Vẫn An, Pháp Y Kiều Thê

Chương 92: Sương mù dày đặc



Nghe Khúc Mịch khẳng định Lâm Tuệ không phải hung thủ giết người, Lục Li lập tức chuyển trọng tâm của cuộc thẩm vấn sang chủ đề khác. Yến Ni mang thai, bố của đứa bé là ai? Người có thể tự do ra vào nhà cô ta là ai?

Theo lời khai của Lâm Tuệ, Yến Ni có bạn trai, có điều hai người không hề công khai, mỗi lần hẹn hò đều đi nơi khác hoặc ra nước ngoài, còn không có ai đi theo. Còn về người phụ nữ kỳ lạ kia, sau khi xem ảnh, Lâm Tuệ nói mình không biết.

"Vậy Yến Ni và người đàn ông kia liên lạc thế nào?" Nếu hai người có qua lại thì chắc chắn sẽ có dấu vết, không thể truyền âm ngàn dặm như trong phim tiên hiệp được.

"Bọn họ liên lạc bằng di động. Chị họ dùng hai sim, một sim mọi người đều biết, sim còn lại thì bí mật, chỉ dùng để liên lạc với người đàn ông kia. Thỉnh thoảng chị họ sẽ không ở nhà, chắc là đi hẹn hò. Người đàn ông kia thần bí như vậy, chúng tôi đoán hắn ta nếu không phải đã có gia đình thì là một nhân vật quyền cao chức trọng."

Di động của Yến Ni đặt ở tủ đầu giường, cảnh sát đã mang về làm vật chứng, không hề phát hiện sim thứ hai.

Lục Li lại thẩm vấn trợ lý còn lại và đại diện của Yến Ni, đáp án tương tự lời khai của Lâm Tuệ.

Người đàn ông này rất có khả năng là cha của đứa bé trong bụng Yến Ni, nhưng hắn ta quá thần bí, đến giờ chút tin tức cảnh sát cũng không có.

Bạn trai thần bí, người phụ nữ thần bí, manh mối từ vụ án của Yến Ni nhìn thì có vẻ nhiều hơn hai vụ trước, nhưng lại như sương mù khó bề phân biệt.

Khúc Mịch mở họp, phân tích vụ án, định hướng hành động tiếp theo.

"Khẩu cung và tất cả kết quả xét nghiệm kiểm tra đều ở đây, mọi người có ý kiến gì không?" Khúc Mịch bảo Lục Li nói trước.

Lục Li vẫn giữ vững quan điểm ba vụ án do một hung thủ gây ra, nhất là sự xuất hiện của người phụ nữ kỳ lạ kia càng khiến anh kiên định với lập trường của mình.

"Người phụ nữ này chắc chắn có quen biết với Yến Ni, không biết hai người họ nói gì với nhau. Cô ta đến hoa viên Kim Đế khoảng 19 giờ, không rõ thời gian rời đi. Còn Yến Ni khoảng 22 giờ ra khỏi nhà, có tài xế taxi chứng minh mình từng chở cô ta đến nhà ga gần đó, không rõ thời gian Yến Ni về nhà, có điều căn cứ vào báo cáo của bác sĩ Thương, thời điểm cô ta tử vong vào khoảng 20 giờ hôm trước đến 2 giờ sáng hôm sau. Theo suy đoán của tôi, chúng ta có thể thu hẹp phạm vi tử vong từ 23 giờ đến 2 giờ sáng."

Suy đoán của về thời điểm Yến Ni tử vong của Lục Li được vài người tán đồng. Từ ga tàu hỏa về hoa viên Kim Đế đi nhanh nhất cũng mất 40 phút, tính thêm thời gian Yến Ni lên lầu, hung thủ đến thăm giờ này, nói chuyện uống nước cũng mất thêm mấy phút, còn phải chờ khoảng 10 phút để thuốc mê phát huy tác dụng, tính ra là mất khoảng 1 tiếng.

"Nhưng từ 23 giờ đến 2 giờ không có ai gặp Yến Ni." Có người thắc mắc.

Lục Li trả lời: "Đây là vấn đề tiếp theo tôi muốn nói. Ở hai vụ án trước, hung thủ lặng lẽ đột nhập cửa hàng thời trang và nơi triển lãm tượng sáp, như thế có thể thấy hung thủ có kỹ xảo mở khóa cao siêu. Tôi đoán chắc chắn hắn đã vượt rào vì sợ bị bảo vệ bắt gặp."

Khả năng này cũng có thể xảy ra.

