Tui Là NPC Ác Quỷ, Không Được Nói Tui Đáng Yêu

Chương 2



4.

Vua phó bản giật giật khóe miệng, nhìn cái bát to ba thước, bỗng cảm thấy áp lực như núi đè.

Chờ đã, cái bát này càng nhìn càng cảm thấy có chút quen mắt?

Vua phó bản "Cái bát này cô lấy từ đâu ra?"

Thấy có người đánh giá cao cái bát tôi liền thấy vui mừng, tự hào giới thiệu, "Bên kia ngọn núi có một chiếc quan tài đựng hài cốt rất lớn, hộp sọ ở trong vừa to vừa tròn, rất phù hợp để làm một cái bát. Tôi có một sở thích sưu tập nho nhỏ, nên đã coi nó như cái bát đẹp để sưu tầm về..."

"Cái gì? Cô lấy hộp sọ của Boss cuối ấy hả?" Vua phó bản mở to hai mắt, kinh hoàng lui về phía sau.

Nghĩ kỹ thì.

Chẳng trách gần đây cái tên boss cuối ấy vẫn luôn đình công một cách tiêu cực, chạy ra góc tường đào một cái lỗ chui xuống, cho dù kéo thế nào cũng không chịu lên. Ra là do không có sọ, không có mặt mũi gặp lũ quỷ.

Tôi bĩu môi, khó chịu nhấn mạnh, "Không phải lấy, mà là cướp. Chúng ta là quỷ, độc ác xảo quyệt mới là mỹ đức."

Nhưng Vua phó bản từ chối cái đạo đức cướp bóc của tôi, hơn nữa còn nói cho tôi biết hiện tại dù đã là một NPC, nhưng vẫn đang trong thời gian thực tập, điều kiện duy nhất để vào chính thức là phải ngừng cướp bóc.

Được rồi.

Để vào chính thức, tôi miễn cưỡng từ bỏ tình yêu của mình.

Đem những đồ vật trong bộ sưu tập hiện tại trả về chỗ cũ.

Bộ xương khổng lồ ẩn giấu trong hang, nhưng ngọn núi quá nhỏ, chỉ che được một nửa, vua phó bản dẫn theo một đám quỷ, gọi như thế nào anh ta cũng không chịu ra.

Vua phó bản lại gọi tới một đoàn NPC, một nhóm quỷ dùng hết sức lực cũng không thể kéo bộ xương khổng lồ ra, đến cuối cùng, họ còn tìm được một sợi dây kéo rồi buộc nó vào phần lộ ra của bộ xương. Đám quỷ chia ra thành năm đội.

"Một hai ba!"

"Một hai ba!"

"Kéo!"

Không kéo được Bộ xương khổng lồ ra, nhưng lại kéo được cái quần cộc đỏ thẫm của anh ta tụt xuống.

5.

Chiếc quần đỏ to lớn bao phủ lên lũ quỷ, tôi nghe thấy giọng nói hùng hổ của vua phó bản vang lên: "Chết tiệt! Một bộ xương như ngươi mà cũng mặc quần lót màu đỏ."

Một bên chân bộ xương khổng lồ bị lôi tách đến tách rời, phần xương chân to lớn rơi ra, may dừng lại kịp thời mới không đập vào lũ quỷ, nghe vua phó bản nói vậy, chúng ngượng ngùng dừng lại một chút, rồi lại tung tăng chạy lại tự động đem xương chân ghép vào bộ xương.

Bộ xương khổng lồ lại chui vào trong động thêm một chút nữa, nhưng chỉ giấu được đầu không giấu được mông...

Vua phó bản cùng đám quỷ bò ra ngoài, vò tai bứt óc một thời gian dài vẫn không có cách nào lôi anh ta ra ngoài.

Không còn kiên nhẫn, tôi giẫm chân:"Đi ra ngoài, nếu không ta sẽ đánh gãy chân ngươi!"

Bộ xương khổng lồ run lên, cả quả núi cũng rung chuyển theo.

Anh ta nhớ lại lần trước tôi vặt cái sọ của anh ta xuống, bỗng chốc lại thấy sợ hãi.

Sau đó anh ta hèn nhát, che cái mông lại, ngại ngùng thò đầu ra ngoài. Dù không có hộp sọ nhưng cũng không đáng sợ lắm.

