Vang Danh Thiên Hạ

Chương 19



Công việc kinh doanh vẫn thuận buồm xuôi gió.

Cháu của Tùy thúc Tùy Hưng lúc trước có nhờ bọn Du Hoặc tư vấn mở tiệm cũng đã mở rồi.

Cửa tiệm mở hai lầu. Tiệm trang trí rất đẹp.

Lầu một để loạt các món ăn vặt cho khách lựa.

Lầu hai có bàn trà cho khách ngồi chơi, ăn uống.

Đây là ý của Lam Hạ bày cho Tùy Hưng.

Do món vặt có đủ các loại nên khách rất đông.

Tiệm khai trương buôn bán rất tốt.

Nghe nói mấy vị tiểu thư nhà giàu rất thích đồ ăn vặt ở tiệm của Tùy Hưng.

Tiệm của Tùy Hưng cách Tiệm Lam Hạ một đoạn. Trên đường đi về Lam Hạ hay đi ngang qua tiệm Tùy Hưng.

Nên Lam Hạ hay ghé mua đồ ăn vặt cho bọn trẻ ở nhà.

Tiệm của Tùy Hưng Có tên An Lạc.

Xe ngựa đến gần quán của Tùy Hưng Thì dừng trước cửa.

A Tỵ. Nhân viên đón khách của tiệm thấy xe ngựa của Lam Hạ thì chạy ra chào Lam Hạ và Du Hoặc:

Du lão bản, Lam lão bản. Mời hai vị vào tiệm.

Lam Hạ hỏi: Nay có món gì mới không.

A Tỵ nói: Thưa Có. Hôm nay có món bánh nho rất ngon.

Lam Hạ nói: Lấy 4 phần.

Bốn món trong tứ quý lấy mỗi loại một phần.

A Lý cươi tươi nói vâng dạ.

Lam Hạ và Du Hoặc đi quanh nhìn xem mua thêm gì không thì có tiếng chào êm dịu vang lên:

Du lão bản, Lam lão bản.

Lam Hạ nhìn qua. Hoá ra là tiểu thư Hiên Nhiên nhà tri huyện đại

nhân.

Lam Hạ chào: Hiên Nhiên tiểu thư.

Hiên Nhiên nở nụ cười khiến nàng đẹp động lòng người:

Ta và mấy tỷ muội hẹn nhau đến đây thưởng trà.

Hai vị lão bản mua đồ sao.

Du Hoặc nói: Đúng vậy. Mua cho mấy đứa nhỏ ở nhà.

Hiên Nhiên nói: Vậy không làm phiền hai vị nữa. Ta cùng mấy tỷ muội lên lầu đây.

Du Hoặc định chào thì một giọng nói khác vang lệ:

Từ từ đã nói song đâu mà đi.

Người nói là Lý tiểu thư Lý Sương. Con gái của Tam lão gia Lý gia. Vị tiểu thư này xinh đẹp không kém Hiên Nhiên. Có điều tính cách rất hoạt bát.

Lý Sương chạy qua chỗ Du Hoặc nói:

Này Du lão bản ta nói huynh nghe tin này:

Kẻ thù của huynh Du gia đấy. Chả phải có đứa con gái tên Du Lan sao. Nghe nói là gả cho con thứ tri phủ.

Ấy vậy mà hôm trước ta nghe cô cô ta bảo. Tri phủ đại nhân muốn Du Lan làm chính thê của con trưởng ông ta.

Nói cái gì mà đêm ông ta mơ có người báo mộng nói con gái Du gia có phúc phần lớn rất hợp với con trai cả lão. Nên hôn sự này đổi rồi.

Là đổi tân lang.

Giọng nói của Lý Sương có phần như mỉa mai.

Lý Sương và con gái tri phủ chả ưa gì nhau.

Mà thúc thúc Lý Sương hiện đang làm tri phủ Đam Điền cũng có xích mích lớn với tri phủ Nam An.

