Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 741: Ta Sợ Phiền Toái



Dịch: Lạc Trần

***

"Mọi người khổ cực rồi, hôm nay tới đây thôi, sớm nghỉ ngơi đi, ngày mai rồi lại tiếp tục."

Lời này vừa nói ra, Ngô Gia liền thở phào một hơi, cuối cùng cũng được đi ngủ.

Nào ngờ Ngô Lam ở bên cạnh lại bất mãn nói: "Lúc này mới làm được có mấy giờ mà đã đòi đi nghỉ? Tổ công kiên chính là phụ trách việc công kiên, chút khó khăn nhỏ như vậy mà cũng không cách nào vượt qua sao? Tiếp tục đi!"

"..."

Toàn bộ phòng tài liệu yên tĩnh trở lại.

Mấy người Hồ Thu Sinh đồng loạt nhìn chằm chằm về phía Tô Vũ, cô ngốc này là bị ngươi lừa từ đâu về đây, thật sự đã lén tẩy não cô nàng rồi à?

Tô Vũ ngượng ngùng, ho nhẹ một tiếng, đoạn khuyên can: "Cái kia, Ngô Lam, chúng ta không phải chỉ làm trong một ngày hai ngày, chúng ta sẽ còn theo đuổi chặng đường này rất lâu, cần phải có sức khỏe và sức chịu đựng bền bỉ, hôm nay ngươi phải nghỉ ngơi tốt thì ngày mai mới có tinh lực tiếp tục! Ta biết ngươi muốn xuất lực vì mọi người, vì nhân tộc, bất quá khổ nhàn kết hợp thì hiệu quả mới càng tốt."

"Các ngươi muốn đi thì đi trước đi, ta muốn làm thêm một lúc nữa."

Ngô Lam không để ý tới hắn, Tô Vũ đúng là tên ngốc, không có nghị lực gì cả.

Người làm nghiên cứu khoa học như chúng ta thì phải làm việc suốt đêm mới phải.

Ngươi thì biết cái gì a!

"..."

Tô Vũ bất lực, trong lòng cực kỳ lo lắng, ngươi mà làm quá sức rồi đột tử chết đi, cô nãi nãi của ngươi sẽ đến giết ta.

Dù cô nãi nãi của ngươi nể mặt Liễu lão sư mà không giết ta thì tỷ tỷ ngươi cũng sẽ không mềm lòng đâu.

Dù tỷ tỷ ngươi nể mặt sư phụ mà không giết ta... Nhưng ta nghe nói, Ngô gia nhà ngươi vẫn còn không ít vị cường giả. Chẳng phải mẫu thân của Ngô Nguyệt Hoa là Nhật Nguyệt sao? Bà ấy cần gì phải nể mặt ai, có lẽ sẽ thật sự giết ta đó.

Thật lo lắng!

Nhắc mới nhớ, lão nương của cô nãi nãi ngươi thì ngươi gọi bà ấy là cái gì nhỉ?

Tâm tư Tô Vũ hốt hoảng, Ngô Nguyệt Hoa là muội muội của gia gia Ngô Lam. Nói như vậy, phụ thân của Ngô Nguyệt Hoa chính là tằng tổ phụ (ông cố) của Ngô Lam. Hiểu rồi, vậy vị Nhật Nguyệt kia chính là tằng tổ mẫu (bà cố) của nàng ta.

Nghĩ đi nghĩ lại, Tô Vũ bỗng nhiên thấy hơi lạnh gáy, "Ngô Lam, tằng tổ mẫu của ngươi có yêu thương ngươi không?"

"Hả?"

Ngô Lam sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn hắn, có gì đáp nấy: "Dĩ nhiên rồi! Trước khi tằng tổ mẫu của ta bế quan thì bà là người thương ta nhất, hiểu ta nhất. So với tỷ tỷ ta thì bà còn yêu chiều ta hơn!"

"..."

Má nó. Vậy thì ngươi càng không thể đột tử ở chỗ tả. Không ai thương không ai đau ngươi thì thôi, nhưng một vị Nhật Nguyệt coi ngươi như bảo bối thế kia thì… Ta rất sợ phiền toái.

Tô Vũ lại khuyên nhủ vài câu, ép buộc nàng ấy phải sớm nghỉ ngơi, đi ngủ. Không cho làm việc nữa!

