Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Chương 37: Chơi đùa với nhịp tim!



"Anh có quan hệ gì với Nhạc Nhạc? Tôi đã biết Nhạc Nhạc nhiều năm như vậy, nhưng tôi chưa bao giờ thấy cô ấy quan tâm đến một người đàn ông nào như này!" Chúc Tinh Tỉnh lập tức bật chế độ hóng chuyện.

"Tôi là nhân viên của công ty cô ấy!" Trương Phàm nghiêm. túc nói.

Hắn không nói dối nha, dù sao hắn vẫn chưa từ chức ở Nhạc Khang.

"Nhân viên... Một nhân viên làm sao có thể khiến Nhạc. Nhạc quan tâm như vậy chứ!” Chúc Tinh Tinh hiển nhiên không tin.

Trương Phàm cười cười không nói gì nữa.

Bất kể là hợp tác với Khương Nhạc Nhạc, hay chuyển nhượng cổ phần công ty còn có việc khôi phục lại diện mạo của Khương Nhạc Nhạc... Hắn đều không thể nói.

Ai biết được Chúc Tinh Tinh là người như thế nào, dù sao cũng không hiểu rõ, lắm lời chính là sai.

"Được rồi, tôi dẫn anh đi xem ngọc bích!" Chúc Tinh Tinh nhìn thấy thái độ này của Trương Phàm, liền biết không hỏi được gì, nên lập tức đổi chủ đề.

Không bao lâu sau, Trương Phàm liền đi theo Chúc Tinh Tinh đến kho hàng.

Sau đó, Chúc Tinh Tinh chỉ vào đủ loại ngọc bích rực rỡ đã qua xử lý, còn có nửa vật liệu, đá thô, cô ấy cười khẽ nói: “Trương tiên sinh, mời!"

"Cảm ơn!" Trương Phàm gật đầu nói cảm ơn, sau đó không chút khách khí trực tiếp bắt đầu.

Ngay khi vừa chạm vào một miếng ngọc bích có màu không tối lắm, hắn lập tức cảm nhận được linh khí ẩn chứa. trong đó.

Trong lòng Trương Phàm vui vẻ, lập tức bày ra gương mặt vô cảm tiếp tục chạm vào các viên ngọc bích khác.

Có rất nhiều loại ngọc bích ở đây, cũng có gì không khác biệt lắm... Nhưng đã là ngọc bích thì đều có linh khí, tuy nhiên những linh khí này có phần không giống nhau!

Thế nhưng, điều này đã khiến Trương Phàm vô cùng hài lòng.

Sự không chắc chắn tồn tại trong lòng hắn lúc trước, cuối cùng cũng biến mất hoàn toàn.

Sau khi hỏi Chúc Tỉnh Tinh về giá của những viên ngọc bích này, Trương Phàm đã âm thầm tặc lưỡi, có chút đảt!

Mặc dù theo nhu cầu mà nói, bất kể giá có đắt bao nhiêu, chỉ cần hữu dụng thì đáng để xuống tay.

Nhưng mấu chốt là bây giờ Trương Phàm không có nhiều tiền!

Cho dù rút hết một trăm triệu nhân dân tệ mà Hoa Vân đã đồng ý sẽ dự chỉ... Thì có vẻ như hắn vẫn không thể có được lượng ngọc bích mà hẳn có thể hoàn toàn hài lòng.

“Nửa vật liệu là gì?" Trương Phàm không quên mục đích tìm hiểu thị trường ngọc bích, cho nên hắn không chút do dự thỉnh giáo Chúc Tinh Tỉnh - một chuyên gia trong lĩnh vực này.

"Nửa vật liệu là để cắt ra sẽ thấy đá thô, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn nhìn thấy đá thôi, có thật sự có ngọc bích hay không, chất lượng của ngọc bích rốt cuộc ra làm sao thì giống như đánh cược vậy!"

"Rất nhiều nửa vật liệu, lúc đầu thì tưởng là ngọc, nhưng nếu tiếp tục cắt thì sẽ bị vỡ! Kết quả là thành một mớ hỗn độn!”

Chúc Tinh Tinh cười giải thích.

Trương Phàm gật gật đầu, nhìn vào một viên đá thô nửa vật liệu. Bên trên đúng là có một phần giống ngọc, nhưng chỉ nhìn bằng mắt thì lại nhìn không ra trong rốt cuộc có cái gì.

Trương Phàm lập tức hiểu vì sao Chúc Tinh Tỉnh lại nói có yếu tố đánh cược... Trong trường hợp không chắc chắn liệu có ngọc bích trong đó hay không, chất lượng của ngọc bích ra làm sao, mua một viên đá thô nửa vật liệu như vậy, không phải là một canh bạc sao?

Một dao là nghèo, một dao là giàu, một dao là thiên đường, một dao là địa ngục... Đây chính là ngọc bích thô!

Chơi đùa với nhịp tim!

Trương Phàm thử chạm vào viên đá thô nửa vật liệu này, lại ngoài ý muốn phát hiện, vậy mà lại không cảm giác được có linh khí gì!

Lập tức hắn liền biết khối nửa vật liệu này nên bị phế bỏ.

Đặc biệt là sau khi đổi mục tiêu tiếp xúc thành một viên đá thô nửa vật liệu khác, nhưng lại cảm nhận được linh khí, Trương Phàm càng chắc chắn rẵng khối nửa vật liệu trước đó là đồ bỏ.

Tất nhiên, đây không phải là quan trọng, điều quan trọng là cho dù hắn có chạm vào đá thô, cũng có thể thông qua việc cảm nhận linh khí để phán đoán bên trong có ngọc bích hay. không... Cái này có rất nhiều không gian để thao tác nha.

Cho nên, ánh mắt Trương Phàm nhìn về phía khối ngọc bích thô chân chính.

Chúc Tinh Tinh thu thập được không ít những viên đá thô này, các viên cũng có cái nhỏ cái lớn.

Sau khi Trương Phàm đụng vào, có thể cảm nhận được linh khí, nhưng nó yếu hơn nhiều so với lực cảm ứng của đá thô nửa vật liệu, có cái hoàn toàn không cảm ứng được linh khí.

Bây giờ Trương Phàm đã hiểu rõ năng lực của mình!

"Có thể mua ngọc bích thô ở đâu?" Trương Phàm nhìn về phía Chúc Tinh Tinh hỏi.