Vạn Biến Hồn Đế

Chương 68: Như Ý Cát Tường



Thấy hắn có chuyện quan trọng cần nói thì nàng lập tức hơi lo lắng, trong tâm trí của nàng lúc nào cũng sợ hãi hắn nói chia tay mình. Dù sao nàng cũng chỉ là một nữ nhân đã trải qua một đời chồng, thứ quý giá nhất của một người con gái nàng không thể cho hắn được.

Nàng khẽ giọng:

“Thế đợi ta một chút, để ta đi ra khỏi bồn tắm đã.”

Nàng đứng dậy để lộ ra thân thể đầy đặn khiến cho Thiên Tiếu không khỏi nuốt một ngụm nước miếng. Nói thật thì hắn si mê nàng một phần cũng vì thân thể đầy đặn kia, Lý Nhã Kỳ cũng không thua nhưng về độ cởi mở khi làm chuyện ấy còn lâu mới so được với Họa Thiên Hậu.

Lý Nhã Kỳ dạo này ngày một tiến bộ nhưng so với Họa Thiên Hậu thì nàng vẫn còn thua xa, nhưng có tiến bộ còn hơn không. Hắn còn sống với nàng cả đời, kể cả chuyện này có tệ thì cũng không ảnh hưởng tới tình cảm của hắn đối với nàng.

Nàng ngồi xuống hơi cúi người lộ ra bộ ngực căng tròn quấn trong chiếc khăn tắm màu trắng, thấy được quang cảnh đẹp đẽ liên tục khiến hắn nóng hết cả người.

Họa Thiên Hậu thừa biết hắn đang nhìn, nhưng hai người đã quá thân thiết nên nàng cũng chẳng ngại gì:

“Ngươi hỏi gì thì hỏi đi.”

Thiên Tiếu gật đầu:

“Lần trước nàng có nói với ta là sẽ hủy đi Hồn Ngọc thứ hai trước khi dung hợp Hồn Ngọc thứ ba có phải không?”

“Không phải chia tay là tốt rồi.”Trong đầu của Họa Thiên Hậu lúc đó đã nghĩ như thế đấy.

Nàng tỏ ra hơi bất ngờ sau đó gật đầu:

“Đúng thế, có vấn đề gì sao?”

Lần trước Thiên Tiếu cho nàng viên Hồn Ngọc của Hỏa Yến Vương, hiện tại nàng đang chờ hắn đi lên Long Thành rồi nàng cũng đi theo. Nơi đó có những chuyên gia giỏi nhất, bọn họ có thể hủy Hồn Ngọc cho nàng mà không để lại quá nhiều di chứng, tu vi sụt giảm cũng nhỏ hơn.

Thiên Tiếu mỉm cười:

“Thế nàng có suy nghĩ tới Dạ Ma hay không?”

Thực ra nàng muốn dung hợp Hỏa Yến Vương bởi vì thần tượng của nàng là Hỏa Thần cũng thế, bộ ba Hồn Ngọc đầu tiên của Hỏa Thần hiện tại nàng đã có hai rồi, chỉ thiếu mỗi Dạ Ma thôi. Thế nhưng khả năng lấy được năng lực xuyên vật thể quá nhỏ nên nàng chỉ có thể ngậm ngùi từ bỏ.

Nàng thở dài nói:

“Lúc nào cũng nghĩ tới nhưng tỷ lệ dung hợp lấy được năng lực nhỏ quá.”

Hắn mỉm cười:

“Bây giờ ta nói cho nàng một chuyện quan trọng, nàng phải thế rằng suốt đời này trừ khi quá nhiều người đều biết còn không nàng sẽ không nhắc tới nó.”

Họa Thiên Hậu cắn môi:

“Chuyện ngươi không muốn người khác biết ta thề nhất định không nói ra, nếu không tiến một cấp liền bị thiên kiếp giết chết.”

