Tui Livestream Chăm Sóc Thú Con Ở Tinh Tế

Chương 1: Meo~



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đầu mùa xuân năm 245 tân lịch.

Cố Miên theo chỉ dẫn của quang não quẹo trái quẹo phải, cuối cùng cũng tìm được vị trí cao ốc Tinh Không. Cậu nhìn tấm bảng quảng cáo cực lớn trên đỉnh đầu, trên đó viết: "Gió Xuân thổi mãi, Tinh Không còn mãi".( Tha thứ cho vốn tiếng việt nghèo nàn của tui T.T)

Đến nơi rồi.

Cậu cất bước đi vào đại sảnh.

Đi qua cửa xoay thủy tinh, là một đại sảnh cực kỳ rộng lớn và khí thế. Khắp nơi đều là cảnh tượng vội vã đi làm, những chú Husky ngậm cặp công văn chạy qua, giống cái chuột bạch đeo kính, lễ tân mèo Ragdoll* dùng móng vuốt gõ bàn phím.

*Mèo Ragdoll:



Trong đại sảnh, có một vị giống cái đang chờ đợi.

Cô tên là Kha Ly, là một tên nhân viên trong Tinh Không, chủ yếu phụ trách mảng streamer. Cô vừa nhìn đồng hồ vừa nhìn về phía cửa. Thời gian gặp mặt sắp đến nhưng lại không thấy bóng dáng vị Cố tiên sinh kia, cô đã sắp không còn kiên nhẫn.

"Vì thế nên tôi mới không thích con người." Kha Ly nghĩ ngợi. "Không đúng giờ, lòng dạ hẹp hòi, ánh mắt thiển cận... Thảo nào loài người rất nhanh bị tuyệt chủng, đây có phải giống câu nói của loài người cổ đại 'ngu thì chết'?"

Cô cũng không phải kì thị chủng tộc. Nhưng, có vài thứ đã có sẵn trong gen.

Rất nhiều năm trước, địa cầu cổ đã xảy ra tận thế. Động vật lúc đó đã thức tỉnh tinh thần lực và dị năng, trí lực cũng tăng lên, nhưng loài người lại không có biến hoá gì. Động vật cứ như vậy đứng ngang hàngvới loài người.

Loại hoà bình vi diệu này không kéo dài bao lâu. Sau khi tận thế biến mất, vì vấn đề tài nguyên, loài người và động vật bắt đầu lâu xảy ra trăm năm chiến tranh. Cuối cùng động vật thắng lợi kết thúc chiến tranh, nhưng cừu hận chán ghét do chiến tranh gây ra vẫn chưa kết thúc, mỗi một đời đều tồn tại trong huyết mạch.

Đồng nghiệp biết sẽ phải cùng một kẻ loài người đàm luận hợp đồng trong hôm nay, dồn dập đồng tình với cô.

"Nghe nói loài người rất hôi, cô cẩn thận kẻo bị lây nhiễm đó."

"Con người còn chưa bị tuyệt chủng sao?! Kha Ly, khổ cho cô rồi."

"Con người đều rất gian xảo, hơn nữa ánh mắt thiển cận, tôi đã tiếp xúc với hai loài người, nói chuyện với bọn chúng làm tôi muốn ói ra."

"..."

Các đồng nghiệp nói rất khoa trương, dẫn đến tuy hiện tại chưa thấy người, cô đã bắt đầu nôn nóng hối hận rồi. Trong vài phút, lần thứ năm Kha Ly nhìn về phía cửa... Lúc này, mắt cô sáng lên.

Một thanh niên đi qua cửa thuỷ tinh, bước vào đại sảnh.

Cậu mặc một cáo áo sơ mi trắng chất liệu rất bình thường, dáng người mảnh khảnh, đặc biệt là đôi chân dài kia. Đôi môi trời sinh mang theo nét cười, lúm đồng tiền như ẩn như hiện bên khoé môi, nhưng xuất sắc nhất chính là cặp mắt của cậu.

Tròng mắt màu nâu nhạt đặc trưng của người châu Á, ấm áp như mật ong, mềm mại mê người, là loại hình tuấn tú đến mức làm người ta ôm tim thẫn thờ.

"Chào chị". Ngay lúc Kha Ly đang ngẩn người, Cố Miên chạy tới trước mặt cô, mỉm cười: "Chị là chị Kha phải không ạ? Xin lỗi, tôi vẫn chưa quen đường xá nơi này nên đến trễ."

