Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Chương 173: Đây mới là điều quan trọng nhất



Nhưng càng là như thế, Tân Kiến An lại càng muốn tự mình hỏi một câu, anh ta muốn nghe Trương Phàm chính miệng trả lời vấn đề này một chút.

“Đội trưởng Tần, hiệp nghị tôi cũng đã ký với Tào Lăng Vân rồi, làm sao có thể không chữa khỏi chứ!" Trương Phàm cười nói:

“Chín viên Định Thiên Đan! Tôi nhất định phải lấy được tới tay, đúng rồi, Định Thiên Đan ở trong giới tài nguyên thuộc về đẳng cấp tài nguyên gì vậy?”

“Cậu thật sự có thể chữa khỏi! Đây chính là đan điền vỡ nát đấy! Không phải cậu đã nghĩ đến việc này khi phế bỏ Tào Hiên phải không?” Tân Kiến An không trả lời vấn đề của Trương Phàm, anh ta vẫn nắm lấy vấn đề trị liệu không buông.

“Sao có thể! Tôi nào ngờ Tào Lăng Vân sẽ đến chứ! Anh ngẫm lại xem, nếu như người tới không phải là Tào Lăng Vân, mà là người khác, sẽ trả giá lớn vì Tào Hiên như vậy sao?” Trương Phàm mở hai tay ra, vẻ mặt vô tội.

“Tào Hiên bị phế, chắc chắn là người thân nhất của anh ta đến rồi!" Tân Kiến An ẩn ý nói.

“Được rồi! Đội trưởng Tần, nếu anh nói như vậy, tôi cũng không còn cách giải thích nào khác!” Vẻ mặt Trương Phàm bất đắc dĩ.

“Định Thiên Đan, xem như là một loại tài nguyên vô cùng tốt, dù sao linh khí trên địa cầu thưa thớt, loại đan dược này ẩn chứa năng lượng linh khí khổng lồ, đối với người tu luyện mà nói, tác dụng thật sự quá lớn!” Khổng Vân Huy chen vào giải thích vấn đề vừa rồi của Trương Phàm, ông hỏi tiếp:

“Y thuật của cung phụng Trương rất lợi hại sao?”

“Coi như là có thể đi, chữa trị một đan điền bị vỡ nát vẫn là không có vấn đề gì!" Trương Phàm bày ra vẻ mặt khiêm tốn.

“Cục võ quản của chúng ta trái lại là rất có rất nhiều huynh đệ tỷ muội bị thương, cậu giúp nhìn xem được không?” Khuôn mặt Khổng Vân Huy mang vẻ chờ mong.

Trương Phàm chớp chớp mắt nói: “Cục trưởng Khổng, hoàn toàn không thành vấn đề! Như vậy đi, phàm là thành viên của cục võ quản chúng ta, không quan tâm là ai, tới chỗ tôi trị liệu, mọi chỉ phí giảm 90%I”

“Được!” Khổng Vân Huy hung hăng gật đầu, để Trương Phàm không thu phí đây là không thể nào, người ta cũng không có nghĩa vụ phải như vậy.

Mấu chốt là có thể trị liệu... Đây mới là điều quan trọng nhất.

. Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.

Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Rất nhiều cổ võ giả của cục võ quản, sau khi bị thương, dựa vào trình độ và điều kiện y thuật hiện có căn bản là chữa không khỏi.

Nếu như có thể chữa khỏi... Trả tiền khám bệnh đây vốn là việc nên làm.

“Cái đó, cục trưởng Khổng, đội trưởng Tần, hai người là cấp gì vậy? Đừng để ý, tôi chỉ đơn thuần tò mò thôi!” Trương Phàm cũng muốn cân nhắc một chút, Khổng Vân Huy và Tần Kiến An có thể bảo đảm an toàn cho hắn bao. nhiêu.

“Cấp của chúng tôi cũng không phải là bí mật gì! Tôi và lão Tân đều dừng lại ở Thiên cấp hậu kỳ gần mười năm rồi phải không?” Khổng Vân Huy thổn thức nói.

“Ông mười năm, tôi mới chín năm thôi!" Tân Kiến An bĩu môi nói. “Có gì khác nhau sao?” Khổng Vân Huy trừng mắt.

“Đương nhiên khác rồi, điều này nói rõ khả năng tôi thăng cấp tông sư lớn hơn so với ông!” Tân Kiến An “theo lý tranh luận”!

“Cái đó, cục trưởng Khổng, đội trưởng Tần, Thiên cấp hậu kỳ đến tông sư, ừm, tôi biết Địa cấp phải cảm ngộ, Thiên cấp phải cảm ngộ, tông sư hẳn là cũng cần cảm ngộ đúng không? Nhưng cần cảm ngộ như thế nào mới có thể thăng cấp tông sư? Hai người kẹt ở phương diện nào?”

Trước mắt xem ra, Khổng Vân Huy và Tần Kiến An cho hắn ấn tượng rất tốt, tuy là vì tiếp xúc ít, thời gian cũng ngắn, nên vẫn không thể dễ dàng phán đoán, nhưng có thể sớm tìm hiểu một chút, mưu đồ một chút.

“Cảm ngộ Địa cấp và cảm ngộ Thiên cấp, hoàn toàn không thể so sánh với tông sư! Tông sư, sở dĩ là tông sư, thì nhất định phải cảm ngộ ra chân lý của võ đạo!" Khổng Vân Huy cười khổ nói: “Đây là một loại thăng hoa tổng hợp cảm ngộ Địa cấp và cảm ngộ Thiên cấp! Cụ thể là cái gì thì khó mà nói, tôi cũng xem qua rất nhiều bản chép tay của các tiền bối tông sư, giải thích dường như đúng mà cũng không đúng!”

“Tôi và lão Tần... Thành tựu đời này cơ bản dừng lại ở Thiên cấp hậu kỳ rồi!"

Tần Kiến An không phản bác, trên mặt hiện lên vẻ không cam lòng và bất đắc dĩ.

Trương Phàm bắt đầu trầm tư. Chân lý của võ đạo?

Là quy tắc chỉ ý sao? Hản là không phải, hẳn là không phải quy tắc chỉ ý hoàn chỉnh.

Nhưng cũng dính dáng đến quy tắc chỉ ý...

Vậy thì tốt rồi!