"Hai lần gây án trước, hung thủ đều bắt cóc nạn nhân, sau đó vứt xác, hiện tại chúng ta vẫn chưa phát hiện hiện trường gây án đầu tiên. Lần này hung thủ lại lẻn vào nhà người bị hại, tôi đoán là vì độ nổi tiếng của Yến Ni, cô ta đi đến đâu cũng bị chú ý. Về vấn đề nội tạng của Yến Ni còn được giữ lại nhưng tử cung đã bị lấy đi có thể là vì cô ta từng mang thai, hung thủ là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, hắn không chấp nhận một thiếu nữ xinh đẹp chưa kết hôn đã có con, thế nên lần này hắn cắt bỏ tử cung của nạn nhân. Về vết thương trước bụng nạn nhân, dù là cách mổ đến cách khâu đều giống hai vụ án trước như đúc. Bởi vậy tôi phán đoán ba vụ án này có cùng một hung thủ, có thể điều tra cùng nhau!"

"Tôi đồng ý điều tra ba vụ án cùng nhau." Khúc Mịch nói, "Có điều bây giờ kết luận ba vụ án do một người làm vẫn còn quá sớm. Vì trong ba vụ án này đều xuất hiện một người phụ nữ thần bí nên chắc chắn cố liên quan. Lúc này chúng ta có ba nhiệm vụ: một là tìm được hành tung của người phụ nữ kia sau khi đến nhà ga, hai là tìm ra bạn trai của Yến Ni. Lục Li, cậu dẫn mọi người đi điều tra hai hướng này, trừ Lưu Tuấn, những người khác do cậu chỉ huy."

"Vâng." Lục Li vô cùng tin tưởng Khúc Mịch, lập tức dẫn người đi điều tra.

Thấy Khúc Mịch giữ một mình mình lại, Lưu Tuấn vô cùng hưng phấn: "Đội trưởng Khúc, thế chúng ta làm gì vậy?"

"Tôi dẫn cậu ra ngoài đi dạo." Khúc Mịch tỏ ra cao thâm.

Lưu Tuấn sửng sốt, thấy Khúc Mịch đã đứng dậy ra ngoài, cậu ta vội đuổi theo.

Khúc Mịch vừa đi vừa gọi taxi, còn chỉ định biển số xe.

Bản thân anh có xe, đội hình sự cũng có xe cảnh sát, Lưu Tuấn không biết anh cần đi đâu mà gọi taxi.

Rất nhanh, một chiếc taxi dừng trước cổng cục cảnh sát, Khúc Mịch và Lưu Tuấn lên xe.

"Hai cậu là cảnh sát sao?" Tài xế có vẻ là người hướng ngoại, khách vừa lên xe lập tức bắt chuyện.

"Bắt xe ở cục cảnh sát thì phải là cảnh sát sao?" Khúc Mịch hỏi lại, "Thường ngày ông không xem TV hả?"

Nghe vậy, tài xế không khỏi cẩn thận quan sát Khúc Mịch qua kính chiếu hậu.

Khúc Mịch lấy kính râm trong túi ra đeo lên, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

"À, tôi nhìn ra rồi!" Tài xế kêu lên: "Cậu chính là idol đang nổi tiếng, vai diễn của cậu con gái tôi thích lắm. Con bé nói tương lai cậu chắc chắn sẽ trở thành đại minh tinh! Cậu có thể chụp hình với tôi không, tôi định mang về cho con gái tôi xem."

"Thế ông nghĩ cậu ta là ai?" Khúc Mịch chỉ Lưu Tuấn, hỏi.

Tài xế nhìn Lưu Tuấn, suy nghĩ mấy giây: "Hai cậu đến cục cảnh sát có phải để phối hợp điều tra không? Vì vụ án của Yến Ni hả? Tôi nói hai cậu nghe, hôm qua tôi chở cô ấy đấy!"

"Sao ông nhận ra Yến Ni? Chắc không phải nhận lầm người đấy chứ?" Khúc Mịch hỏi.

"Mắt tôi tinh lắm, chỉ cần nhìn ai một lần là nhớ, mấy minh tinh trên TV dù có hóa trang hay trang điểm tôi đều có thể nhận ra!" Tài xế cười nói, "Hơn nữa tối hôm đó cô Yến Ni ngồi ngay bên cạnh tôi, còn liên tục xem tin tức trên di động, toàn là bài cô ấy nhận phỏng vấn, cách ăn mặc y hệt nhau."

"Thế nên ông mới cho rằng cô ta là Yến Ni?" Lưu Tuấn đã bắt đầu hiểu mục đích của Khúc Mịch.

"Cô ấy chính là Yến Ni!" Tài xế khẳng định, "Lúc đó tôi còn xin chụp ảnh, cô ấy bảo mình không tiện. Tôi còn hỏi có phải cô ấy đi công tác không, cô ấy gật đầu. Cậu xem, đó không phải là thừa nhận sao?"

"Ông bảo cô ta xem di động?" Khúc Mịch chú ý tới chi tiết này, "Di động đó hãng gì?"

"Là mẫu 9880 mới nhất của hãng X!" Tài xế lập tức trả lời.

