Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 617: Hao Mòn Người Kim Loại



Dịch: Lạc Trần

***

Tô Vũ vừa định bùng nổ ý chí lực, Hạ Hầu gia thản nhiên nói: "Dùng thân thể,《 Khai Thiên đao 》là thân thể chiến quyết, không được dùng ý chí lực!"

Tô Vũ vội vàng rút lui!

Ầm ầm một tiếng!

Người kim loại đánh một quyền vào chỗ hắn mới rồi, khí lưu nổ tung, Tô Vũ cách không đều cảm nhận được áp lực cực lớn.

Thực lực Vạn Thạch!

Tuyệt đối là Vạn Thạch!

Tô Vũ không dám sơ suất, dưới chân khẽ động, trong nháy mắt đã xuất hiện sau lưng người kim loại, một chưởng vỗ ra.

Kết quả... đằng sau người kim loại bỗng nhiên toát ra hai cánh tay, lại là đấm ra một quyền!

Bịch một tiếng, Tô Vũ rút lui mấy mét, tay phải vốn đã không tốt, giờ phút này càng thêm đau đớn khó nhịn.

...

"Hầu gia, tiểu tử này mới chỉ Thiên Quân, ngươi dùng con rối Vạn Thạch thì thôi đi, lại còn dùng Vạn Thạch lục trọng, quá mức rồi..."

Hồng Đàm truyền âm, Hạ Hầu gia tức giận nói: "Hạ gia công pháp dễ truyền như vậy à? Đây chỉ là bắt đầu, ta nói cho ngươi biết, đánh bại con rối này thì may lắm truyền cho hắn Thiên giai cao giai, còn đỉnh cấp thì trừ phi cái tên này có thể hạ gục con rối Vạn Thạch thất trọng!"

"Ngươi đây là ép buộc..." Hồng Đàm bất đắc dĩ: "Hắn dù sao mới chỉ là Thiên Quân!"

"Không đủ yêu nghiệt, còn muốn học《 Khai Thiên đao 》nhà chúng ta? Ta đáp ứng thì lão đầu tử cũng không đáp ứng!"

Khi hai người nói chuyện, Tô Vũ đã cùng với con rối giao thủ hơn mười chiêu.

Quá cứng!

Tô Vũ cũng rất bất đắc dĩ, con rối này mạnh mẽ không nói, mà không biết nó dùng cái gì chế tạo thành, quá cứng!

Mấy lần hắn đánh trúng thân thể của đối phương, kết quả chỉ truyền đến lực phản chấn cực lớn.

Một chút phương pháp phá khiếu giờ phút này căn bản là không có cách nào vận dụng.

Dùng cũng vô ích!

Tô Vũ mở ra mắt khiếu nhìn chằm chằm thân thể con rối một hồi, sau đó hắn cấp tốc rút lui, dưới chân tốc độ cực nhanh, chỉ để lại tàn ảnh.

Không đối mặt với kẻ địch nữa, mà là bắt đầu lôi kéo con rối vòng quanh.

"Thứ này, nhất định có nơi phát ra động lực, hao tổn không cho nó còn động lực nữa là xong!"

Đây là dự định của Tô Vũ, hắn dù sao chẳng qua là Thiên Quân cửu trọng, dù cho khai khiếu rất nhiều thì khi đối đầu với con rối thân thể cường hãn, cũng hết sức khó khăn để giải quyết đối phương.

Kéo dài!

Hao tổn!

Hắn khai khiếu 186 cái, nguyên khí nồng hậu dày đặc, dây dưa chết con rối này, tiêu tốn nơi phát ra động lực của nó.

...

"Tốc độ không chậm, tu luyện Thiên giai võ kỹ gì thế?"

Hạ Hầu gia khẽ gật đầu, Hồng Đàm cười đáp: "《 Thời Gian 》."

"Há, võ kỹ của lão gia hỏa kia à…" Hạ Hầu gia phì cười, "Tiểu tử này tiếp nhận truyền thừa của đối phương, lên Chư Thiên chiến trường thì Long Tằm nhất tộc sẽ không để yên cho hắn!"

"Không để yên thì không để yên, sợ cái gì."

Hồng Đàm cũng không để ý, tùy ý nói: "Long Tằm vương hiện tại cũng không dám ra ngoài, Long Tằm nhất tộc cũng chẳng có gì phải sợ."

"Diệt Tằm vương... Đúng là không có cách nào nói được hắn!"

Hạ Hầu gia lắc đầu, Vô địch mang thù thành như vậy không nhiều lắm, ăn phải chút đắng cay mà đã trả thù trên trăm năm, Long Tằm nhất tộc gặp trúng người kia cũng xem như xui xẻo.

Hai người vừa trò chuyện, lại vừa xem Tô Vũ ứng đối.

Kéo dài hơn nửa giờ, Tô Vũ thở hổn hển, một mực dùng dằng với con rối kia.

Hạ Hầu gia thấy thế, khẽ cười, bỗng nhiên ngón tay búng một cái, con rối đột ngột tăng cao tốc độ, thực lực càng mạnh!

Vạn Thạch thất trọng!

Tô Vũ vừa định thở một ngụm, bỗng nhiên sau đầu nổi lên kình phong, hắn kinh hãi vội vàng bộc phát ánh sáng võ kỹ, cấp tốc chạy trốn!