Giọng nói của cậu cũng rất êm tai, tinh khiết dịu dàng.

"Không, không sao cả."

Kha Ly hồi thần lại, ngại ngùng bắt tay với cậu. Ngón tay Cố Miên thon dài, lòng bàn tay ấm áp, có xúc cảm rất thoải mái sạch sẽ.

Nửa phút sau, một mảnh yên tĩnh lúng túng.

Cố Miên nhìn Kha Ly không có ý muốn buông tay, lúng túng nhưng không mất lễ phép mỉm cười: "Chị Kha?"

"... A, xin lỗi."

Lúc này Kha Ly mới lưu luyến buông tay ra.

Cô vẫn còn chìm đắm trong cơn rung động, đại não hoàn toàn không thể vận chuyển được.

—— Một giây khi nhìn thấy Cố Miên, trước mắt cô giống như đang bắn pháo hoa vậy, không phải loại nhất kiến chung tình, mà là một cảm giác rất thuần túy, khiến người ta vui sướng. Nói trắng ra, thậm chí cô còn muốn biến về nguyên hình, cọ cọ lòng bàn tay Cố Miên, đánh một giấc.

Nhưng không phải mọi người đều nói, con người rất đáng ghét sao?

Thế giới quan của Kha Ly bị sụp đổ, lẽ nào từ nhỏ cô đã sống trong những lời nói dối?! Không đúng, đây không phải lần đầu tiên cô gặp loài người mà. Lúc trước khi còn là thực tập sinh cũng đã tiếp xúc ngắn ngủi, khi đó trong lòng cô xác thực rất chán ghét bọn họ.

Nhưng Cố Miên lại hoàn toàn khác hẳn.

"Chúng ta vào trong nói chuyện đi." Một lúc sau Kha Ly mới nhớ tới chuyện chính. Cô sửa sang tóc tai, nhưng khi tay chạm lên đầu, mới phát hiện hai cái tai mèo của mình đã lòi ra ngoài.

Kha Ly: "..."

Công việc của bọn cô yêu cầu khi làm việc bắt buộc bảo trì hình người, mọi người cũng đã quen với việc này—— ngoại trừ tâm tình thực sự kích động. Kha Ly lúng túng ấn đôi tai xuống.

Khi chờ thang máy, Kha Ly cũng không nghĩ đến việc không lễ phép, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Cố Miên, chỉ cảm thấy không nhìn một giây thôi thì sẽ lỗ nặng.

Nhưng Cố Miên không thích bị nhìn chằm chằm như vậy, không nhịn được hỏi:

"Ừm, chị Kha, có vấn đề gì sao ạ?"

"Cố tiên sinh, cậu rất đặc biệt". Kha Ly chân thành khen cậu: "Cậu... Thật sự hoàn toàn không giống một con người."

Cố Miên: "???"

Hình như ở tinh tế hai từ "con người" là có nghĩa rất xấu, cho nên câu này chắc là đang khích lệ.

Cố Miên: "Ừm, dạ... Cảm ơn chị."

Rung động qua đi, Kha Ly bắt đầu vừa sợ vừa vui.

Sợ là cô chưa từng thấy con người nào mà đặc biệt như Cố Miên, vui là cậu rất nhanh trở thành streamer của Tinh Không. Cô dám khẳng định, sau này Cố Miên sẽ mang tới giá trị không thể cân đo đong đếm cho nhà đài.

Kha Ly dẫn Cố Miên vào thang máy, trong thang máy còn có một vị đồng nghiệp mèo tam thể. Con mèo tam thể này rất chán ghét loài người, không muốn cùng bất cứ con người nào hít chung bâu không khí với mình.

"Tôi nghe nói bọn họ sẽ ký hợp đồng với một phát thanh viên loài người". Mèo tam thể oán giận với đồng bên cạnh. "Streamer loài người sao? Đậu xanh, không biết bọn họ đang suy nghĩ gì, nhất định sẽ lỗ vốn, con người làm sao có khả năng sẽ được hoan nghênh —— "

Trong một giây Cố Miên bước vào thang máy, bên trong thang máy bỗng nhiên yên tĩnh.

Mèo tam thể nhìn thấy con người, vừa định hằm mặt ra khỏi thang máy, nhưng khi đi ngang qua Cố Miên, bước chân bỗng dừng lại.

Hắn ta chậm rãi nghiêng đầu nhìn, đánh giá Cố Miên từ trên xuống dưới, ánh mắt dần dần trở nên kỳ quái. Không chỉ có hắn, toàn bộ động vật trong thang máy đều như vậy.

