Tuyệt Phẩm Thần Y

Chương 53: Còn phải cởi quần áo à?



Soạt!

Khi Lưu Phong cầm găng tay lên, Vệ Tử Hiên đã cởi quần áo tập luyện ra, lộ ra cơ bắp trên cơ thể giống như tượng đá, dưới ánh đèn toả ra một cảm giác sức mạnh đáng sợ.

A wow wow...

Lúc này, vô số nữ sinh trong đám đông người xem hét lên.

Vệ Tử Hiên chắc chắn không xấu, với cơ bắp đẹp đẽ của mình, anh ta chắc chắn có điều kiện bẩm sinh để kích thích nội tiết tố nữ ở các cô gái.

"Ồ! Còn phải cởi quần áo à?"

Lưu Phong cười nói: "Vậy tôi…. cũng phải cởi sao? Anh Phong có chút ngượng đấy!"

"Cởi!"

"Anh Phong, cởi ra đi, chúng tôi ủng hộ anh!"

"Anh Phong, mau cởi quần áo ra đi, người ta yêu anh chết đi được!"

Câu nói của Lưu Phong lại lần nữa gây ra một loạt tiếng hét lớn, hơn nữa còn đẩy bầu không khí lên đến đỉnh điểm.

"Cảm ơn ngươi, lúc này tôi thật sự có cảm giác đây chính là sân nhà của tôi rồi!"

Lưu Phong mỉm cười bỏ găng tay xuống, cởi áo khoác ra.

Chỉ với một động tác này, tiếng hét ngay lập tức đạt đến một độ cao mới.

Ở một góc khác của võ đài, hai mắt Vệ Tử Hiên, người đang đeo găng tay boxing đang rực lửa, vừa khoe thân hình và thu hút được tiếng hét của mọi người, nhưng đã ngay lập tức bị Lưu Phong cướp lấy ánh đèn sân khấu, điều này khiến anh ta thậm chí có chút không tìm được cảm giác tồn tại nữa.

Adv

Lúc này, Lưu Phong bắt đầu cởi cúc áo sơ mi của mình, khi từng cúc áo được cởi ra, cơ ngực rắn chắc của Lưu Phong cũng lộ ra, theo sau là sáu cơ bụng xinh đẹp giống như được chạm khắc bằng dao.

Khi Lưu Phong giơ tay cởi áo, cơ lưng rộng của Lưu Phong được mở rộng hoàn toàn theo chuyển động của cánh tay, khiến phần thân trên của hắn tạo thành một hình tam giác ngược hoàn hảo.

"Wow! Đẹp trai quá!"

"Anh Phong thật phong cách, thật gợi cảm!"

"Thân hình của Vệ Tử Hiên so với anh Phong đúng là không phải người mà!"

Mẹ nó!

Vệ Tử Hiên nghe thấy tiếng la hét của các sinh viên xung quanh, anh ta cảm thấy đôi mắt mình tối sầm và tim đập cũng nhanh hơn.

Mỗi giây trôi qua lúc này đối với Vệ Tử Hiên đều như tra tấn, không dễ dàng gì đợi đến sau khi Lưu Phong đeo găng tay vào, anh ta lập tức lao tới giữa võ đài.

“Đến đây, Lưu Phong.” Vệ Tử Hiên gầm lên, liên hoàn mười ba nắm đấm được tung ra.

Lưu Phong đứng tại chỗ không hề cử động chân, để đối phó với tổ hợp quyền này, Lưu Phong đã dùng hoàn toàn kỹ năng đỡ đòn của mình để đối phó.

Adv

Thân thể hai người va vào nhau phát ra âm thanh nghèn nghẹt, đây hoàn toàn là phong cách chiến đấu của những người đàn ông máu sắt, bao gồm cả kỹ năng chiến đấu và thể lực.

"Mẹ kiếp!"

Sau một loạt cú đấm,Vệ Tử Hiên lùi lại ba bốn bước, đồn thời lắc lắc cánh tay.

Người quan sát kỹ có thể thấy lúc này trên hai cẳng tay của Vệ Tử Hiên có bốn năm vết đỏ đậm, đây là kết quả của sự va chạm giữa cánh tay của hai người khi Lưu Phong chặn lại.

Nhưng cánh tay của Lưu Phong lại không hề có dấu hiệu ửng đỏ, thậm chí còn vẫy tay với Vệ Tử Hiên.

"Lại nào!"

Vệ Tử Hiên gầm lên, lần này anh ta thông minh hơn, thay vì liều mạng đấm thì là một liên hoàn các cú đá.

Cú đá trước, đòn roi chân và cú đá bên hông, cộng thêm hai cú đá xoay người và đá ngược.

Nhưng điều khiến Vệ Tử Hiên càng sụp đổ hơn chính là Lưu Phong lại cũng lựa chọn chiến đấu bằng các đòn đá như đá đầu gối, đá roi, đá chặn, mỗi một chiêu đều có thể đạt đến mức chuẩn xác.

Vệ Tử Hiên liên tục ra chân, nhưng đều bị Lưu Phong đá vào bắp chân, khiến cả khuôn mặt anh ta tái xanh vì đau đớn.

Trong lúc bất lực, Vệ Tử Hiên lại lùi lại, hai chân không ngừng run rẩy, đối mặt với Lưu Phong đang tươi cười, anh ta nhất thời cảm thấy mình không tìm ra được bất kỳ sơ hở nào của đối phương, cũng không biết nên tấn công như thế nào.

"Tiếp đi!"

Lưu Phong lại vẫy tay với Vệ Tử Hiên.

Hít!

Vệ Tử Hiên hít một hơi thật sâu rồi lại lao lên.

Lần này, đòn tấn công của Vệ Tử Hiên lại thay đổi, anh ta dang rộng hai tay, lấy vòng eo làm trục và toàn bộ cột sống làm điểm phát lực, hai cánh tay anh ta đánh ra như hai ngọn roi, cách thức tấn công này khiến cả hai cánh tay của anh ta giống như đã dài thêm vài phân.

"Ây yo, Thông Bối Quyền."

Hai mắt Lưu Phong sáng lên, hắn cũng xoay người, cánh tay đung đưa như gió, động tác trở nên rất giống Vệ Tử Hiên.

Chỉ có điều kỹ năng đấm bốc của Lưu Phong càng nhanh nhẹn và tao nhã hơn, hai tay dang rộng và múa như gió, hình dáng cơ thể thay đổi tự do hơn.

"Anh... sao anh cũng biết..."

Khi Vệ Tử Hiên nhìn thấy Lưu Phong thay đổi chiêu thức, sắc mặt càng khó coi hơn.