Tư Tổng, Phu Nhân Lại Muốn Hủy Hợp Đồng

Chương 26: Dự án Tây Nam cổ trấn



Động tĩnh bên cạnh làm người trên giường thức giấc, cô sờ soạng bên cạnh, tên ngốc nhà cô biến đâu mất tiêu rồi.

- Anh lục lọi cái gì đó hả, định trộm sổ đỏ đấy à!

- Đâu có đâu, anh không trộm nha

Tên nào đó ở trong kẹt tủ ló đầu ra biện minh, gương mặt mang theo sự đáng thương vô tội, còn vô tội thật hay không thì chưa biết.

- Vậy chứ anh đang tìm cái gì ở đó

Tiểu Nhiễm ngồi dậy xoa xoa huyệt thái dương, chắc tối hôm qua ngủ trễ nên cảm thấy hơi đau đầu.

- Tư Tư đang tìm cái này nha, lúc nãy suýt chút làm mất rồi

Tiêu Tư huơ tay, trong tay là vật gì đó lấp lánh, cô thật là không biết nói sao nữa, đến nhẫn cưới mà cũng suýt chút làm mất.

- Vật này anh mà dám làm mất thì sau này đừng nói chuyện với em nữa

- Anh biết rồi, Tư Tư sẽ giữ nó thật kỹ mà

- Được rồi, đứng dậy đi, ở trong hốc đó không thấy khó chịu sao?

- Đúng là hơi chật chội rồi, Tư Tư đói ~

- Vậy xuống nhà ăn sáng thôi

Buổi sáng lặp lại như thường lệ, sau khi ăn sáng thì đi đến tập đoàn, chỉ là mấy ngày nay cô còn có thêm cái đuôi nhỏ lẽo đẽo bên cạnh mình không chịu rời.

- Tư Tư, anh ở yên đây nhé, đợi em họp xong sẽ trở lại

- Được, Nhiễm Nhiễm đi làm việc đi, Tư Tư sẽ ở đây chờ

- Nhớ là không được đi đâu hết đấy biết chưa, nếu anh không nghe lời em sẽ không để anh theo nữa đâu

- Tư Tư biết rồi, Nhiễm Nhiễm quay lại đảm bảo Tư Tư vẫn ở đây

- Được rồi, vậy em đi đây

Tiểu Nhiễm mở cửa rồi đem theo sấp tài liệu ra ngoài, cô đột xuất triệu tập cuộc họp là vì muốn triển khai kế hoạch đầu tư Tây Nam cổ trấn.

Cuộc họp bắt đầu, ngoài cô ra thì ba cô cũng có mặt, đối với kế hoạch của cô ông cũng không hay biết gì.

- Nếu mọi người đã đến đông đủ vậy cuộc họp bắt đầu, chắc mọi người cũng biết tập đoàn chúng ta vừa mua lại khu cổ trấn Tây Nam

- Tiểu Vương tổng, chúng tôi biết cô tuổi trẻ có khát vọng lớn, nhưng trong chuyện này e là có chút vội vàng rồi

- Các vị khoan hẵng phản đối, nghe con bé nói hết đã

Tiểu Nhiễm âm thầm giơ ngón cái lên, đúng là ba cô có khác, nếu ông ấy tin tưởng cô như vậy đương nhiên không thể làm ông ấy thất vọng rồi.

- Hiện tại tôi muốn đầu tư vào nơi đó, thay vì đấu giá khu đất đó hẳn là sẽ không có lợi nhuận chi bằng chúng ta biến nơi đó trở thành một nơi để phát triển du lịch

Chuyện khu Tây Nam cổ trấn cô đã từng nghĩ đến từ rất lâu, lúc trước cô rất thích nơi đó nên đã giúp họ không ít, bản thân Tiểu Nhiễm cũng không muốn huỷ đi một nơi như vậy.