Xích mích này từ khi đi thi trên kinh.

Nên Lý Sương ghét tri phủ Nam An cực.

Mỗi lần nói chuyện toàn gọi tri phủ là lão.

Du Hoặc nghe vậy hỏi: Lý tiểu thư tin này chuẩn không

Lý Sương nói: Ta không chắc vì cô cô ta nghe từ người khác.

Tiểu thư Huỳnh gia đứng bên nghe vậy lên tiếng: Tin này là thật đấy.

Mọi người quay qua nhìn.

Tiểu thư Huỳnh gia Huỳnh Như nói:

Là mẫu thân tỷ nói. Hôm đi tiệc trà phu nhân Ân gia buột miệng nói ra.

Lý Sương chen vào:

Hoá ra là thật. Du lão bản ta nói huynh đề phòng bọn người này. Cẩn thận Du gia leo lên cao rồi làm gì huynh thì.

Du Hoặc cảm tạ mấy vị tiểu thư nói:

Cảm tạ mấy vị. Du Hoặc ta mời mấy vị một bữa. Các vị cứ qua Cửu Đỉnh thưởng thực.

Lý Sương cười nói: Được ta không chê. Món ăn Cửu Đỉnh là ngon nhất.

Lam Hạ nói: Vậy không làm phiền mấy vị tiểu thư nữa. Bọn ta mạn phép đi trước.

Hiên Nhiên tiểu thư đáp lại: Hai vị đi thông thả.

Tạm biệt Du Hoặc Và Lam Hạ. Mấy vị tiểu thư lên lầu kêu đồ ăn vặt và nước trái cây.

Tiểu thư Lâu gia hỏi: Hai vị công tử lúc nãy đẹp thật đấy.

Hiên Nhiên cười nói: Muội mới qua đây chơi không biết hai người đó là phu phu đấy.

Tiểu thư Lâu gia Lâu Hân ngạc nhiên: Thật à.

Lý Sương trêu: Lâu tỷ. Đừng có ý định gì với một trong hai người đó. Hai người đó tình cảm tốt lắm đấy.

Lúc trước Văn tiểu thư nhìn trúng Lam Lão bản. Cuối cùng phải bỏ cuộc đó.

Mà không phải chỉ mình Văn tiểu thư đâu. Có mấy vị tiểu thư thích một trong hai vị cũng bỏ cuộc hết luôn.

Họ đều nói: Đừng nên thích hai vị lão bản không sẽ hối hận.

Đây là một chuyện ai cũng biết.

Cho nên bây giờ chả có ai giám đến nói thích hai vị lão bản nữa.

Lâu Hân tò mò nói: Sao lại bỏ cuộc hết vậy.

Không biết nữa bọn họ gặp nói chuyện với Lam lão bản và Du lão bản có một lần là bỏ cuộc hết.

Mọi người trả biết Lam lão bản và Du lão bản đã nói gì với bọn họ.

Lâu Hân nói: Kỳ lạ thật đấy. Không biết đã nói gì.

Huỳnh Như nói: Câu hỏi này ai cũng hỏi mà chưa có câu trả lời

Hiên Nhiên cười nói: Thôi không nói chuyện này nữa chúng ta nói chuyện của chúng ta.

Phía bên này. Du Hoặc cùng Lam Hạ đi về ghé qua nhà Hàn Á kể chuyện Lý Sương tiểu thư nói.

Hàn Á cười nói:

Nghe nói Minh Phi bị đày vào lãnh cung. Duệ phi một bước tiến lên. Lấy lòng Hoàng Đế. Nên Duệ phi bắt đầu ra tay tạo thế lực, danh tiếng cho con mình rồi. Chúng ta phải nhanh hơn mới được.

Vương gia vừa đưa tin nếu làm việc thiếu bạc cứ liện hệ Vương gia sẽ cấp.

