U Minh Đêm Dài: Ngày Tàn Của Thánh Thần

Chương 27: Thần Giáng Thuật



Hắn nghe được câu trả lời của nữ thiên sứ, hắn cười khẩy, giọng nói không có gì bất ngờ: “Được rồi, ta đã biết kết cục sẽ như thế này.”

Rồi hắn vung tay ra, một bàn tay đen như mực hiện ra từ không khí, đập về phía nữ thiên sứ. Hắn còn nói thêm: “Vậy thì hãy chết đi!”

“Ách!”

Tiếng kêu thảm thiết vang lên. Nữ thiên sứ kia dù đã phòng thủ kịp thời, nhưng sức mạnh của nàng quá yếu ớt so với một vị chuẩn thần. Nên khi bị bàn tay đen đó đánh trúng, lớp bảo hộ của nàng tan vỡ ngay lập tức, theo sau đó là bàn tay đen đó đâm thủng ngực nàng, khiến nàng bay xa, miệng phun ra một mớ máu vàng.

“Đây là sức mạnh của chủ thần sao?” Con rồng đen kia ngưỡng mộ, nghĩ trong lòng.

Và không chỉ nó ngưỡng mộ sức mạnh của kẻ áo đen kia, mà ba sinh vật khác và cả Trần U cũng sợ hãi vì sức mạnh của hắn.

Trong khi đó, nữ thiên sứ bị thương nặng, nàng vừa ngước mắt lên, ánh mắt đầy oán hận nhìn vào kẻ mặc thần giáp màu đen kia.

“Là ngươi ép ta đấy!” Nàng giận dữ gào lên. Sau đó, nàng liền nói một loại ngôn ngữ lạ tai. Chỉ trong chốc lát, nàng đã nói xong.

Và ngay khi nàng nói xong, ở dưới chân của nàng bỗng xuất hiện một vòng tròn màu vàng kim, vòng tròn đó có những phù văn phức tạp và thần thánh.

Và vòng tròn đó đang phát ra một vầng sáng chói lọi bay lên trời. Sau đó, ở sau lưng nữ thiên sứ kia bỗng xuất hiện một hình ảnh của một nữ thần, nàng có gương mặt khá giống nữ thiên sứ, người mặc thần váy màu trắng, trên người đeo nhiều trang sức. Ở sau lưng có sáu cặp cánh chim phát ra ánh sáng thần thánh.

“Thiên Sứ Thần!” Con rồng đen kia kinh hô. Nó nhìn vào vị nữ thần xinh đẹp và uy nghi kia, tuy nàng nhìn cũng không hung tợn gì. Nhưng ở trên người nàng, nó cảm nhận được một áp lực của đấng chân thần, khiến cho nó không khỏi muốn quỳ xuống.

“Thần giáng thuật à?” Kẻ mặc thần giáp màu đen kia nói, tuy hắn không hề sợ hãi vị nữ thần này. Nhưng trong giọng nói đã có mấy phần nghiêm túc.

“Ngươi thật là gan lớn, chỉ là một thiên sứ chưa đạt đến cửa thần. Vậy mà dám sử dụng Thần giáng thuật, ở điểm này ta phải khen ngợi ngươi.” Kẻ mặc thần giáp màu đen kia nói, nhưng sau đó hắn lại lắc đầu.

“Nhưng, Thần giáng thuật thì đã làm sao? Cho dù ngươi mượn sức mạnh của chân thần để đạt đến bán thần. Đừng quên ta là một chuẩn thần, chỉ thiếu thần cách là có thể đạt đến chân thần, còn ngươi chỉ là một bán thần yếu kém, lấy gì đấu lại ta?”

“Im miệng đi đồ U Minh hèn hạ, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sức mạnh của chân thần!” Nữ thiên sứ kia nói, sau khi nàng sử dụng Thần giáng thuật thì áp lực trên cơ thể đã tăng vọt.

Lúc này, nàng chỉ cần chém một nhát là có thể giết chết con rồng đen kia.

