Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 300: Ngươi Không Hiểu Tô Vũ!



Dịch: Lạc Trần

***

Trần Vĩnh và Bạch Phong giải thích cho hắn một hồi lâu, cuối cùng, Trần Vĩnh nhìn về phía Tô Vũ, trịnh trọng nói: "Hệ thống không phải tùy tiện định ra mà là chính mình muốn làm sao thì sẽ định ra như thế, vách tường này thật ra là ý chí nguyên bản có tính dẫn dắt đặc thù!"

"Chút nữa ngươi dùng ý chí lực thăm dò vào trong đó, trong biển ý chí sẽ hình thành một chút thần văn chiến kỹ thích hợp với ngươi, về sau, ngươi lợi dụng cơ sở này để phác họa, bổ sung thần văn, hình thành chiến kỹ hoàn chỉnh!"

Bạch Phong ở một bên bổ sung thêm: "Chiến kỹ khác nhau, điểm chống đỡ cũng khác biệt, ít nhất là 10 điểm cơ sở, cũng chính là 10 thần văn! Nhiều thì khả năng là mười ba mười bốn cái, thế nhưng nhớ kỹ, không phải cứ càng nhiều là càng tốt!"

Bạch Phong nghiêm mặt nói: "Hãy lượng sức mà đi! Tại giai đoạn dưỡng tính ý chí lực có hạn, thần văn chiến kỹ quá nhiều điểm chống đỡ thì ngươi căn bản không có cách nào phác hoha hoàn thành, nếu là như vậy thì sẽ rất phiền toái, sẽ kẹt tại dưỡng tính vô số năm!"

"Tỉ như, nếu ngươi vẽ ra một thanh kiếm cần 50 điểm chống đỡ, vậy thì đại biểu ngươi ở giai đoạn dưỡng tính ít nhất cần phác hoạ 50 thần văn, mà còn là thần văn có tính chất đặc biệt, chứ không phải mấy chủng loại vớ vẩn, ngươi cần bao nhiêu năm mới có thể phác họa xong?"

"Ngươi phác họa hoàn thành rồi thì biển ý chí có thể gánh vác nổi không?"

"Dù cho gánh vác nổi thì ngươi tốn mất 30 năm để phác họa, khi người đột phá Đằng Không, rồi Đằng Không vô địch, người ta đều đã là Sơn Hải, ngươi làm sao đấu được với người ta?"

Lúc này, Trần Vĩnh cũng không phản bác lời Bạch Phong, mà là gật đầu đồng ý: "Sư phụ ngươi nói không sai, chuyện này cần lượng sức mà đi, đừng tham lam cầu nhiều! Kỳ thật chỉ cần chèo chống cơ sở hệ thống là được, suy nghĩ nhiều lại khó đơn giản, sau này khi đến Đằng Không, chúng ta có thể từ từ khai phá, bổ sung thêm một chút thần văn thì khác biệt cũng không lớn."

Tô Vũ hiếu kỳ hỏi: "Sư bá, lão sư, nếu nhiều thêm một ít điểm chống đỡ, có phải là sẽ có chỗ tốt lớn hơn một chút?"

Trần Vĩnh cười đáp: "Có một vài chỗ tốt, tỉ như Đồ long kỹ của sư phụ ngươi, 12 thần văn làm cơ sở, hệ thống khẳng định vững chắc hơn so với 10 thần văn một chút, cũng như gia tăng thêm một ít đặc tính!"

"Nếu như 10 thần văn bổ sung vậy chỉ có thể gia tăng 10 đặc tính, hắn thì lại có thể gia tăng 12 đặc tính!" Trần Vĩnh chậm rãi giải thích: "Phác họa điểm chống đỡ hệ thống sẽ có đặc tính của thần văn, cũng có thể dung hợp vào trong chiến kỹ, làm cơ sở cho đặc tính tồn tại, tỉ như sắc bén, ẩn nấp, phá vỡ, hút máu, sát khí, nổ tung, thiêu đốt..."

"Chiến kỹ có tính công kích đều là dùng cường hóa công kích làm chủ!"

