Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 127: Hoài Nghi Nhân Sinh



Dịch: Lạc Trần

***

Ở trường thi thứ hai, trong một căn phòng lớn vắng vẻ.

Không chỉ mỗi mình nhóm Tô Vũ có mặt mà giờ phút này lục tục có mặt lão sư ở các trường thi khác mang theo học viên đi đến.

Chủ trì khảo hạch cũng không phải Tôn trưởng phòng, mà là vị quan chủ khảo của Chiến Tranh học phủ lúc sáng.

Thấy đám Tô Vũ đi tới, đối phương khẽ gật đầu với Tôn trưởng phòng, sau đó lớn tiếng thông báo: "Cửa sát hạch này đơn giản hơn nhiều so với Chiến Tranh học phủ, sát hạch cảnh giới ở Văn Minh học phủ không quan tâm giá trị thực dụng, chỉ cần lực phá hoại đủ thì coi như ngươi vượt qua."

Lời này vừa nói ra, nghiên cứu viên Hoàng vừa mới đi tới bèn bổ sung thêm: "Trước khi bước vào Thiên Quân, cái gọi là khảo nghiệm thực chiến đều là chuyện tiếu lâm, cho nên Văn Minh học phủ không cần làm những trò ngoài mặt kia, hết thảy chờ sau này hãy nói."

Đọ miệng lưỡi hả, ai sợ ai chứ!

Khai Nguyên còn đòi kiểm tra thực chiến, cởi quần đánh rắm à!

Văn Minh học phủ bên này rất khinh thường, dựa theo ý nghĩ của họ, học viên chưa đến Đằng Không đều không cần thiết khảo nghiệm thực chiến gì cả.

Đạt đến cảnh giới chẳng phải xong việc rồi sao!

Chỉ cần mở ra cửu khiếu, ý chí lực lên đến Đằng Không, thân thể rất nhanh sẽ có khả năng cũng đột phá tới Đằng Không.

Người lĩnh đội của Chiến Tranh học phủ lạnh lùng nói: "Kinh nghiệm thực chiến đều là từ yếu đến mạnh tích lũy mà thành, không phải chuyện một sớm một chiều, một số cường giả Đằng Không cảnh chỉ có kinh nghiệm thực chiến bằng không, lên chiến trường bị Vạn Thạch đánh chết cũng không phải chuyện hiếm thấy!"

"Đằng Không đi tích lũy kinh nghiệm, dù sao cũng an toàn hơn so với Khai Nguyên!" Hiển nhiên có người phản bác ngay.

"Sợ chết cũng không cần tu luyện, nếu chỉ vì an toàn thì cứ dứt khoát tu luyện tới Sơn Hải cảnh rồi hãy ra ngoài!" Vị lĩnh đội cũng không nhường nhịn. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trọng Sinh Trở Lại Bảo Vệ Gia Đình Của Tôi
2. Cô Ấy Biết Tất Cả
3. Hoa Viên Bệnh Viện Tâm Thần
4. Vợ Yêu Là Mẹ Đơn Thân Thuần Khiết Nhất
=====================================

Nghiên cứu viên Hoàng không hề cảm thấy gì bất ổn, cười nói: "Có gì không ổn đâu? Có năng lực một mực tiến bộ, tu luyện tới Sơn Hải cảnh cũng được, Đại Hạ Văn Minh học phủ từng có cường giả Sơn Hải cảnh xuất quan, trước đó vị kia cũng chưa từng ra khỏi học phủ một bước, giờ vừa bước ra khỏi học phủ cũng chính là ngày công thành danh toại!"

"Hai ngươi im miệng đi!"

Tôn trưởng phòng có chút nổi nóng, hai đại học phủ đối chọi gay gắt không phải một ngày hai ngày.

Nếu cãi nhau ở ngay trường hợp này thì không đơn thuần là nhằm vào nhau nữa, chủ yếu vẫn là vì tranh giành học viên.

