Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Chương 256: Có lời không?



Lúc trước Lữ Hoa đã dùng năm viên luyện thể đan!

Bây giờ lại luyện hóa ba viên nữa.

Tổng cộng đã luyện hóa được tám viên luyện thể đạn.

Mà Cửu luyện đoàn thể, đến hậu kỳ viên mãn của tăng thứ hai cũng ngang với hậu kỳ viên mãn của Huyền cấp, tiệm cận Địa cấp.

Nhưng Lữ Hoa đã có gốc rễ của Cổ Võ từ trước.

Còn nếu là người bình thường bắt đầu từ đầu, để đến được giai đoạn này, đúng ra phải dùng chín mười luyện thể đen mới có thể đạt được trình độ ấy.

Giá thành của một viên luyện thể đan là hai ba mươi vạn!

Nói cách khác, muốn bồi dưỡng một người có được sức mạnh ngang với cường giả Huyền cấp hậu kỳ thì cần bỏ ra hơn hai trăm vạn!

Nếu tính thêm cách khoản khác thì hoàn toàn có thể lên tới ba trăm vạn.

Ba trăm vạn, đổi lấy một Cổ Võ Giả chiến lực Huyền cấp hậu kỳ...

Có lời không?

Lời quá ấy chứ.

Nếu công khai kế hoạch này, không biết sẽ có bao nhiêu người tranh cướp giành giật muốn có được cơ hội như vậy.

“Anh tạm dừng đã! Đợi tôi về cho anh thêm một ít luyện thể đan, anh xem có thể tiến bộ thêm chút nào không!" Trương Phàm dặn dò Lữ Hoa.

Bây giờ Lữ Hoa đang làm thực nghiệm, vẫn chưa có hồi kết.

Chỉ là tầng thứ hai của Cửu luyện đoàn thể vẫn chưa thể khiến Trương Phàm hài lòng thật sự.

Hắn muốn nhiều hơn nữa, ví dụ như tới tầng thứ ba của Cửu luyện đoàn thế.

Cũng tức là Cổ Võ đạt Địa cấp.

Nếu luyện thể đan có thể đẩy một người tới mức độ ấy, vậy thì có thể yên tâm về sản nghiệp của ba gia tộc trong tương lai hơn nhiều rồi.

Đừng thấy bây giờ Trương Phàm tiếp xúc với Cổ 'Võ Giả Thiên cấp hoặc thậm chí là Cổ Võ Giả Tông sư.

Nhưng trên thực tế, trong giang hồ, dù là Cổ Võ Giả Huyền cấp cũng đã là cao thủ.

Cổ Võ Giả Địa cấp càng hiếm có!

“Ù, tôi cũng cảm thấy lên cấp quá nhanh, thành ra bây giờ lại khống chế không được ổn lắm!” Lữ Hoa cười nói.

“Anh quá nóng vội! Phải rèn luyện cho tốt, thích ứng từng chút” Trương Phàm dặn dò thêm, thấy Tân Kiến An ra cửa vẫy gọi hẳn vào thì cúp điện thoại với Lữ Hoa.

“Đội trưởng Tần, xin chỉ thị xong rồi à?” Trương Phàm lại bước vào văn phòng của Khổng Vân Huy lăn nữa.

Tần Kiến An cười cười, Khổng Vân Huy nói: "Phía bên tổng cục đã đồng ý!"

Trên mặt Trương Phàm lộ ra một nụ cười, nói: "Thế khi nào chúng ta đi Thanh cảnh?”

“Có thể để ông chủ của hải sản Phúc Nguyên đến Nam Tuyền!” Khổng Vân Huy nói.

“Không cần đâu!” Trương Phàm xua tay, nói: “Vừa hay tôi đang muốn đi xem những cửa hàng hải sản ở mặt tiền này đông khách thế nào!"

Không phải hẳn đang cho Lữ Hoa thu mua hải sản sao? Nếu để ông chủ của hải sản Thanh Cảng có lời giúp đỡ, chẳng phải hiệu suất còn tốt hơn Lữ Hoa sao?

Hắn còn một đan dược luyện thể khác ngoài luyện thể đan. Hắn muốn chứng thực xem liệu có thể lấy được dược liệu căn thiết từ chỗ hải sản này không.

Hết cách rồi, Trái đất không giống giới tu tiên, dù hắn có cách điều chế nhưng vẫn phải căn cứ theo tình hình thực tế mà điều chỉnh, xem hiệu quả cụ thể thế nào đã.

“Vậy được, sáng mai chúng ta sẽ ngồi cao tốc đường sắt tới Thanh cảng!” Khổng Vân Huy nói.

“Cục trưởng Khổng cũng đi ạ?”Trương Phàm tò mò hỏi.

“Ha ha ha, tôi muốn được học hỏi thêm từ cung phụng Trương đấy! Hơn nữa, vị trí của Thanh cảng ở Lỗ Châu chúng ta rất trọng yếu, dù sao thì... Họ Trương cũng ở Thanh cảng mà!" Khổng Vân Huy nói đầy ẩn ý.

Trương Phàm điềm nhiên cười nói: "Tôi và nhà họ Trương không có bất cứ quan hệ gì!"