Cái này cũng cho có lệ thôi, sau đó hắn lập lại câu chuyện đã bịa cho mấy người kia nghe, nàng nghe xong thì mồm chữ O mắt chữ A. Đặc biệt khi nghe đến việc hắn có thể giúp người khác thì càng tỏ ra hưng phấn, nhưng khi nghe tới phản phệ cho hắn liền nhíu mày. ×— QUẢNG CÁO —

Nàng thở dài nói:

“Phản phệ để dung hợp Hồn Ngọc thì ta không cần.”

Thiên Tiếu nhỏ nhẹ:

“Từ khi nàng muốn Hỏa Yến Vương thì ta đã hiểu ước muốn của nàng là giống Hỏa Thần, chúng ta lại gần gũi với nhau như thế thì phản phệ rất nhỏ. Để thực hiện được mơ ước của nàng thì phản phệ đối với ta cũng không có gì ghê gớm đâu, huống chi còn chỉ là phản phệ nhẹ, cùng lắm nằm giường mấy ngày thôi.”

Họa Thiên Hậu do dự:

“Nhưng……”

Hắn cắt ngang:

“Ta đã từng nói rằng ta thương nàng thật lòng, hiện tại ta còn quá nhỏ bé nên chưa thể giúp nàng những chuyện cao cả, chút chuyện này nàng vẫn để ta giúp nàng. Nàng không biết được đối với ta nàng quan trọng đến nhường nào đâu, từ khi gặp nàng ta mới thực sự có mục tiêu, một phần ước mơ của ta chính là được ở bên nàng đến cuối đời.”

Bỗng hắn ngưng mắt nhìn rồi nói:

“Nàng nghỉ ngơi trước đi, ta có việc phải làm rồi.”

Cuộc nói chuyện kết thúc Họa Thiên Hậu nằm ườn ra giường cả người nhẹ nhõm, Thiên Tiếu không phải muốn chia tay với nàng, hắn muốn làm cho nàng nhiều như nàng muốn giúp hắn. Cảm giác như nàng cuối cùng cũng tìm được điểm tựa, phải biết bây giờ thực chất nàng gần như chẳng còn gì, hắn chính là tất cả thế giới của nàng.

Mở ngăn kéo tủ ra lấy từ bên trong đó ra một vỉ thuốc, đây là thuốc tránh thai nàng hay dùng mỗi lần mây mưa xong với Thiên Tiếu. Nàng thực chất cảm giác vẫn chưa sẵn sàng, tuy những gì nàng làm về hắn rất nhiều, nhưng nàng cũng sợ bị bỏ rơi, thế nên bảo hiểm vẫn là phải có.

Nhưng hôm nay nàng chắc chắn về sự lựa chọn liều lĩnh của mình, nàng không hề sai khi ly dị với Lâm Hạ. Ngay lúc này nàng cảm giác mình đã sẵn sàng để sống với người mình thương cho tới cuối đời, cha mẹ hắn muốn một đứa cháu, được thôi, nàng đã sẵn sàng.

Thiên Tiếu dừng cuộc gọi lại bởi hắn cảm giác được có một người đã ở gần mình từ rất lâu rồi, khi nãy hắn quá tập trung nên không để ý được sự hiện diện của Dạ Nguyệt. Chắc chắn những gì hắn nói ngay từ đầu đã bị nàng nghe hết, hắn lo lắng không biết nàng sẽ phản ứng như thế nào.

Im lặng coi như không biết. Rất phù hợp với tính cách của nàng.

Tố cáo với Lý Nhã Kỳ. Cũng rất có thể, hai người thân với nhau như thế cơ mà.

Dạ Nguyệt nhảy lên cành cây ngồi lên cạnh hắn, nàng cũng vào chuyện ngay:

“Với tính cách của Nhã Kỳ thì chuyện ngươi có thêm nữ nhân khác không ổn chút nào cả.”

Thiên Tiếu thở dài:

“Ngươi nghe ta kể về hai người bọn họ liền hiểu.”

Hắn suy nghĩ một chút rồi nói:

“Ngươi có thể không biết nhưng Thiên Hậu là người rất đáng thương, nàng ấy thực sự rất đáng thương.”