Tháng sau chúng ta mở hai cửa tiệm cửu đỉnh nữa. Các đệ thấy sao.

Du Hoặc cùng Lam Hạ gật đầu đồng ý

Hàn Á nói:

Nếu ai thắc mắc chúng ta lấy tiền đâu mở nhiều tiệm vậy thì cứ nói vay bên phòng đấu giá Quy Trạch.

Du Hoặc hỏi: Người của ta hả.

Hàn Á nói: Cũng có thể coi như vậy. Là người dưới trướng Quân Vương gia - đệ đệ Chủ tử.

Lam Hạ gật đầu. Vậy được ngày mai chúng ta họp lần nữa rồi thực hiện.

Hôm sau cả đám ngồi bàn bạc với nhau. Đưa ra quyết định. Mở hai tiệm nhưng to hơn tiệm cũ.

Cả đám dạo huyện một vòng tìm mặt bằng vị trí mở tiện.

Qua hai ngày cuối cùng chọn được hai chỗ.

Quyết định đã đưa ra thì phải làm ngay. Đám Du Hoặc liện hệ lão Hồ bàn về việc mở tiệm.

Lão Hồ tưởng mình nghe lầm.

Đám Du Hoặc mới mở tiệm Nhị Cửu Đỉnh. Mới bao lâu đã mở thêm đến hai tiệm mà còn to hơn.

Lão Hồ nói: Mấy vị là muốn làm cùng một lúc hay tách ra.

Trác Nhạc nói: Làm cùng một lúc. Càng nhanh càng tốt. Bạc chúng ta sẽ chi.

Hồ lão nghe thế nói: Được để ta liên hệ bạn ta. Hai tiệm này lớn ta phải huy động thêm thợ.

Lam Hạ hỏi: Tiền đặt cọc lần này hết bao nhiêu.

Lão Hồ phất tay: Lần này khỏi cọc. Các vị là khách lại quen biết Hâm gia ta tin các vị.

Du Hoặc nói: Vậy tất cả nhờ thúc.

Cứ như vậy lão Hồ tìm thêm bạn cùng nghề và thợ thực hiện làm hai tiệm cho đám Hàn Á.

Hôm nay Du Hoặc, Lam Hạ đi thăm hai chỗ tiệm đang rồi ghé Nhị Cửu Đỉnh để kết toán sổ sách tháng này nên về hơi trễ.

Về tới nhà tắm rửa ăn tối. Ngồi trò chuyện với cả nhà một lúc thì đi nghỉ.

Ở đây cổ đại. Không wifi, không điện thoại. Lúc đầu Du Hoặc chưa quen nhưng dần cũng thích nghi được.

Du Hoặc thường đọc sách để thời gian trôi qua.

Ở cổ đại quan trọng nhất là tri thức. Ở hiện đại y là sát thủ chứ không phải nhà kinh doanh như Lam Hạ.

Nên bây giờ y đọc rất nhiều sách trao dồi bản thân.

Phòng y rất nhiều sách. Nhiều nhất là liên quan buôn bán, kinh doanh..

Đang ngồi đọc thì một bóng người mặc đồ đen bịt kín mặt suất hiện.

Người này quỳ trước Du Hoặc tay dâng một phong thư:

Công tử thư từ Chủ Tử.

Du Hoặc nhận thư mở ra đọc.

Chuyện là Du Hoặc đã gửi thư cho Thánh Vương kể chuyện Thời Yến. Nay Vương gia phản hồi lại.

Du Hoặc đọc thư song phất tay nói: Được rồi ngươi đi đi.

Người áo đen biến mất.

Hôm sau Du Hoặc kể cho Lam Hạ nghe

Du Hoặc:

Vương gia nói tạm thời chuyện Thời Yến để một thời gian Vương gia sẽ cho triệu kiến. Bây giờ Vương gia đang bận việc tiếp đón sứ thần Đan quốc.

Lam Hạ gật đầu.

*****NĐH*****