Và Mai Lại Sáng

Chương 44: (H)



EDITOR: SƯỜN XÀO CHUA NGỌT

Kiều Ly đẩy tên nhóc đang ăn vạ trên người cô ra: “Ban ngày ban mặt, cậu định làm gì hả?”

“Sắp tối rồi mà.” Cậu đáp ngay.

Kiều Ly thoáng do dự, Phong Dịch nhận ra điều này bèn vội càng tung đủ mọi kỹ xảo mà hôn phía sau gáy và vành tai cô.

Thật ra mỗi lần như vậy cô đều thấy hứng tình, không phải vì nụ hôn của cậu khiến Kiều Ly hưng phấn mà bởi khi ấy cô nghe rất rõ tiếng thở dốc của cậu. Kiều Ly rất thích nghe giọng cậu khản đặc mất khống chế như thế, đặc biệt là kiểu thở dốc đầy dục vọng nhưng không kém phần ngây ngô của cậu.

Mới hôn vài cái, Kiều Ly còn chưa cảm thấy gì mà cậu đã bị kích thích trước, bộ phận nào đó bên dưới bắt đầu căng tràn sức sống, nhịp thở cũng theo đó mà hỗn loạn.

“Chỉ làm một lần thôi, có được không? Cho em nhé.”

Kiều Ly đành phải đồng ý: “Được rồi, vậy cậu đi tắm trước đi.”

Phong Dịch phấn khởi bò khỏi người cô, nhanh chóng lột sạch quần áo rồi cứ trần trụi như thế đi vào phòng tắm: “Đợi em nha, em tắm xong ngay.”

Cái vật nửa cứng nửa mềm dưới người cậu rất bắt mắt, Kiều Ly không nhịn được mà nhìn đến mấy lần.

Giường khách sạn và phòng vệ sinh được ngăn cách nhau bởi một vách tường có cửa sổ bằng gỗ, cửa sổ trên tường đang khép hờ, Kiều Ly hơi nghiêng đầu là có thể nhìn thấy Phong Dịch dưới vòi sen trong phòng tắm trong suốt.

Cậu mở nước rất lớn, cả người phủ đầy bọt sữa tắm, nước ấm chảy dọc người cậu, khiến da thịt cậu đỏ ửng lên trông rất ngon miệng.

Chàng thiếu niên tràn đầy tinh lực, vừa nghĩ tới chuyện sắp được làm tình là cậu em đã ngỏng lên.

Cậu đã quen chuyện cậu em đột nhiên chào cờ, ung dung chà nó hai cái, bỗng nhớ ra lát nữa phải à ơi thì khom người xuống, tỉ mỉ tắm rửa cho nó, ngay cả túi ngọc cũng không chừa lại, điệu bộ vừa đáng yêu lại vừa đáng khinh.

Kiều Ly ngồi ở mép giường thưởng thức tiệc ngon.

Phong Dịch không phát hiện Kiều Ly đang nhìn cậu tắm, cậu kỳ cọ cậu em xong thì bắt đầu chà chân, vừa chà vừa đung đưa người hát véo von.

Đến khi cậu xoa dầu gội lên đầu mới cảm thấy gió lạnh lùa vào.

Cậu vội vàng xả sạch xà bông, ngoảnh lại nhìn, thấy Kiều Ly đang trần trụi đứng trước vòi sen ngoài phòng tắm, cất bước tiến vào.

Phong Dịch giật mình, bất giác nhường chỗ cho cô, đứng dán vào tường.

Tóc Kiều Ly đã ướt, dán vào gò má và trên vai cô, mái tóc đen càng tôn lên làn da trắng nõn, trông bóng loáng dưới ánh đèn. Cô buông thả bản thân, to gan khoe ra cơ thể mình cho cậu chiêm ngưỡng, cặp đào tơ rung rung theo mỗi bước chân cô, vẻ mặt tự tin quyến rũ trông lẳng lơ cực độ.

Cô vươn tay nắm lấy vật tình của Phong Dịch, khiến cả người cậu đều run rẩy theo nó.

“Tắm sạch chưa?”

Phong Dịch nuốt nuốt nước miếng: “Sạch rồi.”

