Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 157: Thánh Khí Chân Chính Thiên tôn!



Bên trong Trường Thương Học Viện, tất cả tu sĩ cùng cư dân đều kinh hỉ vô cùng.

Trong lúc tuyệt vọng nhất lại có một vị Thiên Tôn hiện thế, đây chính là tồn tại tuyệt thế trong truyền thuyết.

Trên toàn bộ đại lục chưa hẳn có thêm một vị Thiên Tôn thứ hai.

Lâm Trường Phong tràn đầy rung động nhìn về phía Cổ Khinh Yên. Thiên tôn!

Trường Thương Học Viện vậy mà lại xuất hiện Thiên Tôn!

Một khắc này, tất cả nguyên lão của Trường Thương Học Viện đều nước mắt giàn giụa.

Thiên tôn xuất thế đại biểu cho sức mạnh a!

Năm đó, thủy tổ của Trường Thương Học Viện cũng là một vị tuyệt thế nhân kiệt tu thành Thiên tôn cảnh. Chẳng lẽ Trường Thương Học Viện sẽ được trở lại huy hoàng tuyệt thế của năm đó sao?

Vân Sơn Quận Thành!

Tất cả mọi người, mọi tông môn cùng gia tộc đều lâm vào trầm mặc, từng người đều rung động nói không ra lời.

Thiên tôn! Lan Lăng Quốc nhỏ bé, vắng vẻ lại có Thiên tôn xuất thế.

'Thiên tôn khác với Đại Tôn sắp thành thánh, căn bản không phải, nó đại biểu cho ý nghĩa quá mức kinh người.

Ai cũng không ngờ rằng, trong thời khắc cuối cùng của Hắc Ám Náo Loạn, viện trưởng của Trường Thương Học Viện lại lấy thân phận Thiên Tôn giáng lâm.

Trong lúc Tịch Thiên Dạ xông qua linh Thánh Sơn thì Cố Khinh Yên cũng lặng lẽ tiến nhập vào Tôn Thánh Sơn, tuy thành công nhưng lại không cho ai biết Trường Thương Học Viện lại sinh ra người thứ tư xông qua tôn Thánh Sơn trong lịch sử Của Học Viện.

Mà Gố Khinh Yên chẳng những có thể xông qua Tôn Thánh Sơn mà lại dưới cơ duyên xảo hợp đột phá Tôn giả cửu trọng, trở thành Thiên Tôn mà thiên cổ hiếm thấy!

Luận lực lượng trong cơ thể thì Tôn giả cửu trọng thiên đã không kém hơn Thánh nhân, điểm chênh lệch duy nhất chính là không cách nào nắm giữ hoàn toàn pháp tắc thánh đạo, không thể thi triển ra huyền thánh pháp huyền diệu.

"Ngươi có đột phá lên Thiên tôn thì sao nào, so với thánh nhân thì vẫn còn một cái hào rộng không thể vượt qua.

Ma Tâm Thánh Quân trấn định lại, nhìn qua Cổ Khinh Yên lạnh lùng nói.

Lực lượng của Thiên Tôn hoàn toàn có thể so với thánh nhân nhưng so với Thánh nhân chân chính vẫn không thế bằng được. Bởi vì Thánh nhân chính là một cấp độ sinh mệnh khác, có thể thi triển lực lượng thiên địa pháp tắc, không còn là phàm nhân nữa.

"Thật may mắn! Bản Thánh phát động Hắc Ám Náo Loạn lần này thật quá kịp thời, nếu để ngươi đột phá lên Thánh cảnh thì người không may lại là chúng ta."

Trong lòng Ma Tâm Thánh Quân âm thầm may mắn, cũng may hắn phản ứng nhanh, trực tiếp ra tay với Trường Thương Học Viện, bằng không đợi Cố Khinh Yên thành thánh đến lúc đó hậu quả vô cùng đáng sợ.

Hiện tại chỉ cần giết chết Cổ Khinh Yên sẽ xóa đi nỗi lo về sau trên thế gian.

