Vai Hề Cấm Kỵ

Chương 191: Một âm mưu mới sao?



Thế nhưng Giang Thành lại không quá tin tưởng lời nói của ông chủ: "Xem như chỗ này của ông không có loại thuốc đó, nhưng hóa đơn của người mua ghi rõ là mua ở đây, không lẽ hóa đơn là giả?"

"Tôi đây cũng không biết tình huống là như thế nào, chúng tôi thật sự không có bán loại thuốc đó, nếu các người không tin có thể đến kho hàng điều tra, tôi chỉ là làm ăn nhỏ tuyệt đối không dám nói dối."

Nghe ông chủ tiệm thuốc nói như vậy Giang Thành nhíu mày, nhìn dáng vẻ của ông ta không giống đang nói dối.

"Được, ông chủ đã nói như vậy, vậy phái mấy người tới xem xét kho hàng một chút đi." Giang Thành nói, bắt đầu quan sát xung quanh.

Đột nhiên anh phát hiện có một cái camera trong góc của tiệm thuốc.

"Ông chủ, cái camera kia bình thường có bật không? Có thể xem băng ghi hình không?" Giang Thành hiếu kỳ nói.

"Bật, tôi căng thẳng quá quên mất chuyện này." Ông chủ nói, lập tức mở máy tính ở quầy thu ngân lên.

"Các người muốn xem băng ghi hình lúc nào? Băng ghi hình ở đây có thể lưu trữ được nửa năm."

Nghe ông chủ nói như thế Giang Thành gật đầu: "Vậy là đủ rồi." Giang Thành nói xong, lấy tờ hóa đơn trong tay mẹ Nựu Nựu xem.

"Trên đây ghi thời gian mua thuốc là ba tháng trước, ngày mười tám, vậy xem ghi hình của ngày mười tám đi."

Giang Thành vừa dứt lời, ông chủ mở ngay đoạn ghi hình của ngày mười tám rồi chuyển máy tính đến trước mặt Giang Thành và mọi người.

Khi hình ảnh theo dõi càng ngày càng rõ ràng, Giang Thành và mọi người đều thấy rõ những chuyện xảy ra ngày hôm đó.

Màn hình lúc đầu hiển thị bên trong tiệm thuốc không có một ai, Giang Thành thấy vậy mở miệng nói: "Tăng tốc đi, phát video này nhanh gấp đôi."

Ông chủ thấy thế vội vàng làm theo lời Giang Thành nói, tăng gấp đôi tốc độ. Đến khi Giang Thành nhìn thấy trong video xuất hiện một người, anh vội vàng nói:

"Được rồi, bây giờ có thể để video ở tốc độ bình thường."

Trong màn hình xuất hiện một người phụ nữ mập mạp, lúc này mẹ của Nựu Nựu kích động nói: "Chính là bà ta, chính là bà ta, bà ta chính là người bán cho tôi kẹo vitamin."

Giang Thành nhíu mày nhìn ông chủ tiệm thuốc nói: "Người phụ nữ này là ai?"

“Bà ta chính là người quét dọn mà tôi mời tới, hai ngày đó con của tôi bị bệnh cần tôi chăm sóc nên đã mời bà ta đến quét dọn và tiện thể trông coi tiệm thuốc."

Nghe ông chủ nói vậy, Giang Thành choáng váng: "Mời một người xa lạ trông coi cửa hàng? Ông không sợ mất đồ à?"

"Đúng vậy, ông quá thật thà rồi." Dương Lạc lắc đầu.

"Tôi cũng không có cách nào khác, tôi không phải người địa phương, cũng không nhờ được ai giúp tôi trông tiệm, nhưng mà tôi có camera nếu mất đồ đạc gì tôi có thể tìm bà ta." Ông chủ gãi đầu nói.

"Tiếp tục xem đi."

Trong quá trình xem, Giang Thành phát hiện người phụ nữ quét dọn đó cũng không có làm hành động đáng ngờ nào, chỉ là những việc quét dọn vệ sinh bình thường. Trong lúc quét dọn có rải rác mấy người khách đến mua thuốc, người phụ nữ đó cũng biểu hiện rõ ràng là hôm nay không bán thuốc.

"Ông nói xem đây là ông cần gì chứ, đóng cửa luôn không phải tốt hơn sao?" Diệp Hồng khó hiểu hỏi.

Đến lúc mẹ của Nựu Nựu xuất hiện trên màn hình, Giang Thành mới thực sự chú ý.

"Đúng, không sai, chính là lúc này tôi đã tới." Mẹ của Nựu Nựu nhìn thấy mình xuất hiện vội vàng nói.