"Đội trưởng Khúc, hình như không đúng! Di động của Yến Ni là mẫu khác, hơn nữa theo lời khai của Mã Ngôn, tối hôm trước Yến Ni ra ngoài rõ ràng để quên di động trong nhà. Yến Ni có hai chiếc di động sao? Cũng không đúng, Lâm Tuệ nói Yến Ni chỉ có một di động, trong đó dùng hai sim. Vậy người phụ nữ cầm di động 9880 hãng X là ai?"

"Hai cậu là cảnh sát?" Nghe Lưu Tuấn nói, tài xế giật mình.

Khúc Mịch bảo ông ta dừng xe, thanh toán: "Sao hả? Giờ còn thấy chúng tôi giống minh tinh không?"

Sau đó anh mở cửa xuống xe.

Tài xế vẫn chưa biết vừa xảy ra chuyện gì, Lưu Tuấn thấy thế cười ha ha, vội đuổi theo Khúc Mịch.

"Đội trưởng Khúc, anh ngầu quá!" Cậu ta tỏ ra sùng bái, "Có phải anh sớm đã đoán được người phụ nữ đến hoa viên Kim Đế đã giả thành Yến Ni ra ngoài không? Cô ta cố tình xem các bài phỏng vấn của Yến Ni chính là để gây ảo giác cho tài xế, khiến tài xế trở thành nhân chứng của cô ta. Trong vali kia có phải tử cung của Yến Ni không? Cô ta rốt cuộc đi đâu?"

"Nhóm Lục Li sẽ điều tra người phụ nữ kia. Bây giờ chúng ta vẫn còn việc khác phải làm!"

Khúc Mịch đột nhiên dừng lại, Lưu Tuấn phía sau phanh gấp, suýt chút đập đầu vào lưng anh.

Lưu Tuấn ngẩng đầu, trước mặt là một tòa nhà với bảng hiệu ghi bốn chữ "khách sạn Duyệt Lai".

"Đội trưởng Khúc, chúng ta tới đây làm gì?" Cậu ta biết lễ phục của Yến Ni bị mất ở đây, sau đó được mặc lên người nạn nhân Đường Ninh.

Khúc Mịch nhìn chằm chằm bảng tên khách sạn. Sự việc bắt đầu từ đây, còn lấy nơi này làm tâm để mở rộng, nơi này với hung thủ mà nói rốt cuộc chỉ là ngẫu nhiên hay có ý đồ không?

Anh đi thẳng vào bên trong, thay vì dùng thang máy mà rẽ sang hướng lối thoát hiểm, đi bộ lên tầng hai.

Thấy anh đứng trước thùng rác tầng hai, Lưu Tuấn càng thắc mắc.

"Đường Ninh gặp hung thủ lần đầu tiên ở đây." Khúc Mịch nói, "Khi đó suýt chút Đường Ninh bị cưỡng gian, cô ấy hốt hoảng chạy ra ngoài, không thấy thang máy nên dùng thang bộ. Khi cô ấy đã chạy mệt, tủi thân ngồi ở đây nghỉ ngơi, hung thủ xuất hiện. Không đúng, có lẽ hung thủ vốn đang ở đây hút thuốc, Đường Ninh đột nhiên xông tới. Cậu nói xong, tại sao hung thủ lại ở đây?"

"Nơi này yên tĩnh! Nhân viên khách sạn hoặc ai đó mệt mỏi muốn nghỉ ngơi đều sẽ tìm chỗ không người, nếu để cấp trên nhìn thấy sẽ bị phê bình!" Lưu Tuấn trả lời ngay.

Hai mắt Khúc Mịch sáng ngời. Đúng vậy! Trước đây anh chỉ chú ý tới khách ra vào khách sạn, có lẽ người đó có lẽ chính là người trong khách sạn này!

Anh lập tức đi tìm giám đốc khách sạn, yêu cầu giám đốc cung cấp danh sách tất cả nhân viên, nhất là những nhân viên quản lý cao cấp.

Rất nhanh, tài liệu đã đến tay Khúc Mịch. Sau khi lọc ra những thông tin như đổ tuổi từ 30 đến 40, chưa lập gia đình, có bằng cấp nhất định, chỉ còn ba người phù hợp.

Khúc Mịch bảo giám đốc liên lạc với ba người này, đến khi gặp trực tiếp, anh không khỏi thất vọng. Qua dò hỏi, quả nhiên không có ai có thời gian và động cơ gây án.

"Tất cả mọi người trong khách sạn đều có tên trong danh sách đúng không?" Khúc Mịch xác nhận lần nữa.

"Đúng vậy." Giám đốc gật đầu, "À khoan, còn con trai của chủ tịch chúng tôi, có điều cậu ta rất ít khi xuất hiện, cả năm chỉ gặp mấy lần."

Vậy sao? Khúc Mịch lập tức chú ý tới người này.