Cô cười nói: “Xả sạch xà bông trên tóc đi.”

Phong Dịch vội vàng đưa đầu vào dưới vòi sen, nhanh nhẹn vò sạch đầu, sau đó dùng tay vuốt mớ tóc ướt ra sau.

Trông cậu thế này mất đi mấy phần trẻ con, khuôn mặt sau màn hơi nước trông thu hút và trưởng thành hẳn lên.

Kiều Ly nhón chân, ôm lấy cổ cậu mà hôn.

Phong Dịch không đoán được cô sẽ bất ngờ hôn cậu, nhưng cậu vẫn đáp lại cô theo bản năng, há miệng để lưỡi cô luồn vào. Tay cậu đặt sau tấm lưng nhẵn nhụi của cô, vuốt ve mãi chẳng muốn buông, cảm giác mịn màng khiến máu nóng trong người cậu sôi trào, vật đàn ông lại phình to thêm một chút.

Cậu hôn rất mạnh bạo, hơi nóng trong phòng tắm quá nhiều, không đủ dưỡng khí, Kiều Ly muốn buông cậu ra để thở một chút nhưng cậu lại chặn môi cô không muốn cô rời đi. Chiếc lưỡi mềm mại của cậu quấn lấy lưỡi cô rồi khẽ mút một cái, một luồng điện tê dại từ môi răng chạy xuống dưới hóa thành luồng nhiệt khiến tứ chi cô mềm nhũn.

Tay cô nhẹ nhàng vuốt ve lung tung ngực cậu, Phong Dịch thấy xốn xang, lập tức đè đôi tay nghịch ngợm của cô xuống, buông môi cô ra.

Cuối cùng Kiều Ly cũng có thể hít thở, nhưng cậu thì không cần, vẫn tiếp tục hôn cổ cô, vừa liếm vừa hôn xương quai xanh của cô. Kiều Ly ôm lấy đầu cậu, nước ấm bắn tung tóe lên mặt khiến cô không mở nổi mắt.

Khi cậu ngậm lấy nhũ hoa bấy giờ đã cứng ngắc, cô không dằn nổi mà áp ngực mình vào miệng cậu.

“Ưm.” Cô đè đầu cậu lại, cậu hiểu ý bèn dùng tay vuốt ve quả đào tơ còn lại.

Cậu hôn dần xuống phía dưới, khi hôn tới bụng, cô vừa run rẩy vừa cười.

Cuối cùng cậu hơi ngồi xổm, tầm mắt ngang bằng với vùng đất giữa hai chân cô.

Cậu khàn giọng nói: “Giạng chân ra.”

Ánh mắt cậu quá đỗi nóng bỏng, Kiều Ly bị cậu nhìn nên nơi riêng tư bất chợt tê dại rồi phun mật yêu.

Cô do dự rồi vẫn giạng hai chân ra một chút, Phong Dịch chưa hài lòng, bắt lấy hai bên đùi cô, tách chúng ra cách nhau tầm một cánh tay.

Ngón tay cậu mân mê nhụy hoa, Kiều Ly cắn môi cố không rên thành tiếng.

Sau khi tìm được lối vào, cậu đột nhiên luồn ngón giữa vào, cô không kịp phòng bị mà kêu lên: “A!”

Ngón giữa của Phong Dịch đưa đẩy mấy cái trong lạch đào chặt khít của cô, mới đó mà cậu đã cảm thấy mật yêu dính đầy ngón tay: “Ra nước rồi, nhưng chưa đủ nhiều.”

Kiều Ly ngượng ngùng trách cứ: “Đừng nói ra miệng.”

Cậu lại luồn thêm một ngón tay vào, đưa đẩy hai ngón tay thật nhanh, cảm thấy người cô run run.

Cậu khuấy đảo một vòng ở vách hoa, tới một điểm nào đó, cô đột nhiên rên khẽ một tiếng, cậu tập trung tấn công điểm đó, chân Kiều Ly đã bủn rủn không đứng vững nổi, một phần trọng lượng cơ thể đặt trên ngón tay cậu, khiến lực ngón tay thọc vào tăng thêm mấy phần.