Giang Thành phát hiện, từ đầu tới cuối người quét dọn này đều luôn mang khẩu trang, không thể nhìn thấy mặt của bà ta trong đoạn băng ghi hình, nhưng có thể xác thực lời của mẹ Nựu Nựu, chính là người quét dọn này bán kẹo vitamin cho cô.

"Cái này thật sự rất kỳ lạ, tại sao những người khách trước đó đến mua thuốc, người quét dọn kia đều không quan tâm, nhưng lúc mẹ của Nựu Nựu đến, bà ta lại giới thiệu kẹo?" Diệp Hồng tò mò hỏi.

Giang Thành nhìn mẹ của Nựu Nựu hỏi: "Lúc đó cô muốn mua thuốc gì?"

"Lúc đấy tôi hỏi bà ta có thể giới thiệu thuốc bổ cho trẻ con cao lớn thêm không và bà ta giới thiệu cho tôi cái kẹo vitamin đó." Mẹ của Nựu Nựu trả lời.

Lúc này, Giang Thành không hiểu, mặc dù không biết những người đi mua thuốc trước đó có nhu cầu gì, nhưng tại sao lại chọn mẹ của Nựu Nựu?

Đúng lúc này Diệp Hồng, tựa như là nghĩ đến cái gì, vội vàng nói: "Cái kẹo chứa virus CVH2-6 này đặc biệt nhắm vào những đứa trẻ?"

"Có khả năng sau khi người quét dọn này nghe được cô nói có con nhỏ mới giới thiệu kẹo vitamin cho cô hay không?"

Diệp Hồng nhìn mẹ của Nựu Nựu hỏi, thế nhưng mẹ của Nựu Nựu lại lắc đầu: "Nói thật tôi cũng không hiểu vì sao bà ta cố gắng bán kẹo vitamin cho tôi.”

"Tôi cảm thấy Diệp Hồng phân tích rất có lý, mục đích bà ta làm như vậy chính là đặc biệt nhằm vào những đứa trẻ, cho nên khi biết được Nựu Nựu tồn tại, bà ta đã bán kẹo vitamin cho mẹ của Nựu Nựu." Giang Thành ngẫm nghĩ nói:

"Thế nhưng, trong video người quét dọn này không phải lấy kẹo vitamin từ tiệm thuốc ra bán." Diệp Hồng bất đắc dĩ nói.

Trong video có thể nhìn thấy người phụ nữ quét dọn mang theo một cái túi xách, bà ta lấy kẹo vitamin từ trong đó ra đưa cho mẹ của Nựu Nựu.

Mà thu tiền cũng không cao, ba hộp kẹo vitamin mà chỉ lấy ba mươi tệ.

"Cho nên mục đích của bà ta không phải là muốn kiếm tiền, mà chỉ muốn bán kẹo vitamin cho mẹ của Nựu Nựu." Giang Thành nói.

Nhưng mà trong đoạn video theo dõi, người phụ nữ quét dọn này toàn bộ hành trình đều mang khẩu trang, bằng phán đoán dáng người và kiểu tóc cũng không cách nào nhìn ra được diện mạo của người này.

"Dương Lạc có biện pháp tìm được người này thông qua dáng người và kiểu tóc hay không?" Giang Thành cố chấp như thế, muốn tìm được người kia là có nguyên nhân.

Nghĩ lại thì chuyện này là cố ý, người phụ nữ quét dọn mập mạp kia cố ý bán kẹo vitamin chứa virus CVH2-6 cho mẹ của Nựu Nựu.

Nhưng người quét dọn đó không bán cho những người khác, mà chỉ bán cho một mình mẹ của Nựu Nựu.

"Cho nên, Giang Thành, anh cảm thấy bây giờ Thằng Hề đang bắt đầu bán loại kẹo virus CVH2-6 này trên thị trường sao?"

Giang Thành lắc đầu: "Tôi bây giờ có một suy nghĩ khác."

"Trước đó Phỉ Nhiễm ăn kẹo CVH2-6 là kẹo cứng, nhưng lần này mẹ của Nựu Nựu mua được là kẹo vitamin mềm, cho nên tôi nghĩ rằng Thằng Hề rất có thể đang cải tiến kẹo virus CVH2-6."

Nghe nói như thế Diệp Hồng hoảng sợ mở to hai mắt: "Ý của anh là kẹo CVH2-6 Phỉ Nhiễm ăn trước kia là sản phẩm thử nghiệm?"

"Như vậy sau lần cải tiến này kẹo vitamin mềm là sản phẩm mới của Thằng Hề, bây giờ gã đang muốn tìm một vài đứa trẻ để thử nghiệm hiệu quả của nó."

Nghe nói như thế, hai đồng tử của Dương Lạc giãn ra: "Trời ạ, cái Thằng Hề này sao lại ác độc như vậy, gã đang tìm kiếm vật thí nghiệm theo phương thức này.”

