Tuyệt Đối Phục Tòng

Chương 53: Tuyệt đối phục tòng (phiên ngoại)07



Cho nên y thừa dịp Cao Bình đơn thân ngăn cản nàng, nghĩ muốn cùng nàng hảo hảo nói chuyện, ai biết nàng sợ tới mức vẫn muốn kêu to, y đành phải che miệng của nàng, nàng lại rất không an phận muốn cắn y, y đành bất đắc dĩ hôn trụ nàng không cho nàng loạn cắn, nhưng đổi lấy nàng ra sức đá cho một phát.

Nàng là muốn mưu sát chồng sao? Phía dưới y có vấn đề, sau này phải thế nào cấp nàng “Tính phúc”?

“Nàng nói có chết cũng không muốn cùng cậu kết hôn.” Anh Thiên Ngạo trên mặt biểu tình không quá biến hóa, nhưng trong lòng lại buồn cười, Dư Úc Nhiên này hoa hoa công tử cũng có một ngày này?.

“Đệt...!” Dư Úc Nhiên nghe Anh Thiên Ngạo nói đúng những lời người ta nói, nhưng lại nghe không hiểu hắn là cố ý.

“Còn có, nàng nói nàng vừa mới gặp biến thái, biến thái kia còn cường hôn nàng.” Anh Thiên Ngạo tiếp tục nói mát, nhìn nam nhân mặt xanh mét.

Biến thái? Ta bị trở thành biến thái? Dư Úc Nhiên thật không dám tin tưởng!

“Còn có, nói cho cậu một việc, nàng giống như muốn cùng Tử Hằng kết hôn.” Kỳ thật Anh Thiên Ngạo trong lòng muốn cười lộn ruột, khó có khi có thể ở ngoại quốc chỉnh lão hữu, sao lại không vui?.

“Không được! Anh Thiên Ngạo, cậu hảo quản nam nhân của cậu!” Dư Úc Nhiên nói.

“Cậu vẫn mau nghĩ biện pháp mang nàng đi, thật vô dụng, nữ nhân của mình cũng quản không được.” Anh Thiên Ngạo đáp trả y.

Cao Bình nếu không đi, ngày nghỉ của hắn cùng Hàn Tử Hằng thật sự phải ngâm nước nóng.

“Tôi đã sớm nghĩ ra cách, bất quá, cậu phải giúp tôi.” Dư Úc Nhiên gọi Anh Thiên Ngạo lại, chính là muốn hắn hỗ trợ.

Anh Thiên Ngạo vốn không ý nguyện phối hợp, nhưng trước mắt tối trọng yếu chính là đem Cao Bình quảng đi, cho nên hắn nghe kế hoạch của Dư Úc Nhiên, một mạt khó có thể phát hiện nụ cười ở trên môi hắn hiện lên.

*-*-*-*-*

Sau khi quay về, nhìn Cao Bình lại đối Hàn Tử Hằng kéo tới kéo lui.

Nữ nhân này thật sự là không trừ không được!

Đi ra phía trước, Anh Thiên Ngạo bắt lấy tay Cao Bình vất ra, lực đạo lớn thiếu chút nữa hại nàng cả người ngã xuống.

“Anh rất thô lỗ  đi...” Cao Bình lắc lắc tay, hoàn hảo nàng giữ được thăng bằng.

“Đi thôi.” Anh Thiên Ngạo nói với Hàn Tử Hằng.

Cao Bình vẫn tiếp tục quấn lấy, lời kịch trong miệng nàng vẫn không hề thay đổi, muốn Hàn Tử Hằng cùng nàng kết hôn.

Anh Thiên Ngạo dừng lại cước bộ.

“Cô muốn cùng Tử Hằng kết hôn?” Anh Thiên Ngạo hỏi nàng, Cao Bình lại một trận mãnh liệt gật đầu.

“Vậy được rồi, tôi thành toàn cô.” Anh Thiên Ngạo nói.( Mọi người đừng tin a, nhớ lại xem nào).

Hàn Tử Hằng ở một bên nghe cảm thấy hình như nghe được chuyện quỷ gì?!

“Anh nói thật sự?” Cao Bình không thể tin được, nàng cuối cùng thành công, ông trời không phụ khổ tâm người những lời này quả nhiên là thật!.

“Cô muốn đổi ý phải không.” Anh Thiên Ngạo nói tiếp.

“Không,... Chúng ta khi nào kết hôn? Phải càng nhanh càng tốt...” Cao Bình lại kéo Hàn Tử Hằng hỏi.

Hàn Tử Hằng cũng chưa nói muốn cùng nàng kết hôn, nhưng Cao Bình lại cho rằng nam nhân của hắn dễ quyết hơn.

“Ngày mai, buổi chiều hai giờ.” Anh Thiên Ngạo quyết định thời gian.