Thấy mật ngọt đã đủ dùng, Phong Dịch rút ngón tay ra, động hoa đột nhiên mất đi vật lạ, cảm giác trống trải ập tới, Kiều Ly hừ hừ tỏ vẻ bất mãn.

Phong Dịch đặt tay lên đùi cô vuốt ve: “Gác chân lên vai em đi.”

Kiều Ly không hiểu mục đích của cậu, nhưng lúc này toàn thân cô đều khô nóng, không còn sức để tự hỏi nữa. Cô bám đại vào một chỗ để mượn lực rồi gác một chân lên vai Phong Dịch đang nửa quỳ trên mặt đất.

Cậu khuynh người về trước, áp đầu vào vùng riêng tư của cô.

Ánh sáng trong phòng tắm đủ đầy nên cậu có thể nhìn thấy rõ nụ hoa dính đầy mật yêu của cô, hai cánh hoa đang run rẩy toan khép lại.

Cậu đẩy hai cánh hoa ra, ngón tay vén ra mạch ngầm, bên trong trông đầy tươi ngon ướt át.

Tim Kiều Ly đập như trống dồn, cô cúi đầu nhìn đầu cậu sắp dán vào vùng kín của mình, vội vàng hỏi: “Cậu làm gì thế?”

Cậu tách hai chân cô ra một chút, dùng sức rất mạnh khiến cô không phản kháng được.

“Cho em ăn một lần đi.” Giọng cậu lạc đi, dán môi lên nơi riêng tư của cô, đầu lưỡi xoáy vào vùng nhụy hoa, Kiều Ly bị kích thích rên thành tiếng.

Cậu dùng lưỡi liếm láp cánh hoa, rồi dời đến lạch đào, khi nếm được mật ngọt mà cô tiết ra thì da đầu tê rần, trong mũi tràn ngập hương tình dụ hoặc.

“Đừng… Tôi đứng không vững…” Khoái cảm chồng chất lên nhau, toàn thân Kiều Ly xụi lơ, cô cố bắt lấy nắm cửa phòng tắm cùng cái kệ gần đó để không ngã xuống.

Phong Dịch không đếm xỉa gì, đầu lưỡi ướt nóng của cậu luồn vào lạch đào rồi khuấy đảo vách hoa bên trong.

“A…” Kiều Ly không ngờ cậu sẽ luồn lưỡi vào trong, khoái cảm quá mức dữ dội khiến cả người cô mềm nhũn, không chịu nổi mà ngồi xuống.

Phong Dịch giữ lấy mông cô tránh cho cô trượt chân, tạm thời rụt lưỡi về, giọng cậu khàn đến kỳ lạ: “Không sao… Nếu đứng không vững thì cứ ngồi lên mặt em…”

Hơi thở khi cậu nói chuyện phà vào trong động hoa khiến cô muốn phát điên: “Đừng nói chuyện với chỗ đó.”

Cậu lại ngậm lấy cánh hoa của cô, đầu lưỡi quét qua nhụy hoa, rồi đột ngột luồn vào lạch đào, bắt chước động tác làm tình mà đưa đẩy.

Kiều Ly không dằn nổi mà túm tóc cậu, cả người mềm như nước, bỗng ngã khuỵu xuống mặt cậu.

Sống mũi cao thẳng của cậu vừa vặn chạm phải hạt châu của cô, khoái cảnh mãnh liệt từ vùng kín truyền đến tứ chi, hai chân cô như đang cưỡi trên mây, nhẹ tênh mà bải hoải.

Cậu vừa dùng lưỡi chơi đùa bên trong cô, vừa dùng chóp mũi cọ vào hạt châu của cô, Kiều Ly nhận thấy khoái cảm mỗi lúc một dâng cao, cô sắp không thở nổi, nhưng lại không dám thả lỏng người mà ngồi lên mặt cậu thật, đành nức nở nài xin: “Đủ rồi… A… Mau vào đi…”

Phong Dịch dời đầu ra, đột nhiên luồn ba ngón tay vào trong người cô, cô thoải mái đến nhũn cả tim, nhưng lại cảm thấy trống trải ngay sau đó.

“Đừng dùng ngón tay… Tôi muốn cậu đưa hạ bộ vào… Nhanh lên…”