Nhưng trong lòng Giang Thành luôn cảm thấy không thoải mái, dù sao Phỉ Nhiễm sử dụng virus CVH2-6 lâu như vậy, bây giờ đã đúng như mong muốn của Thằng Hề, đã không còn nữa.

Vậy nếu Thằng Hề thật sự muốn lưu truyền rộng rãi kẹo virus CVH2-6 trên thị trường thì gã cần gì phải tốn công cải tiến nó?

Diệp Hồng dường như nhìn ra được nghi ngờ trong mắt Giang Thành, thế là vội vàng quay đầu nhìn mẹ của Nựu Nựu hỏi: "Nựu Nựu đã ăn kẹo vitamin này trong bao lâu?"

Mẹ của Nựu Nựu cẩn thận nhớ lại: "Kẹo vitamin này là mua hơn hai tháng trước, trong thời gian này ăn liên tục, bây giờ chỉ còn lại một hộp."

Giang Thành không hiểu mục đích của Diệp Hồng khi hỏi như vậy? Chẳng lẽ trong lòng Diệp Hồng có đáp án gì sao?

Diệp Hồng nói với Giang Thành: "Tôi nhớ lúc trước Phỉ Nhiễm ăn kẹo chứa virus CVH2-6 là Thằng Hề đã yêu cầu cô bé ăn từ khi còn nhỏ."

Giang Thành lập tức bừng tỉnh: "Ý của cô là Thằng Hề sợ dược tính của kẹo virus CVH2-6 tới quá chậm sao?"

Diệp Hồng nặng nề gật đầu: "Nếu như Nựu Nựu từ hai tháng trước bắt đầu ăn những viên kẹo vitamin này, bây giờ vừa mới ăn hai hộp mà thôi."

Giang Thành lập tức lấy hộp kẹo vitamin còn sót lại trong ngực ra, phía trên không có bất kỳ nhãn hiệu chính quy nào nhưng lại viết rõ ràng trong một hộp có ba mươi viên. Như vậy, nói đúng là bây giờ Nựu Nựu đã ăn hơn sáu mươi viên.

Giang Thành hoảng sợ, vậy ra Thằng Hề tiến hành cải tiến virus CVH2-6 là bởi vì trước đó kẹo cần phải dùng lâu dài rất nhiều năm.

Nhưng lần này Nựu Nựu chỉ dùng hai hộp kẹo virus CVH2-6 đã bắt đầu xuất hiện các loại triệu chứng, tăng nhanh tốc độ tử vong của bọn trẻ.

"Thằng Hề này cũng quá ác độc rồi, không chỉ tạo ra các vụ án chuyển đi sự chú ý của chúng ta, thậm chí còn đổi mới hiệu quả và tác dụng của virus CVH2-6."

Giang Thành hung dữ nói, đấm một đấm thật mạnh xuống bàn.

"Giang Thành, anh bình tĩnh đi, bây giờ không phải là lúc tức giận." Diệp Hồng vội vàng nói: "Bây giờ quan trọng nhất là tìm được người phụ nữ quét dọn kia."

"Nhất định phải hỏi rõ ràng, có phải Thằng Hề đã sai khiến bà ta làm như vậy hay không. Rất có thể, bà ta là manh mối quan trọng liên quan đến Thằng Hề."

Nghe Diệp Hồng nói vậy, Giang Thành lúc này mới tỉnh táo lại nhẹ gật đầu: "Nhưng bà ta mang theo khẩu trang, nhìn từ video thì không có cách nào nhận ra mặt mũi của bà ta, chúng ta phải tìm kiếm như thế nào đây?"

Dương Lạc nghe vậy cũng vô cùng khó xử: "Đây đúng là một vấn đề rất quan trọng, bây giờ hệ thống của cảnh sát chỉ có thể thông qua gương mặt để nhận diện người, chứ không có biện pháp thông qua kiểu tóc và dáng người để tìm kiếm."

Lúc này Giang Thành nhìn ông chủ tiệm thuốc: "Ông mời cái người quét dọn đó từ đâu tới?"

Ông chủ cẩn thận nhớ lại: "Tôi nhớ lúc đầu bà ta đang chần chừ trước cửa tiệm thuốc, sau đó tôi nghĩ là bà ta muốn mua thuốc nên hỏi vài câu."

"Sau đó thì sao?" Giang Thành cau mày hỏi: "Chẳng lẽ là bà ta có âm mưu, tới đi dạo xung quanh tiệm thuốc này sao?"

"Tôi chỉ là thông qua vài câu đối thoại mới biết bà ta chuyên giúp người khác quét dọn vệ sinh, tôi thấy bà ta tương đối trung thực đôn hậu, cho nên lưu lại số liên lạc và dùng bà ta hai ba ngày."