Anh ta vẫn là quỷ mà không có mặt quỷ, bộ xương trắng sáng kia một chút cũng không doạ người, thiếu chút nữa tôi không thèm nhận anh ta và mình cùng tộc.

Tôi cầm cái bát đặt lại lên đầu anh ta.

Bộ xương khổng lồ không thể tin được sờ đầu mình, có chút vui, cẩn thận liếc nhìn tôi rồi vòng tay ôm lên, trên mặt đất vẽ một trái tim tình yêu thật lớn.

6.

Boss cuối của phó bản một lần nữa bắt đầu làm việc.

Tôi cũng bắt đầu nhậm chức.

Trước đó, Vua phó bản đã giúp tôi phổ cập kiến thức.

Phó bản này là một phó bản sơ cấp, gọi là Sa mạc khát máu, nơi này trở nên nguy hiểm là do cát có thể hút máu.

Nhóm NPC quỷ quái làm phụ trách chính trong việc thúc đẩy sự phát triển của cốt truyện và tạo ra bầu không khí đáng sợ.

Boss cuối phụ trách chế nước tương.

Chế nước tương?

Vua phó bản đỡ trán, thực ra bộ xương khổng lồ có sức chiến đấu rất mạnh. Ban đầu, bởi vì nó mà phó bản này được phân thành phó bản cao cấp, nhưng sau đó mọi người dần dần phát hiện bộ xương khổng lồ tuy mạnh nhưng lá gan lại rất bé.

Còn không phải do người chơi vừa thấy thân xác to lớn của hắn liền sợ hãi bỏ chạy. Nhưng sau đó họ phát hiện chỉ cần lấn lên một chút, liền có thể đuổi hắn chạy đi mất hút.

Cho nên, cấp bậc của phó bản mới giảm xuống hết lần này đến lần khác, và cuối cùng trở thành phó bản sơ cấp nhất cho người chơi mới bắt đầu.

???

Ai cũng có thể vượt qua nó sao?

Vua phó bản thở dài, "Mỗi lần người chơi cạnh tranh với nhau, phải bảo đảm tỷ lệ sống sót trên một nửa, chúng ta thật là rầu thúi ruột."

Đằng sau mỗi người chơi mới hoàn thành cấp độ, là một nhóm NPC âm thầm cố gắng nhường nhịn.

"Tôi đã hiểu, tôi phải cố gắng nhường nhịn"

Vua phó bản lộ ra biểu tình "trẻ nhỏ dễ dạy", liền yên tâm rời đi.

Người chơi tiến vào đấu trường, một nửa thuần túy là người mới, còn có một nửa là cấp lão luyện.

Tôi mở kịch bản lớn tiếng đọc, "Chúa ơi, chẳng lẽ người không biết tôi yêu nàng đến nhường nào....?"

???

Tôi lật lại trang bìa vừa thấy qua, thì ra là cuốn sách tôi đã tìm thấy trong quá trình đào tạo trước khi làm việc.

Tôi bối rối nhìn người chơi đang ngơ ngác mà cảm thấy mất mặt nhưng vẫn bướng bỉnh tươi cười tiếp tục làm việc, lấy ra một cuốn sổ khác.

Thu lại nụ cười của mình, nhìn họ vô cảm, nhắm hờ mắt và nói với giọng điệu u ám và ảm đạm.

Cảm giác khủng bố lập tức ngập tràn trong nháy mắt.

"Con búp bê của ta đâu?"

Con búp bê chính là boss nhỏ, màn này yêu cầu người chơi quay lại tìm con búp bê và đưa cho tôi, để tôi thả cho họ đi qua. Hai người sẽ chết khi đi tìm búp bê.

Tuy nhiên, có một người chơi kỳ cựu không chơi theo kịch bản, hắn lắc một chồng thẻ sức mạnh trong tay, "Tôi có một công cụ để đo cấp độ của quỷ, con búp bê phía sau là một boss, và nữ quỷ áo trắng trước mặt chúng ta là cấp bậc thấp, phó bản cố ý lừa chúng ta tưởng rằng búp bê là vô hại, nhưng thật ra phá cấp từ nữ quỷ kia càng dễ dàng hơn."

Sau đó, hắn cổ vũ tất cả người chơi cùng nhau bao vây tôi.



Bắt đầu lao vào chiến đấu.

Ai nói người chơi năm nay giỏi?