Tường Vây

Chương 12



Editor+Beta: Lầu trên có XB

Sau khi trở lại hành tinh chủ, Lý Duyện Minh cũng không có cơ hội đi gặp Tướng quân.

Cậu bỗng trở nên bận rộn, dường như phía trên đang muốn nâng đỡ, rất nhiều nhiệm vụ quan trọng được giao cho cậu.

Mà Thẩm Hồng Tiên dù sao cũng là Tổng tư lệnh, luôn bận rộn với việc quân vụ, thường xuyên không có mặt ở bộ chỉ huy.

Thỉnh thoảng mới có thể thấy hắn trở về sau một nhiệm vụ, nhưng người nọ luôn vội vàng, cơ bản không cho người khác có cơ hội chào hỏi.

Như thể đang cố tình tránh mặt cậu vậy.

Lý Duyện Minh kìm nén sự bực bội trong lòng, liên tục nhận nhiệm vụ, có lúc còn bị Phó quan bắt được càm ràm một hồi, cậu cũng vào tai này ra tai kia.

Sau khi hoàn thành một nhiệm vụ khác, cậu đã nộp đơn lên trên.

Lá đơn này những mười trang giấy, toàn bộ nội dung được viết một cách hùng hồn, ý chính của nội dung là việc cậu muốn trở thành Phó quan của Thẩm Hồng Tiên.

Không ngờ, cậu còn chưa kịp chờ duyệt hồ sơ xong đã gặp phải rắc rối.

Quân đội nhận được tình báo nói rằng ở hành tinh chủ đang ngầm tồn tại một chợ nô lệ lớn.

Bên trên thảo luận rất nhanh đã đưa ra quyết định để Lý Duyện Minh dẫn đầu một đội vào thăm dò trước.

Hoạt động này rất bí mật, không có nhiều người biết, nhưng không rõ vì sao lại được thông báo cho người ở chợ nô lệ, vừa cải trang lẻn vào đã bị lũ người đó mai phục khắp nơi quét sạch.

Bọn họ đã nhắm hỏa lực về đối phương nhiều lần, nhưng vẫn bị thua thiệt về lực lượng chỉ có một số người chạy thoát.

Mà cậu để che đường rút lui của đồng đội cũng bị trúng mũi tên bắn lén.

Mũi tên được tẩm thuốc kích dục, Lý Duyện Minh vốn là Beta nên cũng không bị ảnh hưởng gì, nhưng khi bọn họ sắp hoàn toàn thoát khỏi được truy đuổi, thì cậu đột nhiên cảm thấy cả người khô nóng lên, vùng gáy non mịn bắt đầu đau nhức, cậu thống khổ che cổ mình lại. Trên cổ phảng phất mùi hoa oải hương.

Cậu lính Alpha đứng bên cạnh đột nhiên dừng lại, nhìn chằm chằm vào gáy Lý Duyện Minh thở hổn hển nói: “Thiếu … Thiếu tướng … Ngài làm sao có thể lại là Omega …” Ngay sau đó cậu liền nhận ra được dường như … cậu đang bị động dụng. Lý Duyện Minh kinh hãi, các Alpha xung quanh cậu cũng bị ảnh hưởng.

“Mau … liên lạc với chỉ huy …” Giọng nói mềm mại yếu ớt động lòng người.

Một gã lính Alpha từ phía sau bất ngờ lao về phía Lý Duyện Minh, cậu còn chưa kịp phản ứng thì gã đã bị một viên đạn xuyên qua đầu.

Đám người đuổi giết phía sau đã lần theo mùi mà tìm tới.

Đây vốn là cuộc đối đầu được định sẵn không cân sức.

Những binh lính của cậu đều bị ảnh hưởng bởi tin tức tố. Không lao về phía cậu như hổ, sói cũng là tốt lắm rồi. Nào còn có khả năng đánh trả. Mà cậu hiện tại cả người mềm nhũn vô lực. Cơ thể khô nóng kêu gào, khao khát được xâm nhập. Mà người bên kia không biết đã dùng loại thuốc gì, không những không bị ảnh hưởng mà còn trở nên dữ tợn hơn … Trong ánh lửa rực đỏ, cậu tiêm cho mình một ống chất lỏng không tên … Khi Phó quan đến trong con hẻm đã đầy rẫy xác chết, anh nhìn xung quanh thì thấy Lý Duyện Minh đang ở trong góc tường.

Chỉ thấy mắt người nọ đỏ bừng, trên người toát ra sát khí nồng nặc, vừa nhìn thấy người tới liền bất chấp xông lên.

“Bang!” Một tiếng súng vang lên, cậu ngã thẳng xuống vũng máu, súng trên tay Phó quan vẫn còn bốc khói.

Anh bình tĩnh ra lệnh: “Mang cậu ấy về.”

Cơn mưa không rõ khi nào đã tí tách rơi xuống, rửa sạch mọi vết máu trong ngõ, một con mèo đen xông vào ngõ, như bị dọa cho hoảng sợ, phóng người chạy vụt ra khỏi con ngõ ấy.