Bạch Phong vội vã xen vào: "Đặc tính cơ sở Đồ long kỹ của ta đều là dùng cường hóa lực sát thương làm chủ! Sắc bén cơ hồ là điều chúng ta nhất định chọn, sau đó là lực lượng, gia tăng lực phá hoại mạnh mẽ hơn cho chiến kỹ. Nhạy bén sẽ giúp chiến kỹ bùng nổ tốc độ càng nhanh!"

"..."

Theo Bạch Phong giảng giải, Tô Vũ đã có thể nghe hiểu.

"Lão sư, vậy ý của ngài là, nếu ta đem ba thần văn của ta dung hợp vào, liền có thể có mấy đặc tính như huyễn cảnh, hút máu, lôi đình, sát khí?"

"Đúng vậy!" Bạch Phong gật đầu đáp: "Chính là như thế, ba thần văn của ngươi kỳ thật đều xem như là thần văn công sát, kỳ thật vẫn tương đối thích hợp. Dĩ nhiên, không phải nói dung hợp liền không có cách nào mở ra, ngươi cũng có thể vận dụng đơn độc thần văn, thần văn chiến kỹ bình thường đều là tuyệt kỹ tất sát, một chiêu giết sạch, bằng không thì sẽ tiêu hao quá lớn. Còn trong chiến đấu thông thường, chúng ta vẫn chia tách thần văn, căn cứ tình hình khác biệt mà áp dụng phương án chiến đấu khác biệt."

"Ta hiểu rồi!" Tô Vũ đã nghe rõ, thứ này kỳ thật không khác lắm với công pháp, võ kỹ.

Khai khiếu nhiều hay ít quyết định nội tình thâm hậu.

Một thanh kiếm có 15 thần văn làm điểm chống đỡ thì sẽ có 15 đặc tính dung hợp, dưới tình huống bình thường đều sẽ mạnh hơn so với chỉ có 10 đặc tính dung hợp.

Tô Vũ nhìn về phía vách tường bốn phương, bên trái thích hợp phác họa phòng thủ kỹ.

Bên phải thích hợp phác họa cả công lẫn thủ thần văn kỹ.

Phía trước thích hợp phác họa công sát kỹ.

Đây là do các vị cường giả của đa thần văn nhất hệ thế hệ trước tạo thành, chuyên để giúp cho người mới như hắn đặt nền móng, có tính hướng rõ ràng.

"Lão sư, sư bá, ta bắt đầu phác họa!"

Tô Vũ cũng không nhiều lời, dừng lại ở vách tường phía trước, ý chí lực thăm dò vào trong đó.

...

Hắn nhập định, Bạch Phong hít sâu một hơi, thầm truyền âm: "Sư huynh, ngươi nói xem hắn sẽ phác họa ra thứ gì?"

"Còn phải xem bản thân hắn."

Trần Vĩnh cũng không đoán mò, chỉ đơn giản đáp lại: "Bên trong ẩn chứa rất nhiều thứ, phải xem hắn có thể thấy cái gì, bắt được cái gì, phác họa cái gì, đây đều là cơ duyên cùng thiên phú của Tô Vũ, chúng ta không cách nào khống chế."

Nói xong, Trần Vĩnh lại nhìn về phía Bạch Phong, cười nói: "Khi đó ngươi phác họa ra hệ thống Đồ long kỹ, 12 thần văn đặt nền móng đã là rất tốt. Công sát nhất đạo vốn là khó hơn so với phòng thủ nhất đạo, Tô Vũ có thể phác họa ra thần văn chiến kỹ tương tự ngươi thì ta đã thỏa mãn."

Bạch Phong liếc mắt, tiếp đó lại thở dài: "Ta đã nói với hắn mấy lần, đừng quá tham lam, nhiều chưa chắc đã là chuyện tốt, nhưng ta lo lắng tiểu tử này chưa hẳn có thể nghe vào, nếu hắn vẽ ra hệ thống cần rất nhiều thần văn đặt nền móng thì sẽ hết sức phiền toái."

Trần Vĩnh hiếu kỳ hỏi: "Ngươi có lòng tin như vậy sao? Dưới tình huống bình thường, dù cho gặp được thần văn có nhiều điểm cơ sở thì hắn cũng không nhất định có thể phác họa thành công, tự nhiên sẽ lựa chọn thứ ít hơn..."