Cố Miên bỗng nhiên bị vây quanh trong những ánh mắt sáng long lanh: "..."

Nghĩ tới những người này đều là động vật, chính mình bị một đám động vật nhỏ vây quanh, nhìn chằm chằm, tâm trạng Cố Miên vừa lúng túng, lại hơi chua xót.

—— Cậu nhớ đến đời trước lúc cậu vẫn đang làm việc tại sở thú.

Đúng vậy, là đời trước.

Cố Dữ Miên là người ở địa cầu cổ trong miệng bọn họ. Khi đó 5G còn chưa phổ biến, chớ đừng nói chi là phi thuyền, cơ giáp thậm chí là quang não.

Gia đình cậu mở một phòng khám thú y, trước khi cậu học cách cho con nít bú sữa, cậu đã học cách bón sữa cho mèo con rồi. Từ nhỏ cậu đã rất yêu thích động vật, động vật cũng rất thích gần gũi với cậu. Cho dù mấy con chó con mèo có hung ác dữ tợn bao nhiêu, chỉ cần nhìn thấy cậu đều sẽ ngoan ngoãn, dính chặt lấy cậu cầu vuốt lông.

Khoá học của cậu cũng là học về nghiên cứu động vật. Sau khi tốt nghiệp, thì làm việc tại sở thú. Công việc của cậu là chăm sóc gấu trúc, nhưng tất cả động vật trong sở thú đều thích cậu, đồng nghiệp cũng thường nhờ cậu hỗ trợ chăm sóc.

Cố Miên tốt nghiệp tại một trường đại học danh tiếng, trình độ nghiệp vụ cũng cao, đã tham gia chủ đạo cứu chữa rất nhiều động vật. Mặc dù là nhân viên chăm sóc động vật, nhưng cậu đã lên bục phát biểu rất nhiều luận văn trong lúc còn đi học, tuổi còn trẻ nhưng khá có tiếng trong giới.

Nhưng trong một tai nạn xe, sau khi tỉnh lại, cậu đã trở thành Cố Miên ở tinh tế.

Cố Miên không ngờ, xuyên không mà tiểu thuyết và phim ảnh thường hay nhắc tới, thế mà lại xảy ra trên người cậu.

Thiếu niên này cùng tên với cậu, ngoại hình hai người cũng có tám, chín phần giống nhau. Cậu ta sống một mình, lại không đi học, dường như cũng không có bạn bè người thân gì. Không biết tại sao cậu ta lại tự sát. Khi Cố Miên tỉnh lại trong bồn tắm, trên cổ tay đã có một vết sẹo rất sâu.

Vấn đề đầu tiên làm Cố Miên buồn phiền, chính là chuyện cơm áo gạo tiền.

—— Trong ví của nguyên thân, chỉ còn vỏn vẹn 245 tinh tệ, tương đương với hơn một triệu đồng.

Thực sự là nghèo rớt mồng tơi.

Cố Miên vốn là muốn xây dựng lại sự nghiệp nhân viên chăm sóc động vật, nhưng cậu rất nhanh phát hiện chuyện này không có đơn giản như vậy.

Công dân trong thời đại này chủ yếu là động vật, hơn nữa theo dòng lịch sử, những động vật này đều rất chán ghét con người, làm sao có thể đồng ý bị con người chăn nuôi? Không chỉ nhân viên chăm sóc động vật, bác sĩ thú y, nhà động vật học... Các loại nghề nghiệp đó đều không tồn tại trong tinh tế.

Ngay lúc Cố Miên phát sầu làm sao để kiếm tiền, ít nhất có thể duy trì sinh hoạt thì một cú điện thoại của đài Tinh Không gọi tới, liên hệ cậu ký hợp đồng.

Thì ra, trước khi nguyên thân tự sát, đang trao đổi với Tinh Không chuyện hợp đồng. Nghề nghiệp livetream những năm gần đây hot nhất tinh tế, mà những đài livestream là nơi có lượng truy cập nhiều nhất. Streamer hot nhất có thể sánh ngang sao hạng A, hợp đồng quảng cáo đến không ngừng.

Nhưng Cố Miên cũng không phải muốn trở thành một streamer. Cậu biết mình không phải dạng ham vật chất, từ nhỏ tính cách đã dịu dàng, không phải kiểu người có thể thu hút ánh mắt của mọi người.