Học viên thi vào Văn Minh học phủ dĩ nhiên Chiến Tranh học phủ cũng muốn, đây cũng không phải lần đầu tiên.

"Chủ trì sát hạch, không muốn chủ trì thì thay người!"

Tôn trưởng phòng quát lớn một câu, lĩnh đội Chiến Tranh học phủ không nói gì nữa và cũng không tiếp tục để ý những người khác, lớn tiếng nói: "Trước mặt là mô hình con rối, lấy thực lực mạnh nhất của các ngươi mà công kích nó!"

"Tối đa là 270 điểm, mô hình con rối kết nối số liệu tới màn hình, công kích nó, biểu hiện ra bao nhiêu điểm thì sẽ nhận bấy nhiêu điểm."

Lĩnh đội cảm thấy có chút không thú vị, loại sát hạch cảnh giới thế này tuyệt đối không đáng tin cậy!

Đơn giản chỉ là trò lừa gạt!

Cảnh giới chân chính há lại đơn giản chỉ do mấy con số biểu hiện liền có thể quyết định.

Sát hạch ở Chiến Tranh học phủ, nghe gió đoán vị trí, ngự thú xạ kích đều phải được kiểm tra, Văn Minh học phủ thì ngược lại, cái gì cũng không cần kiểm tra, cho mô hình một kích là được, tùy ngươi muốn đánh sao thì đánh.

Dù cho không hài lòng lắm với phương thức sát hạch như thế, bất quá loại phương thức này Văn Minh học phủ đã sử dụng rất nhiều năm, lĩnh đội chỉ bổ sung: "Mọi người không nên cảm thấy Khai Nguyên cửu trọng liền có thể đánh ra 270 điểm, Văn Minh học phủ không coi trọng cảnh giới, lại muốn đè thấp điểm cảnh giới của mọi người, dù cho Khai Nguyên thất trọng đánh ra điểm thấp cũng không phải là không có."

"Khai Nguyên cửu trọng đánh ra 200 điểm cũng không nhiều."

Chiến Tranh học phủ thêm điểm đối với Vạn Tộc ngữ có hạn chế, Văn Minh học phủ kỳ thật cũng có hạn chế này.

Ngươi đã là Khai Nguyên cửu trọng, cảm giác mình có thể cầm chắc 270 điểm, cuối cùng lấy được 200 điểm cũng đã xem như vận khí không tệ.

Nghiên cứu viên Hoàng ngồi một bên, cười híp mắt nói tiếp: "Hắn nói không sai, dĩ nhiên, cũng không phải hoàn toàn đúng! Người nào hiểu rõ ý chí lực thì cứ thử dùng ý chí lực kèm theo, dùng ý chí lực lại càng dễ kiểm tra được điểm cao."

Đây chính là yếu tố khác biệt giữa hai bên.

Chiến Tranh học phủ không đề nghị học viên dùng ý chí lực, Văn Minh học phủ sẽ cổ vũ học viên dùng loại phương thức này để lấy được điểm cao, bởi vì nếu có thể sử dụng thì nói rõ ngươi đã nắm giữ một chút cơ sở.

Đúng lúc ấy, Ngô Lam bỗng nhiên nhìn về phía Tô Vũ, lộ ra nụ cười thắng lợi!

Ngươi là Khai Nguyên cửu trọng, ta chỉ là Khai Nguyên bát trọng, không có ý nghĩa gì!

Điểm số của mọi người, ai cao ai thấp thì còn khó nói.

Sử dụng ý chí lực, nàng có thể có thể đánh ra 270 điểm, mà Tô Vũ khả năng cũng chỉ có 200 điểm mà thôi, đây mới là khoảng cách.

"Bắt đầu sát hạch, tất cả giữ yên lặng!"

Lĩnh đội Chiến Tranh học phủ quát lớn một câu, không để cho các học viên tiếp tục nghị luận nữa, "Học viên 1 - 104 lên sát hạch!"

Một học viên bên trường thi số 1 đi ra, trước mặt trưng bày một bộ mô hình con rối giống như đạo quán tu luyện.