"Ngươi không hiểu đâu!" Bạch Phong thổn thức.

Sư huynh, ngươi hiểu biết quá ít, tiểu tử này chuyên ưa thích vả mặt người.

Mỗi lần ta đều nói, ngươi không được, ngươi làm không được, ngươi không thể đạt đến mức độ này... Kết quả, tiểu tử này trở tay liền cho ta một cái tát!

Mặt bị đánh nhiều rồi, hiện tại ta cũng không dám phán đoán trước nữa.

"Ta cảm thấy... hắn cũng có thể phác họa ra hệ thống chiến kỹ với nền móng 15 thần văn trở lên!"

Trần Vĩnh nhìn anh một cái, cảm thấy hơi khác thường, có lòng tin như vậy à?

“Lúc trước Gia Gia chỉ vẽ ra chiến kỹ 10 thần văn, nàng nhập học cũng là thiên tài tối thượng đẳng..."

Bạch Phong bĩu môi nói: "Không giống nhau, không giống nhau! Tối thượng đẳng... thì cũng không giống nhau!"

Trần Vĩnh bật cười, thổn thức như thế cơ à?

Xem ra vị sư đệ này của y đã chịu không ít đả kích!

"Ta cũng muốn nhìn thử xem rốt cuộc hắn có thể phác họa ra thứ gì."

"Rửa mắt mà đợi đi!"

Bạch Phong sờ sờ cằm, 15 thần văn... Có khi nào hơi ít không?

Aii, nhà có tiểu đồ đệ không chịu theo kịch bản, người làm sư phụ cũng đau lòng lắm thay.

...

Ý chí lực của Tô Vũ thăm dò vào trong vách tường.

Tô Vũ tựa hồ thấy được vũ trụ tinh không!

Cuồn cuộn vô ngần, vô biên vô hạn!

Từng ánh sao trời trong nháy mắt phá diệt, trong nháy mắt lại tái sinh.

"Đây là cái gì?"

Tô Vũ hiếu kỳ quan sát khắp một vòng, bất giác hơi dâng lên cảm xúc xúc động nho nhỏ, cảm giác dáng vẻ này quả thực rất ngầu.

Ý thức của hắn đang trôi nổi, lơ lửng trong vũ trụ rộng lớn mênh mông này.

Một lát sau, một ngôi sao bên cạnh giống như bị hắn hấp dẫn.

Sao trời bay tới... Chờ đến khi nó thật sự lại gần thì Tô Vũ mới phát hiện đó không phải ngôi sao gì cả, mà nó giống như một cái nồi lớn...

Tô Vũ định thần nhìn lại, sửng sốt một chút, rất nhanh đã phản ứng lại.

"Không phải để tự ta phác họa, mà là đã có khuôn mẫu sẵn?"

Khó trách sư bá và sư phụ nói, tự mình tiến vào liền biết.

Cái nồi lớn kia bay về phía Tô Vũ, giống như có chút lưỡng lự mà vây quanh Tô Vũ xoay một hồi, sau một khắc nó lại cấp tốc rời đi.

"11 điểm sáng..."

Tô Vũ thấy rõ ràng!

Trong cái nồi lớn kia lập lòe 11 điểm sáng.

Chiến kỹ này gồm 11 thần văn!

"11 cái thì quá ít, còn không nhiều bằng lão sư, hơn nữa hình dạng một cái nồi thì trông cũng quá mất mặt!"

Tô Vũ cũng không đuổi theo nó, hắn cảm giác cái nồi nọ rất yếu.

Giờ khắc này, hắn mơ hồ phần nào hiểu rõ.

Dùng ý chí của mình bắt lấy những khuôn mẫu trong đây, giống như phác họa thần văn vậy.

Ý thức của Tô Vũ lại lần nữa phiêu đãng, hắn thấy được một thanh chùy lập lòe 12 điểm sáng, quá yếu, không muốn!

Sau đó hắn thấy được một cây trường thương, lấp lánh 13 điểm sáng!

Không tồi, cái này có khả năng để làm dự bị, giữ lại để tham khảo, 13 điểm thì hơn sư phụ 1 điểm, cũng tạm được.