Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Chương 80: Có quyết định chưa



Trần Gia Ảnh không phải là cổ võ giả.

Anh ta đã từng thử qua tu luyện, đáng tiếc thật sự không có thiên phú ở phương diện này, chỉ có thể từ bỏ.

Cho nên nói, dưới sự liên thủ của mười hai vị cổ võ giả đều không làm gì được Trương Phàm, Trần Gia Ảnh cũng sáng suốt không tiếp tục lựa chọn phản kháng.

Mà anh ta bắt đầu thành thật giảng đạo lý với Trương Phàm: “Trương Phàm, đây chỉ là một phần lực. lượng của nhà họ Trần chúng tôi, thậm chí chúng tôi còn có thể ảnh hưởng đến càng nhiều lực lượng hơn! Cho nên, tôi khuyên anh nên dừng tay lại!”

“Tôi làm chủ, cứ như vậy bỏ qua đi!”

“Anh làm chủ? Cứ như vậy mà bỏ qua?” Trương Phàm cười híp mắt lắc đầu: “Anh không nghe lúc trước tôi nói cái gì sao? Bây giờ giá cả thay đổi rồi, anh cùng với tất cả mọi người ở hiện trường, hai trăm triệu! Nhà họ Trần đưa tiền, mọi người có thể rời đi!”

“Không đưa tiền thì cứ ở đây luôn đi!" Nói xong, Trương Phàm mỗi tay một người, trực tiếp. ném vào bên trong mê huyễn trận, một người cũng không còn.

Chờ đến khi cuối cùng chỉ còn lại Trần Gia Ảnh, trái lại hắn thoáng nhắc nhở một chút:

“Có quyết định chưa?”

Trần Gia Ảnh đã có chút trợn tròn mắt.

Bởi vì anh ta đã nhìn thấy trước cửa có chỉ chít người.

Nhưng bọn họ giống như đều đảo quanh tại một chỗ, nhân số nhiều hay nhân số ít giống như đều không có ảnh hưởng quá lớn.

Dù sao đều ở khu vực kia, dường như làm thế nào cũng không ra được.

“Có thể, có thể thương lượng!” Trần Gia Ảnh thấy Trương Phàm bắt anh ta lại cũng muốn ném vào đó thì vội vàng hồi phục tinh thần nói.

“Thương lượng?” Trương Phàm nhíu mày.

“Đưa tiền!

“Tôi sẽ cho người mang tiền đến ngay!” Trần Gia Ảnh vội vàng sửa miệng.

“Nhanh lên đấy, nhớ kỹ, hai trăm triệu!” Trương Phàm vỗ vỗ mặt Trần Gia Ảnh, cười híp mắt buông anh ta ra.

Đây có phải là tống tiền không? Trương Phàm thấy hoàn toàn không phải vậy.

Là nhà họ Trần tìm hắn gây phiền toái trước, hơn nữa còn là tính liên tục.

Xùy!

Hắn bây giờ chỉ muốn phí tổn thất mà thôi, sao có thể tính là tống tiền vơ vét tài sản chứ, hoàn toàn không thể.

Hơn nữa, nhà họ Trần là một bia ngắm rất tốt.

Hắn muốn nói cho Nam Tuyền thậm chí toàn bộ Sở Châu những người muốn giúp Tô Nhược Tuyết ra mặt, nếu như các người tự nhận là cứng rắn hơn so với nhà họ Trần, vậy thì thì cứ tiếp tục tới tìm phiền toái.

Nói vậy Tô Nhược Tuyết sau khi biết được tình huống của nhà họ Trân, vẻ mặt nhất định cũng vô cùng đặc sắc.

'Thế nhưng, hắn cũng biết, nhà họ Trần không có khả năng cứ như vậy mà tính xong.

Tiếp theo khẳng định còn có người mạnh hơn tiến đến, vẫn đợi đến khi nhà họ Trần có lực lượng gì có thể dùng xong hết mới tính xong được.

Nhưng lúc đó cũng không phải là chuyện hai trăm triệu nữa rồi!

Cho nên, Trương Phàm vẫn vô cùng hoan nghênh nhà họ Trần tiếp tục tới kiếm chuyện.

Dù sao tương đương với việc đưa tiền cho hắn, loại hành vi này nhất định phải cổ vũ mạnh mẽ!

Trương Phàm vào viện chờ, thuận tiện dùng thêm một viên đan luyện thể.

'Thần Hoàng Càn Khôn Thể đến bây giờ còn chưa đến trung kỳ luyện khí, điều này không được, nhất định phải nỗ lực, không thể có bất kỳ lơi lỏng.

Sau khi Trương Phàm rời đi, đồng thời sau khi bản thân được tự do, Trân Gia Ảnh thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, anh ta trước không quan tâm lái một chiếc xe rời xa bên này, chờ đến khi rời đi được một đoạn, lúc này mới kinh hồn chưa định, anh ta lại bắt đầu liên hệ với gia tộc.

Trân Thiếu Sơn vượt qua hai mươi vị cổ võ giả, còn có hơn trăm vị tạp dịch của nhà họ Trần, những người này cũng không thể mặc kệ.

Lần này, anh ta không dám giấu diếm, trực tiếp báo cáo cho lão gia tử.

Anh ta có dự cảm, muốn thu thập được Trương Phàm thì nếu không vận dụng toàn bộ lực lượng của nhà họ Trần là hoàn toàn không có một chút bất kỳ khả năng nào.

Ngay lúc Trần Gia Ảnh báo cáo cho Trần lão gia tử.

Rất nhiều người ở Nam Tuyền ánh mắt đều đặt ở sân ở Tây Giao bên này của Trương Phàm.

Những nhóm nhị đại, tam đại này trên cơ bản đều là bị vòng bạn bè của Tô Nhược Tuyết khiêu khích.

Chỉ là bởi vì tốc độ của Trần Thiếu Sơn nhanh nhất, xông lên mạnh nhất, cho nên bọn họ tạm thời không có hành động thiếu suy nghĩ!

Nhưng không ngờ Trần Thiếu Sơn lại rơi vào hoàn cảnh này.