Điều làm cậu vừa ý, là bên trong hợp đồng có một mục "lương đảm bảo". Nói cách khác, cho dù không thể nổi tiếng, cũng không có bất cứ khán giả nào, chỉ cần livestream mỗi ngày, lương vẫn đều đều hàng tháng.

Tuy rằng không nhiều, nhưng cũng đủ sống. Có tiền mới có thể làm dự định kế tiếp.

Vì vậy ngày thứ hai, cậu đi tới đài truyền hình Tinh Không.

...

Ký ức kết thúc.

Những động vật đó luôn dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Cố Miên cho đến khi cậu ra khỏi thang máy.

"Cố tiên sinh". Tiếng thang máy vang lên, Kha Ly nhắc nhở: "Chúng ta đã đến."

Lúc bọn họ bước ra thang máy, những động vật trong thang máy tràn ngập tiếc nuối.

Kha Ly rất hiểu cảm thụ của bọn họ.

Hai người ngồi xuống bàn hội nghị, Kha Ly lấy ra bản hợp đồng đã được chuẩn bị từ lâu. Hợp đồng có hai bản, hợp đồng giấy và hợp đồng diện tử, Kha Ly giải thích:

"Cố tiên sinh, vì trước đây cậu chưa có kinh nghiệm livestream, hơn nữa còn là streamer con người đầu tiên của Tinh Không... Chúng tôi vẫn không biết dân chúng có thể chấp nhận streamer loài người hay không, vì thế chúng tôi chỉ có thể ký với cậu hợp đồng mức E, loại hợp đồng kém nhất."

Cho dù là mức E, mỗi tháng cũng nhận được một ngàn tinh tệ. Ngoài ra, chế độ khen thưởng, khoản thu nhập từ các loại đại ngôn, nhà đài sáu streamer bốn.

"Khi mức độ hot của ngài đã đạt đến mức nhất định, sẽ được đề cử lên trên. Ngoài ra, tân binh streamer sẽ có đề cử đặc biệt, sắp xếp theo độ hot. Mỗi ngày chúng tôi mỗi ngày sẽ chọn ra nội dung thú vị trên đề cử."

Nói tóm lại, Tinh Không đối xử với người mới vẫn rất tốt. Cố Miên chăm chú lắng nghe, gật đầu.

Quy trình được tiến hành rất thuận lợi, Cố Miên xem xong hợp đồng, không thấy chỗ nào không hợp lý, vì thế ký tên xuống.

Ngày đó gió êm biển lặng, hợp đồng có sức ảnh hưởng nhất Tinh Không cứ như vậy mà tùy ý ký xuống.

Kha Ly đưa Cố Miên đến thang máy, quay người trở lại văn phòng. Trong lúc nghỉ trưa, các đồng nghiệp đang nói chuyện phiếm, dồn dập chào hỏi cô.

"A, Kha Ly, đang bận việc gì vậy? Về trễ quá rồi đó."

"Mới vừa ký hợp đồng với một streamer loài người". Nghĩ đến Cố Miên, trên mặt Kha Ly lộ ra nụ cười. "Các cô các cậu mà nhìn thấy cậu ấy, nhất định sẽ thích, cậu ấy rất mê người."

"..."

"À thế à..."

Các đồng nghiệp ngoài miệng không phản bác, mhưng trong lòng thì khịt mũi coi thường. Loài người tuy rằng ít ỏi, nhưng mọi người vẫn gặp được mấy lần.

Không nói tới việc sẽ thích con người, chỉ cần khắc chế bản năng của mình, không muốn đánh bọn họ, đã rất phí sức.

"Đúng rồi". Thấy đề tài này có hơi trầm trọng, một đồng nghiệp giống cái đổi sang chuyện khác: "Kha Ly, khi cô không ở đây, lãnh đạo mới đến một chuyến. Nói gần đây muốn kiểm tra nghiêm ngặt nội dung livestream."

Kha Ly: "Hả? Tại sao muốn kiểm tra nghiêm ngặt?"

Giống cái đồng nghiệp đè thấp thanh âm trả lời: "Nghe nói, bệ hạ muốn tới tinh hệ của chúng ta."

Nói xong câu này, cô ta run lên, trên chiếc cổ bóng loáng hiện ra một tầng lông tơ màu trắng.

—— Sợ quá đi huhu!

Nhớ tới vị bạo quân kia, mọi người đều trầm mặc, không hẹn mà cùng rùng mình.

_____________

Bông: Má ơi không ngờ mới chương đầu tiên mà dài quá thể luôn T.T, xỉu ngang