Vang Danh Thiên Hạ

Chương 25



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhà Lam Hạ xây là Tứ Hợp Viện Tam Tiến Ba Sân.



Nhà rất lớn. Lam Hạ muốn Lão Hồ hoàn thành sớm thì tốt.

Lão Hồ huy động nhân lực làm nhà cho Lam Hạ.

Lam Hạ trả công rất cao nên những thợ đã từng làm tiệm cho Lam Hạ hiểu rõ tiền công ra sao nên rất muốn làm nhà cho Lam Hạ.

Nhà bắt đầu khởi công hừng hực khí thế.

Cả thôn Đào Nhai ai cũng ghé qua ngó rồi lại bàn tán.

Mã thẩm nói: Nhìn số lượng nhân công đi. Nhà Lam Hạ chắc là to lắm.

Hạ thẩm nói: Chắc chắn không chỉ to mà còn rất đẹp.

Triệu thẩm cũng nói: Không thể tin được. Lam Hạ lại nhanh giàu có đến vậy. Là từ lúc quen Du Hoặc thì phải.

Ai nha. Du gia kêu Du Hoặc khắc tinh không biết có thật hay không.

La thẩm chen vào: Khắc tinh mà gặp Lam Hạ. Đời Lam Hạ thay đổi luôn.

Hạ thẩm nói: Lỡ đâu khắc tinh Du gia nhưng là Phúc tinh Lam Gia thì sao.

Mọi người cứ rảnh là ghé qua ngó nhà Lam Hạ. Rồi lại bàn tán.

Nhà Lam Hạ ngày cành hoàn thành thì người trong xóm nói càng nhiều.

Họ không tin được Lam Hạ làm nhà to như thế.

Nhìn như gia đình phú quý rồi còn gì.

Ai cũng khen căn nhà bên ngoài đẹp. Không biết bên trong còn thế nào.

Có người tò mò qua hỏi nhân công làm nhà này hết bao nhiêu.

Nhân công cười nói chưa hoàn thành song nên chưa biết.

Du gia cũng có ghé qua xem nhà Lam Hạ. Càng xem càng ghen tỵ.

Nên Du gia càng quyết tâm chuyển qua buôn bán.

Hiện tại Du gia có hai căn tiệm ở huyện. Chỉ vì lần này nhìn Lam Hạ xây nhà mà đã bán ruộng mở thêm hai căn tiệm nữa trên huyện.

Du gia buôn bán tơ lụa. Là mối do con rể đưa qua. Con trai tri huyện đối sử rất tốt với Du gia. Cả thôn Đào Nhai ai cũng biết. Nói Du gia có phúc.

Nhưng thực tế là tri phủ đại nhân nói rõ với con trai mình về người đằng sau Du gia.

Tri phủ nói không biết là ai nhưng người này trong hoàng thất.

Con trai tri phủ nghe vậy cảm thấy tương lai mình bây giờ dựa vào Du gia.

Nên càng ra sức chiều Du Lan. Lấy lòng Du gia.

Du Lan không biết truyện nên chỉ nghĩ mình có phúc cưới được tướng công tốt như vậy. Được chiều sinh kiêu ngạo. Ngoài nhà tri phủ ra thì gặp ai cũng tỏ vẻ. Không coi ai ra gì.

Còn Du gia thì nghĩ con gái mình có phúc lấy được người phu quân vừa có tài. Vừa có tiền có thế.

Nên cũng ra sức lấy lòng con rể.

Quay lại với nhà Lam Hạ.

Nhà Lam Hạ xây ba tháng là song.

Đợi nhà hết mùi sơn. Nhà Lam Hạ đã chuyển qua ở.

Dãy nhà cuối cùng của tứ hợp viện là của Du Hoặc và Lam Hạ.

Những phòng còn lại tùy mọi người chọn.

Thời Dạ cũng chuyển qua ở. Ban đầu hắn còn ngại. Nhưng có Lam Nguyệt làm tư tưởng. Chỉ mấy ngày hắn đã tự nhiên như ở mười năm vậy.

Làm tiệc mừng nhà mới Lam Hạ làm ở sân chính của thôn.

Đãi cả thôn một bữa mười món toàn món ngon. Tuy không phải món trong Cửu Đỉnh nhưng cũng là món mà Lam hạ cho đầu bếp làm.

Cả thôn ăn khen không dứt miệng.

Nói Cửu Đỉnh có thể nổi danh như vậy quả đúnh không sai.

Sau khi chuyện nhà mới song xuôi bọn Du Hoặc bắt đầu chú tâm vào kinh doanh.

Bọn Du Hoặc quyết định mở thêm hai tiệm ở khu khác.

Du gia bây giờ có bốn tiệm. Buôn bán rất tốt.

Bọn Du Hoặc mở thêm vượt Du gia.