"Lão sư, có thể dùng vũ khí không?"

"Có thể." Lĩnh đội đáp: "Loại sát hạch này của họ dùng hay không dùng vũ khí đều có hiệu quả như nhau, chủ yếu là muốn khảo hạch độ mạnh yếu của nguyên khí lượng cùng với ý chí lực, ngươi dùng hay không dùng vũ khí thì điểm số cũng sẽ không có khác biệt gì."

Thứ đồ chơi trước mặt không nhìn kết quả tổn thương, cụ thể cho điểm như thế nào thì phải xem nguyên khí trong cơ thể nồng đậm ra sao, ý chí lực mạnh yếu thế nào.

"Ta lựa chọn dùng đao..."

Học viên kia cũng không để ý, mọi người tu luyện, rất nhiều người đều quen dùng vũ khí, không có vũ khí phối hợp thì sẽ phát huy không tốt.

Bên cạnh có một giá đựng binh khí, lĩnh đội cũng không ngăn cản.

Rất nhanh, người kia đề đao đi tới, vung lên một lát, dồn hết sức lực bổ một đao về phía con rối.

Ầm!

Một tiếng vang nặng nề truyền đến, màn hình tương tự với màn hình TV bên cạnh con rối hiện ra số liệu.

"22 điểm..."

Học viên mới vừa khảo hạch ngốc trệ một thoáng, nhịn không được chất vấn: "Lão sư, ta đã là Khai Nguyên tứ trọng, làm sao lại chỉ có 22 điểm?"

Lĩnh đội không thay đổi sắc mặt, đáp: "Văn Minh học phủ là như vậy, bọn hắn mặc kệ ngươi ở cảnh giới nào, chủ yếu là xem lượng nguyên khí dự trữ cùng với độ mạnh yếu của ý chí lực, rõ chưa? Có nghi kỵ thì sang năm có thể tham gia sát hạch ở Chiến Tranh học phủ."

"Đủ rồi!" Tôn trưởng phòng không nhịn được nói: "Tiếp tục sát hạch, mô hình con rối cho điểm có tiêu chuẩn phân tích, nếu ai có dị nghị, sau này có khả năng xin kiểm tra lại, bất quá cần phải nộp phí tổn, thứ này khởi động một lần có giá trị không nhỏ, ai nguyện ý dùng tiền thì sẽ có khả năng xin kiểm tra lại!"

Học viên đầu tiên kia hết sức uể oải, Khai Nguyên tứ trọng theo lý thuyết thì nên được khoảng 60 điểm, cậu lại chỉ có 22 điểm, lập tức đã mất đi 38 điểm, con số ấy chênh lệch quá xa với mong muốn của cậu ta.

"Học viên 1 - 139 sát hạch!"

"Ầm!"

Vị này cực kỳ dứt khoát, đi lên liền cho thẳng một đấm.

"26 điểm!"

"Ha ha, ta mới tam trọng thôi, không tệ!"

Tâm tình của học viên thứ hai rất hớn hở, không có so sánh sẽ không có tổn thương, người ta tứ trọng mà chỉ 22 điểm, cậu ta tam trọng lại được 26 điểm, mặc dù chỉ hơn 4 điểm nhưng so sánh ra thì cậu ta vẫn rất vui vẻ!

"Học viên 3 - 009 sát hạch!"

"Ầm!"

"36 điểm!"

"..."

"Học viên 2 - 025 sát hạch!"

"..."

Trên màn hình không ngừng hiện ra điểm số, có người mất mát, có người hưng phấn.

Tô Vũ cau mày, thứ đồ chơi này thật là không dễ phán đoán.

Có học viên Khai Nguyên ngũ trọng đánh ra tận 110 điểm!

Cũng có học viên Khai Nguyên ngũ trọng lại chỉ đánh ra hơn 30 điểm, đơn giản không có cách nào tin tưởng, ngay cả người học viên kia hiện tại cũng đang hoài nghi cuộc đời.