Vận May Đổi Đời

Chương 357: Bọn chúng không cướp nổi đâu



Hoắc An Lan chau mày, nói với vẻ phê phán: “Thô tục”.

Suy nghĩ một lát rồi cô ấy lại nói: “Có điều nói cũng đúng”.

Hoắc Hoàn Vũ tức tới mức suýt nữa thì ói ra máu.

Lúc này, vừa hay Lý Thần đi tới. Hoắc Hoàn Vũ nghiêm túc chạy đến.

“Nghe nói hôm nay cái tên Lâm Lang Thiên lại tới rồi à?”

Lý Thần gật đầu, nói đại khái lại câu chuyện một lượt.

Hoắc Hoàn Vũ lầm bầm tức giận: “Mẹ kiếp, cuồng ngạo như vậy, hay là để tôi gọi thêm vài người, tối này lấy bao tải chụp hắn rồi vứt xuống biển luôn”.

Lý Thần khóc dở mếu dở: “Nghe anh nói cứ như kinh nghiệm đầy mình kìa, thủ đoạn này không phải là mới dùng lần đầu đấy chứ?”

Hoắc Hoàn Vũ tỏ ra thật thà: “Đúng là từng dùng thật, nhưng lần nào cũng hữu dụng lắm”.

Lý Thần phất tay: “Thủ đoạn dành cho đám trẻ con đó không đáng, chẳng thú vị gì mà ngược lại dễ bị người khác nói ra nói vào”.

“Nhà họ Lâm đúng là độc ác, hôm nay ở cuộc họp, bọn chúng cũng tới. Mẹ kiếp đúng là cùng một nhà, ngông không khác gì ông giời, hơn nữa mục đích của chúng cũng giống chúng ta, đều muốn cướp cơ hội thiết kế thế vận hội”.

Hoắc Hoàn Vũ trầm mặt nói.

“Bọn chúng không cướp được đâu”. Lý Thần thản nhiên nói.

Từ sau khi biết được kế hoạch về làng thế vận hội thì Lý Thần đã coi hạng mục này là hạng mục cốt lõi và sẽ không để cho bất kỳ ai nhúng tay vào.

Điều này ảnh hưởng tới toàn bộ kế hoạch kinh doanh của anh. Thế nên đừng nói là nhà họ Lâm, dù có là thế lực từ tầng lớp cao cấp hơn đổ xuống thì Lý Thần cũng sẽ không lùi bước.



Bên trong biệt thự của một gia tộc ở thủ đô, Lâm Lang Thiên ném vỡ ly rượu trong tay, càng nghĩ càng tức, hắn chắp tay đi vòng vòng và đột nhiên lấy điện thoại ra

“Là tôi, Lâm Lang Thiên”.

“Chủ tịch Lâm, có gì dặn dò ạ?”, một giọng nói cung kính của truyền thông Rainbow từ bên kia truyền tới. Đây cũng là người mà Lâm Lang Thiên tuyệt đối tin tưởng.

“Hôm nay giá của cô phiếu công ty có biến động dị thường, ảnh hưởng cực kỳ không tốt. Ngày mai để ý kỹ chút. Nếu như đối phương vẫn còn mùa vào thì chúng ta sẽ bán cổ phiếu trong tay đi. Nếu như bọn chúng bán ra thì dùng nguồn tiền của công ty mua vào”, Lâm Lăng Thiên nói bằng giọng uất hận.

Người quản lý cấp cao kia do dự: “Chủ tịch, mua vào thì vấn đề không lớn, nhưng nếu đối phương tiếp tục mua, cổ phiếu chúng ta lại bán ra thì cách làm phạm pháp này sẽ khiến chúng ta gặp rắc rối to nếu như bị điều tra đấy”.

Lâm Lang Thiên tức giận nói: “Đây là quyết định của tôi, tôi đang thông báo với ông chứ không phải là thương lượng. Hậu quả do chủ tịch tôi phụ trách, ông sợ cái gì! Ông quên là tôi họ Lâm à?”, ai dám quản lý tôi chứ?”

Buổi trưa ngày hôm sau, lúc mở sàn.

Lý Thần ngồi trước máy tính, ngoài ra còn có thêm hai đội ngũ đang vận hành máy tính do Hoắc Hoàn Vũ và Jack Chen tìm tới được liên kết với Hồng Kông

Lúc này đôi mắt mọi người đang rực lửa nhìn Lý Thần và chờ đợi mệnh lệnh.

“Trong tay chúng ta lúc này có 29% cổ phần của truyền thông Rainbow nhưng vẫn chưa đủ, vì vậy nhiệm vụ ngày hôm nay của chúng ta là tiếp tục mua vào. Trong vòng một tiếng đồng hồ kéo giá của cổ phần Rainbow lên kịch trần cho tôi”

Lý Thần bình tĩnh lên tiếng, hai đội ngũ phụ trách khu vực Hồng Kông đồng thời gia nhập vào cuộc chơi.

Lý Thần cũng đồng thời dùng tài khoản của mình và vận hành.

Cả ba bên đồng thời thâm nhập, cổ phiếu của truyền thông Rainbow lập tức tặng vọt.