"Nếu ngươi không giết được ta thì sẽ có một ngày ngươi sẽ hối hận vì hành động của mình hôm nay”

Cố Khinh Yên giơ chiến kỳ trong tay, hung hăng vung lên, trong nháy mắt, thiên địa đột nhiên thất sắc, một cỗ lực lượng kinh khủng quét ngang trời, hung hăng phóng tới Ma Tâm Thánh Quân.

Cỗ lực lượng kia không phải năng lượng phổ thông mà ẩn chứa vô thượng thánh đạo pháp tắc.

Oanh!

Ma Tâm Thánh Quân không có chuẩn bị, sơ sẩy một cái đã bị đánh bay ra hơn vạn trượng.

"Lực lượng của Thánh đạo pháp tắc, chiến kỳ trong tay ngươi chính là Thánh Khí trong truyền thuyết!"

'Tâm thần Ma Tâm Thánh Quân rung động, vô cùng giật mình nhìn huyết sắc chiến kỳ trong tay của Cổ Khinh Yên.

Thánh khít Đó là Thánh khí chân chính.

Những cái được gọi là Thánh đạo bảo vật cũng không phải là thánh khí mà bình thường hay nói tới.

Thánh khí chân chính, trên đại lục cũng lác đác không có mấy, bất kỳ một kiện đều là tuyệt thế bảo vật kinh thiên động địa, thánh nhân bình thường căn bản không có khả năng đạt được.

Thánh khí bình thường hay nói tới hoặc là bảo vật thánh đạo kỳ thật chỉ là binh khí mà thánh nhân đặt ở thể nội rèn luyện, vô tri vô giác dung nhập một chút lực lương cùng pháp tắc của thánh đạo, thời gian lâu dần thì vũ khí có ẩn chứa một tia thánh khí, đến lúc đấy nó không phải vũ khí bình thường nữa cho nên được gọi là thánh đạo bảo vật hoặc là thánh khí.

Nhưng Thánh Khí chân chính chỉ có thánh nhân luyện khí, dùng thủ đoạn nghịch thiên mới có thể đúc ra mà thánh khí chân chính cần phải độ qua bốn mươi chín thánh kiếp mới có thể thành hình.

Độ kiếp của Thánh khí còn khó khăn hơn cả thánh nhân độ kiếp, rất dễ thất bại. Chỉ khi nào có thể vượt qua thánh kiếp thì mới trở thành vũ khí tôn quý cùng đáng sợ nhất thiên địa.

Một Thiên tôn có lẽ không cách nào chống lại thánh nhân nhưng nếu Thiên tôn cầm trong tay một thanh thánh khí chân chính thì có thể triệt đế nắm giữ lực lượng thánh đạo, không hề khác biệt gì với thánh nhân, thậm chí còn mạnh hơn.

"Trường Thương Huyết Kỳ là một cây quân kỳ tuyệt thế vô song, đã từng xuất hiện ở tất cả các thổ địa."

Một thanh âm nhàn nhạt vang lên giữ thiên địa, sau một khắc, bên cạnh Ma Tâm Thánh Quân xuất hiện một người trung niên, người này mặc một bộ áo trắng, sau lưng cõng theo một thanh trọng kiếm, hai sợi tóc mai đã trắng như tuyết, đôi mắt tràn đầy vẻ tang thương cùng già nua.

Khí thế của người này mặc dù không hiện, nội liễm cùng trầm ổn nhưng đứng bên cạnh Ma Tâm Thánh Quân cũng không kém thế chút nào.

Thánh Quân!

Lại là một vị tuyệt thế Thánh Quân!

Đám người Trường Thương Thành ngạt thở, tất cả mọi người đều không ngờ rằng Thánh Quân đến Trường

Thương Thành không chỉ có Ma Tâm Thánh Quân, còn có một tên Thánh Quân khác nữa!

Một vị Thánh quân đã ép cho Trường Thương Học Viện đến không thở nổi, có nguy cơ diệt môn rồi.