×— QUẢNG CÁO —

Câu chuyện về Họa Thiên Hậu được hắn kể tỉ mỉ cho nàng nghe, bất cứ chi tiết nhỏ nào hắn nghe lại cũng kể đầy đủ cho nàng nghe. Dạ Nguyệt chỉ yên tĩnh ngồi nghe chứ không đưa ra bất cứ phán xét nào cả, từ lúc nghe Họa Thiên Hậu chạy theo tiếng gọi tình yêu một cách mù quáng nàng đã thấy hơi sai rồi.

Phận nữ nhân đúng là khổ, nàng khó tưởng tượng được sống mấy chục năm với người mình từng yêu tha thiết nhưng lại bị hắn lạnh nhạt thì sẽ như thế nào. Có tiểu tam đối với nữ nhân ở Thiên Vương Tinh không phải vấn đề, nam nhân tam thế tứ thiếp là chuyện bình thường. Thậm chí một nữ nhân có cả chục nam sủng cũng là chuyện rất đỗi bình thường.

Nhưng có một chuyện nàng đã thắc mắc từ lâu lắm rồi, nhân cơ hội này nàng cũng hỏi luôn:

“Nam nhân các ngươi thực sự có tình yêu dành cho nhiều người thế sao?”

Thiên Tiếu lắc đầu rồi nói:

“Không, ít nhất đối với ta đến bây giờ là không, để ta kể cho ngươi nghe câu chuyện về Như Ý Cát Tường.”

Nàng vội nói:

“Chuyện đó ta cũng đã từng xem rồi, ý của ngươi là mình cũng giống như nam chính phải không, thế giữa Nhã Kỳ và Họa Thiên Hậu ai là yêu còn ai là trách nhiệm.”

Không vội vàng trả lời cho nàng câu hỏi này, hắn tiếp tục kể chuyện về ngày đầu tiên mẹ con Lý Nhã Kỳ bắt đầu tới nhà hắn, câu chuyện tiếp diện qua từng sự kiện lớn nhỏ cho tới tận bây giờ.

Nghe đến đây nàng còn không biết ai là “Như Ý”, ai là “Cát Tường thì quá ngốc rồi, nàng cũng hiểu được tình cảnh của Thiên Tiếu lúc này. Hắn cũng không cần phải nói trực tiếp cho nàng nghe những vấn đề của hắn, tất cả đều do nàng tự hiểu và phán xét.

Đến khi mặt trời hoàn toàn xuống núi thì Dạ Yến mới tìm tới.

“Hai người ngồi ở đây tâm sự cái gì thế, bây giờ đã là tối muộn rồi đấy.”

Thiên Tiếu mỉm cười nói:

“Không có gì quan trọng đâu, chúng ta nhanh về nấu đồ ăn tối thôi, mọi người chắc cũng rất đói rồi có phải phải không.”

Dạ Yến vui vẻ:

“Đại tẩu nói đại ca nấu ăn rất ngon, hôm nay huynh tự mình xuống bếp chiêu đãi mọi người có phải không?”

Thiên Tiếu vỗ vai hắn:

“Còn tùy các ngươi săn được cái gì nữa, chúng ta về thôi chứ Dạ Nguyệt.”

Nhìn thẳng Thiên Tiếu nàng nhảy xuống dưới sau đó cùng hai người đi về trại, nàng cần thời gian để suy nghĩ xem mình rốt cuộc nên làm gì. Tố cáo, giả như không biết, những sự lựa chọn này làm nàng cảm thấy nhức đầu.

Gần về đến trại thì nàng bỗng nhiên nghĩ ra một ý, Thiên Tiếu giúp nàng nhiều như thế, tại sao nàng không giúp hắn nhỉ. Nàng cũng khó khăn lắm mới có hai người bạn, nếu bọn họ vì chuyện tình cảm mà chia tay rồi từ mặt nhau thì không tốt lắm.

Giúp hắn thì vừa coi như trả ơn lại còn còn đảm bảo tình bạn của mấy người lâu bền.