- Đối với chuyện này tôi tán thành, hiện tại đầu tư thêm một nhánh du lịch cũng không phải là không thể

Vương Thịnh lên tiếng trước, đối với đề xuất này hoàn toàn là khả thi, chuyện này ông giao cho con gái toàn quyền quyết định.

Đương nhiên chủ tịch hội đồng quản trị là Vương Thịnh đây đã lên tiếng giùm con gái mình, bọn người ở đó không có ý kiến gì thêm, mọi chuyện cứ vậy diễn ra theo đúng kế hoạch đã đề ra.

- Tiểu Nhiễm!

- Ba, ba thấy con gái làm có tốt không?

- Hiện tại còn chưa biết kết quả, con đó, đừng có tự mãn

- Con biết rồi, ba hết thương con gái rồi, vậy mà không khen con lấy một tiếng

Vương Tiểu Nhiễm trề môi làm nũng, dù gì không còn ai khác ở đây, cô làm nũng với ba một chút chắc không sao. Bản tính của cô đó giờ là hễ ra lại làm nũng, hiện tại không làm nũng được với Tiêu Tư mà còn bị anh làm nũng ngược lại thế nên đành chuyển sang ba cô.

- Rồi rồi, con gái của ba là giỏi nhất, con đó, bây giờ là thiếu đổng sự trưởng rồi mà không chịu cất đi cái tính trẻ con

Ông cưng chiều gõ nhẹ lên trán cô, ba cô ngoài miệng tuy nói vậy chứ thực tế lại rất mực nuông chiều, chưa hết, ở nhà mẹ cô cũng làm nũng với ba cô không ít đâu!

- À mà ba gọi con lại có chuyện gì đúng không?

- Cũng không có chuyện gì lớn, mẹ con bảo ba nhắn hai đứa hôm nay về nhà ăn cơm đấy mà

- Dạ con biết rồi, tan làm con qua đó liền luôn

- Vậy ba đi trước, con cứ làm việc đi

- Dạ

Sau khi ba cô đi khỏi Tiểu Nhiễm liền không nán lại thêm nữa, Tư Tư của cô còn đang đợi cô đấy, cô mà đến muộn thế nào tên đó lại khóc la om sòm cho mà coi.

- Tư Tư vẫn còn ở đây này, Nhiễm Nhiễm thấy Tư Tư ngoan không?

- Rất ngoan a

- Vậy có thưởng đúng không?

- Anh muốn thưởng cái gì nè?

Tên đàn ông này hôm nay ngoan ngoãn như vậy hoá ra là muốn cô thưởng, lúc trước là lão hồ ly bây giờ thành tiểu hồ ly rồi!

Tiêu Tư nghe cô nói được thưởng hai mắt liền phát sáng lấp lánh còn hơn cả ánh sao trên trời đêm, anh chỉ chỉ vào má mình ý muốn cô hôn anh.

Đối với trường hợp nơi làm việc như thế này cô cũng không còn thấy ngại, còn hỏi là vì sao thì chính là vì cô bị người ta bắt gặp nhiều lần đến nỗi chai mặt luôn rồi.

Đáng thương nhất là trợ lý của cô, bản thân là cẩu độc thân mà lại thường xuyên vô tình dính phải cẩu lương của hai người này.

Không nói tới thì thôi đi, cô vừa mới hôn anh cửa phòng liền bị người ta mở ra, tên trợ lý này ngày càng không có quy tắc, mới đầu tưởng anh ta là kiểu người chính chắn, trưởng thành ai dè lại là tên thích hóng drama.

- A Tiểu Vương tổng, tôi không cố ý đâu nha, hai người tiếp tục đi

- Anh đâu cố ý đâu, mà anh cố tình đúng không hả

Cô nhìn mặt tên này liền biết có hơn chín mươi phần trăm là tên này đang muốn cố tình vào lúc này mở cửa, bản tính của anh ta nào khó đoán, đây là đang hóng cẩu lương đây mà.