Mà hai vị Thánh Quân...! Vậy thì không thể tưởng tượng nối.

Nhưng điều đó vẫn chưa có kết thúc. Đạo thân ảnh thứ ba, thứ tư xuất hiện trên bầu trời, tựa như quân chủ giữa thiên địa, phóng ra vô tận thánh uy. Toàn bộ Trường. Thương Thành đều lâm vào yên tĩnh như chết, không khí nặng nề bao phủ toàn thành, không khí như bị kết băng.

Nguyên Thiên liên minh, Hỏa Cục Liên minh, Thịnh Gia liên minh... Tất cả cư dân cùng tu sĩ trong thành đều lâm vào tuyệt vọng cùng khủng hoảng thật sâu.

Ngoài vạn dặm, một tia sáng cuối cùng của Vân Sơn Quận Thành cũng đã tắt, các đại gia tộc cùng tông môn cứng ngắc trong bóng tối, căn bản không có ai dám nói một câu.

Bốn vị Thánh Quân!

Lại có đến bốn vị tuyệt đại Thánh Quân đi vào. Trường Thương Thành.

Chẳng lẽ trời muốn diệt Trường Thương Thành của Ta sao.

"Giết chết nàng, chấm dứt hậu hoạn!"

Bốn vị Thánh Quân cùng nhìn về phía Cổ Khinh Yên bằng ánh mắt tham lam cùng sát ý.

Một nhân vật cấp Thiên tôn tuyệt đối không thể lưu, mà thánh khí chân chính cũng là bảo vật mà bọn hắn tha thiết ước mơ.

Một thánh nhân nếu có thể đạt được một thanh thánh khí chân chính vậy thì sẽ siêu việt các thánh nhân khác, trở thành đỉnh phong trong thánh nhân.

Bốn vị Thánh Quân hầu như đồng thời xuất thủ về hướng Cố Khinh Yên, thánh lực cùng thánh uy kinh khủng bao phủ toàn bộ thiên địa, trên trời, dưới đất hầu như bị phong tỏa toàn bộ. Chiến đầu cấp độ Thánh nhân đã không còn là lực lượng va chạm thuần tủy nữa mà là đọ sức ở pháp tắc tầng thứ cao hơn.

Đối mặt với bốn tên Thánh Quân vây công, Cố Khinh Yên cơ hồ bị lâm vào tuyệt cảnh trong nháy mắt, bằng vào Trường Thương Huyết kỳ thì nàng có thể chiến đấu với thánh nhân những cũng chỉ vẻn vẹn là một tên mà thôi.

Bốn tên thánh nhân, lực lượng kinh khủng ngập trời kia ép cho nàng không thở nổi, vào thế ngàn cân treo sợi tóc.

Sắc mặt của đám nguyên lão của Trường Thương Học Viện cùng với nhóm thầy trò đều trắng bệch, khóe mắt như muốn nứt ra.

"Viện trưởng, ngươi mau trốn đi, đừng quản chúng †a. Ngươi còn sống thì Trường Thương Học Viện sẽ không bị diệt vong."

Vu Ứng Hải cao giọng bi thiết, không ngừng thúc giục Cố Khinh Yên chạy trốn, không quản sinh tử của Trường Thương Thành.

"Khinh Yên, tất cả mọi người của Trường Thương Thành chúng ta cộng lại cũng không quan trọng bằng một mình ngươi, ngươi hãy lập tức đào tẩu! Núi non còn đó lo gì thiếu củi đốt, tương lai chỉ cần ngươi đến báo. thù cho chúng ta."

Phục Giang lão nhân cùng Lâm Trường Phong đồng thời hô to, nhất là Lâm Trường Phong đã từng làm lão sư của Cổ Khinh Yên một đoạn thời gian càng nóng nảy hơn.

Trường Thương Học Viện đã trải qua mấy ngàn năm mới có thể sản sinh ra một vị tuyệt thế Thiên tôn, đấy chính là ngọn lửa hi vọng, tuyệt đối không thể để mất.