Trong lòng hắn không khỏi cảm khái.

Người có bối cảnh lớn rất nhiều a.

Hồ Thu Sinh, gia gia y là Nhật Nguyệt.

Ngô Lam, tằng tổ mẫu của nàng là Nhật Nguyệt.

Kỷ Tiểu Mộng, cha nàng là Nhật Nguyệt.

Vạn Minh Trạch, Nhị gia gia của cậu ta là Nhật Nguyệt.

Triệu Thế Kỳ, gia gia của hắn cũng là Nhật Nguyệt.

Hạ Hổ Vưu, cha cậu ta là Nhật Nguyệt đỉnh phong, Nhị gia gia cũng là Nhật Nguyệt, mà tằng tổ phụ thì đã sớm đạt tới vô địch cảnh.

Đại Hạ phủ có không ít cường giả...

...

Sắp xếp sự tình bên này xong, Tô Vũ cũng không ở lại lâu, hắn quay về trung tâm nghiên cứu Văn Đàm.

Sáng mai phải rời đi sớm, đêm nay hắn cũng cần chuẩn bị một ít việc.

Tuy nói lần này chỉ ra ngoài ngoại ô, thường thì vẫn còn trong phạm vi phủ thành thì sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng ai biết trước được chắc chắn.

...

Khu giam giữ.

Tô Vũ lần nữa tiến vào.

Hắn mặc kệ vài đầu Đại Yêu khác, vừa đến đã nhìn thẳng về phía Ảnh Tử, đoạn hỏi: "Ngươi và Thủy Nhân đều biết cách ẩn giấu hành tung rất lợi hại, ngày mai ta muốn ra ngoài học phủ, cần một vị bảo tiêu đi theo, trong hai ngươi, ai nguyện ý tiếp nhận vị trí này?"

Thủy Nhân, Lăng Vân thất trọng!

Ảnh Tử, Lăng Vân tam trọng!

Hắn vừa dứt lời, Ảnh Tử còn chưa kịp nói gì, Bạch Ly đã cấp tốc chen vào: "Tô đại nhân, tuy ta chỉ là Đằng Không, thế nhưng ta rất am hiểu việc ẩn nấp hành tung, ngụy trang, vả lại tốc độ còn cực nhanh..."

Hỏa Nha cũng sốt ruột tự tiến cử bản thân: "Đại nhân, cả người ta nhỏ xíu, dù cho không ngụy trang thì bình thường cũng sẽ không làm ai chú ý, Chiến giả thì ta không có cách nào đối phó, thế nhưng gặp phải Văn Minh sư, cho dù là Sơn Hải thì ta chỉ cần phun một ngụm bản mệnh hỏa diễm bắn ra là cũng đủ khiến đối phương thụ thương..."

Nó nói năng gấp gáp như vậy, trong hai lồng giam còn lại, Toản Sơn ngưu và Toan Nghê còn gấp gáp hơn.

Ý gì a?

Tô Vũ chỉ muốn tìm kẻ giỏi am hiểu ngụy trang, vậy thì hai đứa bọn nó da dày thịt béo bị hắn chê rồi?

Toản Sơn ngưu vội vàng nói: "Đại nhân, ngài muốn ra cửa thì đừng nên đi bộ, mang ta theo đi, đi đường vừa nhanh lại vừa vững chắc!"

Tô Vũ mặc kệ chúng nó, qua loa đáp: "Tạm thời không cần! Mặt khác, ngày mai ta sẽ kêu lên nhi tử của Hạ phủ chủ cùng đi. Các ngươi biết con trai của Hạ Long Võ không? Chớ cùng ta giở trò gian, ở nơi này, nếu các ngươi dám tổn thương hắn, hoặc là ngu ngốc có ý định bắt lấy hắn để uy hiếp Hạ phủ chủ, coi như các ngươi trực tiếp đào một cái huyệt chôn mình rồi."

Lời này vừa nói ra, vài vị Đại Yêu liền chấn động.

Tô Vũ cũng không nói nhảm, lần nữa cầm máy thông tin lên, gọi tới dãy số của Hạ Hổ Vưu.

Hạ Hổ Vưu ngáp dài một cái, lầu bầu hỏi: "Lại có việc?"

