Tê Đại Khí cũng nhận thấy không khí thay đổi nên đề nghị u Triệu, tôi cảm thấy các vị nên đổi chỗ khác, khu này lắm thầy thì nhiều ma, dù chúng tôi tăng nhân số thì cũng không quá phiền phức.
Còn nếu không thêm người thì dễ dàng bị sát thủ lợi dụng sơ hở.
Cách tốt nhất là đổi chỗ cho thanh tịnh, thuận tiện ở biệt thự độc lập cũng dễ sắp xếp vệ sĩ.
Nếu cậu không chế thì cứ để tôi thu xếp!”
“Chờ tôi nói với mẹ đã, sau đó sẽ cho ông đáp án sau được không?”, Triệu Lâm quay đầu nói.
Đến giờ anh vẫn không rõ vì sao mẹ lại bị ám sát liên tục như thế.
“Được, tôi chờ tin!”
Khi Triệu Lâm về, Kiều Phương và Giang Tước Nhi ngồi trước bàn ăn. Thấy mẹ không sao thì cuối cùng cũng thả lỏng.
Cảm ơn trời phật!
Tình huống tệ nhất không xảy ra!
Giang Tước Nhi thấy anh về thì tiến lên, thấp giọng nói: “Anh ở với dì đã, dì... có chút bị hoảng sợi”