“Oa, thật sự là quá tốt, tôi đây phải nhanh chóng trở về chuẩn bị!” Cao Bình nhảy nhót không thôi.

Nàng hiện tại hẳn rất xấu đi? Tuy rằng không đó không phải người nàng thích, nhưng nói thế nào cũng là hôn lễ cả đời người có một, phải thât xinh đẹp mới được, nàng nên tắm rửa, làm mặt....

Cao Bình nghĩ thoáng qua, cuối cùng rời khỏi.

“Anh Thiên Ngạo, anh tốt nhất giải thích rõ ràng cho em!” Hàn Tử Hằng nhẫn nhịn không nổi bão, là vì y có thói quen trước mặt người ngoài cấp Anh Thiên Ngạo một chút mặt mũi, nhưng hiện tại chỉ còn hai người, không có gì phải cố kỵ.

“Em không phải có ý muốn giúp nàng sao? Vậy giúp nàng đi.” Anh Thiên Ngạo nói.

“Đệt! Anh thật sự không hy vọng em cùng nàng kết hôn đi?” Hàn Tử Hằng là muốn giúp nàng, nhưng không phải cách này, huống chi, Anh Thiên Ngạo thật sự nguyện ý cho y đi thú nữ nhân khác?

“Anh nhớ rõ anh không phải người thích hay nói giỡn đi?”

Anh Thiên Ngạo sao có thể nguyện ý để y thú nữ nhân khác, nhưng mà, đây là kế hoạch của hắn cùng Dư Úc Nhiên, chỉ có thể giấu diếm Hàn Tử Hằng.

“Anh Thiên Ngạo!” Hàn Tử Hằng sinh khí, Anh Thiên Ngạo rất đáng chết này!

“Cũng không tất yếu sinh khí như thế đi?”

“Em vì sao phải nghe anh nói? Anh xem em có muốn thú nàng hay không!” Đánh chết y cũng không muốn, y chính là đương sự a, nào có ai không phải đương sự lại đồng ý hôn lễ?.

“Em sẽ nghe anh.” Anh Thiên Ngạo thản nhiên nhìn y một cái.

Hàn Tử Hằng cho tới bây giờ chưa từng dám cãi mệnh lệnh hắn giao cho y.

“Anh...!” Hàn Tử Hằng muốn điên lên, Anh Thiên Ngạo rốt cuộc là muốn cùng y chơi trò gì?

Vào lúc ban đêm.

Hàn Tử Hằng không muốn ăn, y căn bản không muốn ăn, bởi vì tâm tình y thật sự kém.

Anh Thiên Ngạo không nói gì thêm nữa, xem ra là thật sự muốn y thú Cao Bình?

Lòng Hàn Tử Hằng có dấu chấm hỏi càng lúc càng lớn, y duy nhất có thể nghĩ thứ khiến Anh Thiên Ngạo thái độ chuyển biến lớn như thế, chính là lúc hắn rời khỏi nhất định có chuyện gì đó phát sinh. Bất quá Anh Thiên Ngạo lại không chịu nói ra.

Y biết rõ, Anh Thiên Ngạo nói gì thì y không thể trái nghịch, cũng vì vậy y mới để cho hắn thượng, ai.

Nhưng, thật sự muốn y thú một nữ nhân? Chẳng lẽ hắn nhìn y cùng người khác kết hôn cũng không có ý gì sao?.

Anh Thiên Ngạo xem Hàn Tử Hằng từ lúc bắt đầu chỉ mới ăn hai, ba miếng cơm mà thôi, nhíu nhíu mày.

“Không ăn cơm mà nghĩ gì?” Hắn đã ăn no, Hàn Tử Hằng tính toán muốn ăn bao lâu?

“Anh quản em nhiều như vậy làm gì? Dù sao ngày mai em chính là chồng người khác.” Hàn Tử Hằng hữu khí vô lực cùng hắn ồn ào.

“Anh có đáp ứng em làm chồng người khác sao?” Anh Thiên Ngạo sắc mặt phát lạnh, Hàn Tử Hằng chính là nam nhân của Anh Thiên Ngạo hắn, y rốt cuộc có muốn làm rõ ràng hay không?!

“Có a, anh đáp ứng em cùng nàng kết hôn.” Còn nói không có? Hừ!

“Tử Hằng.” Anh Thiên Ngạo kêu y một tiếng.

“Cái gì?” Hàn Tử Hằng không nhìn hắn, chọt chọt miếng thịt trong chén.

“Ăn nhanh lên, ăn no một chút.” Anh Thiên Ngạo nói tiếp.

“Không muốn ăn, có phiền quá không a.” Hàn Tử Hằng buông đũa trừng hắn, y thật sự một bụng hỏa a!

“Đã ăn no?” Anh Thiên Ngạo hỏi lại.

“Đúng!”.

“Vậy đi thôi.” Anh Thiên Ngạo đứng dậy, kéo y đi.