Hạ Hầu gia thản nhiên lên tiếng: "Dây dưa là không có cách nào thắng, nó cũng không nhiều, năng lượng còn có thể kiên trì 3 giờ, ngươi có thể dây dưa tới lúc thắng sao?"

Nửa giờ, Tô Vũ đã như vậy, 3 giờ thì ngươi có thể kiên trì sao?

"Chính diện giao chiến, đánh sụp nó thì ngươi mới có cơ hội thắng!"

Tô Vũ không lên tiếng.

Tiếp tục chạy trốn!

Nói đùa, chính diện đánh sập con rối này?

Thân thể của đối phương là kim cương bất hoại, ta dù cho bùng nổ Phá Sơn Hải thì tác dụng cũng không lớn, ta đánh như thế nào?

Nhất là bây giờ, đối phương hình như đã mạnh hơn.

Đánh là không thể nào đánh, chỉ có thể kéo dài.

3 giờ...

Tô Vũ thầm tính toán một thoáng, không ngừng né tránh công kích của con rối, hắn chạy như bay, tốc độ cực nhanh.

Khiếu huyệt dần dần hao hết nguyên khí.

Tốc độ bổ sung dâng lên rất thong thả, căn bản kém xa tốc độ tiêu hao.

Mặt khác, nguyên khí khiếu huyệt của hắn cũng không ngừng bổ khuyết nguyên khí cho khiếu huyệt Phá Sơn Hải cần có. 186 khiếu huyệt vận chuyển, nguyên khí tinh khiết, thời khắc này Tô Vũ đã biểu hiện ra nguyên khí của bản thân rất thâm hậu.

Hạ Hầu gia nhìn một hồi, khẽ gật đầu.

Đích thật là mầm mống tốt!

Nguyên khí tinh khiết, khiếu huyệt mở ra nhiều, tu luyện《 Khai Thiên đao 》cũng có thể, chỉ còn cần xem tiểu tử này ứng đối ra sao nữa thôi.

Đang nghĩ ngợi, Tô Vũ bỗng nhiên vọt tới, trốn đến sau lưng Hồng Đàm.

Hắn bắt đầu cấp tốc khôi phục nguyên khí!

Ánh mắt Hạ Hầu gia lấp lánh, con rối phóng qua Hồng Đàm, lần nữa đánh tới phía hắn.

Tô Vũ tiếp tục trốn chạy, lần này trốn đến phía sau Hạ Hầu gia.

Hạ Hầu gia bật cười, dứt khoát lăng không bay lên.

Tô Vũ cũng không lên tiếng, lần nữa nhảy ra, trực tiếp trốn ra khỏi phòng khách, sau một khắc, ngoài phòng khách có một đội Long Võ vệ đóng giữ phủ thành chủ chặn con rối kia lại.

Tô Vũ mượn cơ hội cấp tốc bắt đầu thu nạp nguyên khí để khôi phục.

Hạ Hầu gia thấy thế thì bật cười, truyền âm: "Trở về nguyên vị, cứ để cho hắn đi chiến, không cần ngăn cản con rối!"

Lời này vừa nói ra, Long Võ vệ cấp tốc rút đi.

Tô Vũ cũng không nói nhảm, một lần nữa nhảy dựng lên, trốn chạy khắp bốn phía trong phủ thành chủ.

Vườn hoa, đại điện, phòng ở, khu Long Võ vệ...

Tô Vũ không ngừng mượn dùng người cùng vật để kéo dài thời gian con rối truy sát, chính hắn thì không ngừng bắt đầu khôi phục nguyên khí.

Hao mòn nó!

...

Trong đại điện.

Hạ Hầu gia lắc đầu, "Tiểu tử gian giảo, một điểm cũng không giống người Hạ gia ta, tu luyện《 Khai Thiên đao 》cũng chưa chắc có thể tu luyện ra thứ gì. Người Hạ gia dũng mãnh vô địch, dù cho không địch lại thì cũng sẽ tử chiến đến cùng!"

Hồng Đàm liếc mắt nhìn y, ngươi chắc chắn chứ?

Hạ Hầu gia cười ha hả: "Nhìn cái gì? Ta năm đó cũng là người có thể chiến, dĩ nhiên, hiện tại hòa khí sinh tài."

Dứt lời, y cười nói: "Chờ một chút xem sao, nếu thật sự có thể hao sạch con rối kia thì cũng coi như hắn thắng!"

Cứ như vậy, trong phủ thành rộng lớn, Tô Vũ chạy nhảy bốn phía, tránh né truy sát.

186 khiếu huyệt khôi phục nguyên khí, tốc độ cũng rất nhanh.

Chỉ cần con rối bị chậm trễ một hồi là hắn có thể khôi phục một chút, trong phủ thành chủ nguyên khí rất nồng đậm, tốc độ khôi phục cũng cực kỳ mau lẹ.

Cứ như vậy, một giờ, hai giờ...

Ba giờ sau!

Tô Vũ thở hổn hển, toàn thân đều là mồ hôi, áo bào trắng đã sớm thành một mảnh đen kịt, hắn kéo một con rối về tới phòng khách.

"Hầu gia... Ta thắng rồi!"

Tô Vũ thở hổn hển, mồ hôi giọt lớn giọt nhỏ rơi xuống.