Tướng Quân, Chàng Đồng Ý Hoà Ly Đi

Chương 8: Vật thể lạ



Vĩnh Hạ đầm mình trong suối, nàng muốn quên đi mệt mỏi sau một chặng đường dài từ kinh thành đến đây, không biết chiến sự khi nào sẽ kết thúc, không biết nàng có toàn mạng trở về hay không, nếu trở về được nàng cùng Dư Chấn Vũ sẽ thuận lợi ly hôn hay phải chịu sự ràng buộc của phụ hoàng mà tạm bợ ở lại bên nhau?

Vĩnh Hạ nhìn con suối này ở khúc sâu nhất vẫn có thể ngập qua đầu người. Nàng thả lỏng thân mình, để cả người chìm vào trong nước, có lẽ không ai nghĩ một công chúa sống trong cung vàng lầu ngọc như nàng lại biết bơi... Nhưng...

Phải nói đến truyện cách đây mười ba năm trước, khi Dư Chấn Vũ và nàng vẫn còn là những đứa trẻ, nàng nghịch ngợm thế nào lại rơi vào trong lòng hồ sen, lúc đó tưởng chừng như nàng đã không còn sống được nữa thì Dư Chấn Vũ lại nhảy xuống hồ cứu nàng lên. Rõ ràng hắn cứu mạng nàng lập được công lớn nhưng do hai người đang ở bên cạnh nhau mà hắn lại để nàng xém chút nữa mất mạng nên bị Dư đại tướng quân phạt mười roi da.

Dù Vĩnh Hạ có khóc lóc cầu xin cho hắn như thế nào hắn vẫn bị phạt... Nàng tuy còn nhỏ xíu nhưng nhìn mười vết roi chằng chịt trên lưng hắn liền đau lòng khóc lớn, lúc đó hắn lại dịu dàng mà nắm tay nàng nói:

"Vĩnh nhi.... muội đừng khóc... Ta không đau chút nào."

Nàng nghe thấy thế càng khóc oà lên, tiếng khóc to lớn vang vọng cả mấy đình viện trong cung. Từ đó Vĩnh Hạ quyết tâm học bơi, nàng rất sợ nếu có một ngày mình lại vô ý rơi xuống nước thì cũng có thể tự cứu lấy mình như vậy A Vũ ca ca của nàng sẽ không bị Dư bá phụ đánh nữa.

***

Vĩnh Hạ do tâm trạng được thả lỏng liền không xác định được mình đã bơi đi hơi xa so với nơi mà A Niên cùng Xuân Hương, Thu Vãn canh giữ... Nàng quay đầu nhìn lại dường như đoạn suối bên đây cách nơi lúc nãy nàng tắm một mõm đá lớn có thể che khuất tầm nhìn của một người trưởng thành đang đứng thẳng.

Vĩnh hạ không quan tâm lắm nàng cứ tiếp tục chơi đùa dưới làn nước mát nhưng lúc nàng đang nhắm mắt tận hưởng thì tay lại bắt lấy cái gì đó không đúng lắm... Nó mềm mềm, cứng cứng, bên trong nước vẫn có thể cảm nhận được độ ấm của nó... Nàng còn đang mãi suy nghĩ thì một giọng nói lạnh lùng quen thuộc đã vang lên bên tai nàng:

"Bỏ ra..."

Vĩnh Hạ giật mình, tại sao Dư Chấn Vũ lại ở đây? Không phải hắn đi luyện binh sao? Hắn cũng đi tắm suối giống như nàng?

Vĩnh Hạ đứng lên, chân nàng chạm vào đáy nông của con suối, trong khoảng khắc đó Dư Chấn Vũ nhìn thấy người con gái xinh đẹp ngoi lên từ trong dòng nước mát, mái tóc dài đen mượt hất văng những giọt nước li ti tạo thành những bong bóng ánh sáng vô cùng đẹp mắt, nàng mặc một lớp nội y trắng mỏng do bị thấm ướt nên kít chặt vào da thịt lộ ra những đường cong hài hoà, cho đến khi khuôn mặt xinh đẹp, nhu tình của nàng trực tiếp đối diện với hắn thì...

Vĩnh Hạ nhìn Dư Chấn Vũ, nàng có chút ngạc nhiên rồi lại nhìn xuống nơi nàng đang cầm phải cái đó của hắn, hình như nó còn to hơn lúc nãy, nàng sợ hãi lấy tay ra... Vội vàng giải thích:

"Ta... Ta... Muốn đến đây tắm thôi, không ngờ chàng cũng ở đây."

Dư Chấn Vũ híp mắt nhìn nàng, thật ra hắn vừa mới luyện binh xong, trên đường quay về muốn thư giãn một chút, nhưng khi hắn vừa chợp mắt một lúc thì cảm nhận người anh em mình ở dưới suối bị ai đó nắm chặt, hắn giật mình mở mắt thì thấy một mái tóc dài cùng một bộ quần áo trắng tinh trên mặt trước, lúc đầu hắn có chút sợ... Suối này mà còn có thủy yêu sao? Nhưng hắn cảm nhận được nhiệt độ bàn tay của con người liền biết mình đang bị quấy rối, nên lạnh giọng uy hiếp người kia bỏ tay ra...

Chính hắn cũng không ngờ thuỷ yêu lại là thê tử của hắn... Dư Chấn Vũ trầm giọng nói:

"Cô có biết bên ngoài nguy hiểm như thế nào không... Còn muốn ra suối tắm."

Vĩnh Hạ im lặng, nàng biết ở nên này lời nói của hắn là lệnh không ai dám cãi, nàng cũng chỉ muốn tắm một lúc nhưng nàng biết nếu ở bên ngoài nàng có mệnh hệ gì không chỉ hắn mà toàn quân đều bị liên lụy.

Vĩnh Hạ cúi đầu nhỏ giọng nói:

"Ta xin lỗi... Lần sau ta sẽ không tới đây nữa."

Dư Chấn Vũ dường như chẳng quan tâm được nàng nói gì nữa, tại vì hắn bị kích thích từ nãy giờ, hắn là đàn ông hàng thật giá thật, người đứng trước mặt hắn cả người đều mỏng manh hoa lệ, xiêm y thì khít chặt vào da thịt, nơi nào cần thấy đều thu vào trong mắt hắn, nàng lại xinh đẹp như vậy, đứng trước nàng hắn có thể không có phản ứng sao.

Hắn không nói gì, một tay bợ mông nàng trong nước lên để nàng dính chặt vào hắn, hắn nhìn nàng chăm chăm rồi mạnh mẽ vùi mặt mình vào ngực nàng mà cắn xuống.

"A... Tướng quân... Chàng làm gì vậy?"