Lão Hồ nhận được tin chỉ biết cảm thán nói:

Các ngươi giỏi thật đấy. Lại mở tiệm rồi. Một năm sáu tiệm.

Du Hoặc nói: Danh tiếng quán ta tốt, khách đông. Phải mở thôi.

Mấy người khu khác đến quán ăn ai cũng hỏi.

Lão Hồ nghe vậy thấy có lý nói:

Ngươi nói đúng. Mở đi thu vào lại chi ra. Vậy mới phát triển được.

Vậy là lão Hồ lại huy động nhân công làm tiệm cho đám Du Hoặc.

Hai tiệm lần này mở ở khu khác nên dám Du Hoặc bàn nhau. Mở to. Để mấy người khu xung quanh tới đó ăn đủ bàn ngồi.

Tiệm làm song sau hai tháng.

Lão Hồ cho thợ làm vượt tiến độ để kịp ăn tết.

Ngũ Cửu đỉnh và Lục Cửu đỉnh khai trương song thì tết cũng tới.

Đám Du Hoặc cũng thưởng cho nhân viên trong sáu tiệm tiền thưởng hậu hĩnh.

Năm nay nhà Lam Hạ có thêm Thời Dạ. Nên tết vui hơn.

Mời người thay nhau đi sắm tết may y phục.

Năm nay nhà có Lam Nguyệt nên Lam Nguyệt tranh đi chợ mua đồ lo cho cả nhà.

Lam Hạ thấy vậy cũng mặc tỷ tỷ.

Bọn Hắn đi chuẩn bị quà cho khách bọn hắn.

Năm nay Lam Hạ lại tiếp tục đến Hạ Khách mua đồ.

Vừa tới cửa tiệm chủ quản đã ra đón.

Du lão bản, Lam lão bản. Chào hai vị ghé tiệm.

Thân phận Du Hoặc và Lam Hạ không còn như xưa. Chủ quản tiếp đón nhiệt tình khác lần trước.

Lần này đám Du Hoặc vẫn hỏi bàn cờ.

Chủ quản nói có mọit bộ 8000 ngàn lượng bạc.

Lam Hạ và Du Hoặc lấy luôn.

Hôm nay giao thừa nhà Lam Hạ nhộn nhịp đón tết.

Từ sớm Thời Dạ đã dẫn lũ trẻ đi trang trí nhà cửa. Treo câu đố, treo đèn lồng.

Còn Du Hoặc, Lam Hạ, Thời Vũ phụ Lam Nguyệt làm cơm.

Năm nay Thời gia đã có bàn thờ chính.

Lam Hạ nói dùng riêng một căn phòng để thờ Lam Gia, Thời Gia.

Nên trong phòng có hai bàn thờ.

Làm cơm cúng song mọi người vào thắp nhang bái.

Thời Yến nói: Tổ tiên Thời gia. Gia gia, tổ mẫu.Cha, mẹ. Năm nay nhà ta rất đông vui. Là nhờ phúc của mọi người.

Con và đệ đệ sẽ cố gắng xây dựng lại Thời gia như xưa.

Thời Dạ cũng bái lạy nói vài lời.

Bên Lam Hạ song qua thắp nhang cho Thời gia. Anh em Thời Yến cũng qua thắp nhang cho Lam gia.

Song mọi việc mọi người sắp cơm giao thừa.

Bọn Thời nhạc rủ nhau đốt pháo.

Đốt song mọi người quây quần ăn giao thừa.

Mọi người thay nhau chúc mừng, rồi phát lỳ xỳ.

Du Hoặc và Lam Hạ cũng phát lỳ xỳ cho Thời Dạ.

Thời Dạ nói: Đệ cũng có hả. Cảm ơn hai huynh.

Thời Dạ năm nay 16 tuổi.

Ở đây Thời Dạ nhỏ hơn Du Hoặc và Lam Hạ 5 tuổi.

Nhưng so khi còn ở hiện đại nhỏ hơn gần chục tuổi.

Nên Du Hoặc và Lam Hạ coi cậu như em nhỏ trong nhà mà đối xử.

Mặc dù biết rõ cái tính linh hoạt khi chơi với bọn nhỏ của Thời Dạ chỉ là một phần.

Thời Yến rất vui vì đệ đệ mình có tính tình như vậy. Chứng tỏ đệ đệ không ám ảnh quá nhiều chuyện gia đình lúc trước.

Nhưng Thời Yến đã lầm. Bằng đó năm đi theo Thánh Vương. Thời Dạ sao có thể chỉ có tính vậy được.

Chỉ là Thời Dạ che dấu giỏi nên Thời Yến không phát hiện ra.

Giao thừa đi qua cả nhà đi nghỉ ngơi.

Hôm sau mọi người thay nhau đi chúc tết rồi về nhà chuẩn bị đón khách.

*****NĐH*****