"Ngày mai ngươi theo ta đi một chuyến tới Vạn Tộc hố đi, ngươi vào cũng được, không thì ở ngoài canh cũng được, giúp ta uy hiếp mấy đầu Đại Yêu một phen. Ta định ngày mai để chúng nó hộ tống ta tới đó, nhưng lại sợ chúng nó tạo phản."

"Sơn Hải? Ta trấn áp không được, để ta tìm người đi theo ngươi..."

"Không phải, mạnh nhất là Lăng Vân."

"Đệt!"

Hạ Hổ Vưu tức giận mắng: "Lăng Vân thì trực tiếp làm thịt là được rồi, giữ lại làm gì! Chẳng lẽ là gia hỏa Nguyên Thủy thần tộc hoặc là Thủy Ma tộc? Lăng Vân không có nhiều tác dụng. Tô Vũ, không phải ta muốn nói ngươi, nhưng một điểm ánh mắt sao ngươi cũng chẳng có, trừ phi là con non, bằng không cao tuổi thì giết bán thi thể được rồi, tác dụng không lớn, bồi dưỡng đều không được giá trị gì!"

Dứt lời, Hạ Hổ Vưu lại chửi bậy: "Mà lần này ngươi lại còn đòi ta đi theo làm bảo tiêu cho ngươi, uy hiếp đám gia hỏa kia? Mẹ nó, có phải ngươi rảnh quá không có chuyện gì làm, thích hành ta không? Thân phận của ta mà đặt tại vạn tộc, thậm chí đặt tại hai tộc Thần Ma thì cũng phải là vai vế điện hạ..."

"Hơn nửa đêm, ngươi lại vì sự tình nhàm chán này mà đánh thức ta?"

"Bớt nói nhảm đi!" Tô Vũ không chút khách khí đáp: "Cùng lắm thì khi ta nghiên cứu có kết quả, ta sẽ đưa cho ngươi thêm một thiên giai công pháp giống lần trước, như vậy đã được chưa?"

"..."

Đầu dây bên kia an tĩnh trong nháy mắt, sau một khắc, Hạ Hổ Vưu cười rộ lên: "Tô ca ca, ngày mai tùy thời gọi ta! Chỉ là mấy tên tiểu yêu tiểu quái mà dám làm ầm ĩ, ta sẽ bảo Long Võ vệ quét sạch hang ổ của chúng nó, cho toàn tộc nhà bọn nó đều xong đời!"

Mấy câu này của Hạ Hổ Vưu đã trực tiếp đâm thẳng vào tim của vài đầu Đại Yêu trong lồng giam.

Nhi tử của Hạ Long Võ!

Có tằng tổ phụ là vô địch, phụ thân cũng sắp tiến giai vô địch...

Chính như Hạ Hổ Vưu đã nói, thân phận này của cậu ta, đặt tại bất kỳ chủng tộc nào khác thì cũng là đại nhân vật, là thái tử điện hạ của một phương.

Long Võ vệ... Nếu thật điều động toàn bộ, diệt tộc thì cũng không đến mức đó, dù sao thì mấy đầu Đại Yêu ở đây đều là bài danh phía trên chủng tộc, nhưng chắc chắn là Long Võ vệ thừa sức khiến cho chủng tộc nhà chúng nó tổn thương nguyên khí nặng nề.

"Vậy được rồi, ngày mai lại gọi ngươi, ta cúp máy đây."

"Đừng a, Tô ca ca, ngươi có thật sao?"

"Nói sau nhé!"

Tô Vũ trực tiếp dập máy thông tin, nếu thật sự phải đưa ra bộ công pháp thứ hai thì giao cho Hạ Hổ Vưu cũng tốt.

Tại Đại Hạ phủ, nếu ngươi không cùng Hạ gia tạo mối quan hệ tốt đẹp thì tháng ngày sau này sẽ không mấy thoải mái.

Hạ Hổ Vưu nếu là địch, vậy thì quên đi. Nhưng hiện tại tốt xấu gì cũng tính là bằng hữu thân thiết.

Cho Hạ Hổ Vưu công pháp, trên người mình sẽ nhiều thêm một tầng ô dù.

Chuyện này để sau lại nói.