trở nên khốc liệt và không lường trước được.

Lực lượng của lục tiên vươn lên mạnh mẽ, nhưng không phải để làm tổn thương, mà là để truyền sự yên bình và sự yếu đuối vào tâm trí của quỷ tướng. Đòn tấn công này không chỉ là một cú đá mạnh mẽ, mà còn là một lời cầu nguyện, một lời kêu gọi đến sự bình an và sự chấp nhận.

Quỷ tướng, bị áp đặt bởi sức mạnh của lục tiên, bắt đầu cảm thấy mình rơi vào một giấc ngủ sâu. Dần dần, sự đấu tranh trong tâm trí hắn trở nên yếu ớt và bình tĩnh. Những cơn giận dữ và tuyệt vọng tan biến, thay vào đó là một cảm giác thoải mái và êm đềm.

Trong giấc ngủ này, quỷ tướng được giải thoát khỏi sự áp đặt của lục tiên, nhưng cũng bị mê hoặc bởi một năng lượng đẹp đẽ và tinh tế, mang lại sự an ủi và bình yên. Đó là giấc ngủ của sự sửa chữa và làm mới, nơi mọi tâm trạng uất ức và căng thẳng đều tan biến, để lại cho hắn một trạng thái tinh thần mới mẻ và sảng khoái.

Lục tiên, trong bình tĩnh và kiên nhẫn, đưa ra một lời nói quyết định: “Xong một tên, tiếp tục nào mọi người.” Sự quyết tâm trong giọng điệu của anh ta phản ánh sự quyết đoán và sự sẵn lòng để đối mặt với mọi thử thách. Đây không chỉ là một lời kêu gọi tinh thần, mà còn là một lời nhắc nhở cho nhóm rằng họ không thể ngừng lại, không thể lúc nào cũng phải tiếp tục vượt qua mọi trở ngại để đạt được mục tiêu cuối cùng của họ.