Nữ thiên sứ kia vung thần kiếm, phát ra một luồng khí mạnh mẽ, hướng về phía kẻ mặc thần giáp màu đen kia.

Kẻ mặc thần giáp màu đen kia không né tránh, mà đón nhận luồng khí đó bằng bàn tay đen của hắn. Một tiếng động lớn vang lên, khi hai luồng khí đối đầu nhau.

Nữ thiên sứ kia nhìn thấy vậy, mặt nàng biến sắc, nàng không ngờ kẻ đối diện lại mạnh đến mức có thể dùng một tay tiếp được một đòn của nàng.

Kẻ mặc thần giáp màu đen kia cười nhạo, nói: “Ngươi thấy chưa? Đây là sự khác biệt giữa chuẩn thần và bán thần. Ngươi không có cửa thắng ta!”

Nói xong, hắn vung tay ra, một luồng khí đen bao trùm lấy nữ thiên sứ kia, như muốn nuốt chửng nàng.

Nữ thiên sứ kia cố gắng chống cự, nhưng luồng khí đen kia quá mạnh, nàng không thể thoát ra được. Nàng cảm thấy cơ thể nàng đau đớn, như bị thiêu đốt bởi lửa đen.

Nàng biết mình không thể chống lại được nữa, nàng liền kêu lên: “Chủ thần vĩ đại! xin hãy cứu lấy đứa con của ngài!”

Nhưng không có ai trả lời nàng, chỉ có luồng khí đen kia đang dần dần hấp thụ hết sức sống của nàng.

Hắn nhìn thấy vậy, cười mãn nguyện, nói: “Đừng mong chờ gì nữa, ngươi sẽ chết trong tay ta. Còn Bán Thần Khí của ngươi, ta xin nhận vậy. Ha ha ha!”

Nói xong, hắn vươn tay ra, muốn lấy Bán Thần Khí trên tay nữ thiên sứ kia.

Nhưng lúc này, một điều bất ngờ xảy ra. Bán Thần Khí trên tay nữ thiên sứ kia bỗng dưng phát ra một ánh sáng chói lọi, như muốn bảo vệ chủ nhân của nó.

Hắn bị ánh sáng kia làm mù mắt, hắn không kịp phản ứng, thì Bán Thần Khí kia lao lên đâm vào ngực, khiến hắn lùi về sau một đoạn.

Kẻ mặc thần giáp màu đen cầm lấy ngực, nhìn xuống, thấy một vết thương sâu, ở chỗ đó máu đen không ngừng chảy ra.

Hắn không thể tin được, hắn bị thương bởi một Bán Thần Khí.

Đầu của hắn ngẩng lên, nhìn vào Bán Thần Khí kia, hắn thấy nó đang phát ra một âm thanh như tiếng khóc, như muốn than khóc cho chủ nhân của nó.

Hắn cảm thấy một cơn tức giận bùng lên, hắn nói: “Khí hồn hèn hạ, ngươi dám đâm ta! Ta sẽ phá nát ngươi!”

Nói xong, hắn vung tay ra, một luồng khí đen bắn về phía Bán Thần Khí kia, muốn phá hủy nó.

Nhưng lúc này, một điều bất ngờ khác xảy ra. Bán Thần Khí kia bỗng dưng phát ra một ánh sáng rực rỡ, như muốn bùng nổ.

Hắn cảm thấy một cơn nguy hiểm đến, hắn liền muốn né tránh, nhưng đã quá muộn.

Bán Thần Khí kia nổ tung, phát ra một luồng khí mạnh mẽ, như một quả bom.

Hắn bị luồng khí kia đánh trúng, cơ thể hắn bị nổ tung, tan thành mảnh vụn.

Một tiếng nổ lớn vang lên, khiến cho bầu trời rung chuyển.

Cảnh tượng kinh hoàng này khiến cho bốn sinh vật U Minh kia và Trần U đều kinh hãi, họ không thể tin được mắt mình.

Một vị chuẩn thần, đã bị một Bán Thần Khí tự nổ giết chết.

Đó là kết quả mà không ai ngờ tới.