Vang Danh Thiên Hạ

Chương 41



Nguyên nhân nhóm Hàn Á không tới buổi khai trương là để gây sự tò mò cho mọi người. Tạo bí ẩn về chủ nhân đằng sau tiệm.

Ngay cả gia chủ Hương Vị Lâu biết nhóm Lam Hạ Không tới ngày khai trương cũng nghĩ: Chắc nhóm Lam Hạ muốn tạo bí ẩn cho các cửa tiệm khác. Khiến cửa tiệm khác nghi ngờ về chủ nhân đứng đằng sau. Càng nghi ngờ thì càng không dám làm gì tiệm nhóm Lam Hạ mở.

Gia chủ Hương Vị lâu biết nhóm Lam Hạ là chủ nhưng ông cũng kệ, chẳng nói ai.

Có mấy người tới hỏi ông chỉ nói khi bán tiệm có người tới làm thay. Chứ chủ quán đằng sau ông không biết.

Ông nói vậy thật ra cũng là nghĩ nhóm Lam Hạ đã thật lòng trả giá cửa tiệm cao hơn. Ông rất ấn tượng về nhóm Lam Hạ nên ông không nói gì về nhóm Lam Hạ với người khác.

Hơn nữa Thánh Vị Chu Nhân không thù không oán gì với ông, lại còn từng vô triều gặp Hoàng Đế.

Ông nghĩ không khai ra nhóm Lam Hạ là bớt một chuyện hay một chuyện.

Còn về vị quan lĩnh làm buôn bán tiệm cho nhóm Lam Hạ lại càng tin người đứng sau nhóm Lam Hạ không phải thường. Không dám đắc tội. Người ta không lộ diện. Một quan lĩnh như hắn nhiều chuyện nói lung ting cái gì. Hắn chưa muốn chết đâu.

Nên khi ai hỏi vị Quan lính này cũng nói y chang gia chủ Hương Vị Lâu.

Thế nên một tháng trôi qua người ta vẫn không biết chủ nhân Cửu Đỉnh là ai.

Còn nhóm Lam Hạ đã giao việc lại cho Thâm Sứ làm rồi cả nhóm đã về nhà rồi.

Đi nửa năm mới về nhà.Cả nhà quây quần bên nhau ăn tối trò chuyện.

Đám trẻ Thời Tự cũng hỏi Du Hoặc và Lam Hạ rất nhiều.

Du Hoặc và Lam Hạ cũng kiên nhẫn trả lời.

Nghỉ ngơi song thì nhóm lên huyện xem qua các tiệm.

Nhóm ngồi họp với nhau.

Bây giờ tiệm trên kinh buôn bán rất phát đạt.

Lúc trước nhóm bọn họ có ý định mở tiệm trên kinh song là về mở ở Phủ và Châu. Nhưng khi ngồi bàn lại với nhau. Cả nhóm cảm thấy cứ phát triển trên Kinh Thành đã.

Sau này thế lực ở Kinh Thành mạnh. Không cần che giấu thân phận thì về Phủ Và Châu mở luôn một lượt. Lúc đó kẻ nào dám ngăn cẳn bọn hắn

Thế là cả nhóm quyết định nửa năm sau sẽ mở trên kinh một tiệm nữa.

Hiện nay Du gia đã phát triển cũng rất được. Tả gia và Tiêu gia cũng không kém.

Chỉ bọn họ sẽ không ngờ nhóm Du Hoặc đã mở tiệm lên tới kinh thành mà thôi.

Thánh Vương tìm cách cài người vào nhóm thuộc hạ này. Thao túng dẫn dắt để đám thuộc hạ này lơ là không chú ý đến chuyện kinh thành mà chỉ chăm chú vào Du gia, Tiêu gia, Tả gia ở huyên Mao Mân.

Cho nên nhóm Du Hoặc mở tiệm ở Kinh Thành nhóm thuộc hạ dưới huyện Mao Mân làm sao mà biết được. Trừ khi chúng lên kinh.

Nhưng Duệ phi ở kinh lại giao sẵn nhiệm vụ cho đám thuộc hạ. Nói rõ Du gia có tin gì quan trọng hãy đưa thư báo lên. Còn không thì thôi. Cứ giúp Du gia phát triển là được.

Nên đám thuộc hạ thấy Du gia phát triển đều đều mà cũng chẳn có chuyện gì nên không báo với Duệ phi.

Nhàn Vương phi thì đang nghỉ dưỡng thai ở xa. Đám thuộc hạ không dám làm phiền.

Nên nhóm Lam Hạ Yên tâm làm ăn.

Ngồi nói chuyện với nhau Du Hoặc và Lam Hạ còn nghĩ bọn họ chắc chắn được ông trời thương bọn họ nên mọi chuyện mới thuận lợi như vậy.

Vì thế hai người quyết định đi làm công đức. Lên chùa lạy phật, quyên góp tiền.

Mở phát cháo từ thiện. Nhóm Hàn Á nghe cũng tham gia cùng.

Ngày phát cháo từ thiện có rất đông người đến xin ké một chén.

Ăn mày ở huyện Mao Mân rất ít. Do huyện Mao Mân quá phát triển nên khó có người thất nghiệp.

Nên hôm phát cháo từ thiện ăn mày thì ít mà dân chúng thì nhiều.

Họ nghĩ cháo Cửu Đỉnh chắc chắn ngon nên đến xếp hàng xin ké một chén.

Sáng sớm trước chùa Vạn Phúc đã rất nhiều người sếp hàng. Họ đến ăn chén cháo coi như ăn sáng luôn.

Giờ phát cháo đến mỗi người cứ theo thứ tự nhận cháo

Cháo Cửu Đỉnh đúng là ngon thật. Mọi người ăn ai cũng khen. Nhưng họ không dám xin thêm vì đây là từ thiện mà từ thiện còn trước chùa nữa. Nên mọi người không tham.

Cả một ngày nhóm Lam Hạ lên cháo không ngừng. Đến cuối buổi mới dừng.

Nhóm Lam Hạ sai Người làm thu dọn sạch sẽ thì một chú tiểu chạy ra nói: Các vị trụ trì muốn mời các vị vào dùng chén trà.

Nhóm Lam Hạ vội chắp tay nói: A Di Đà Phật.

Sau đó cả nhóm đi theo chú tiểu vô chùa.

Đi đến Đại điện chính. Trong điện có một vị đại sư đang quỳ gối trước tượng phật bái lạy.

Nhóm Lam Hạ vào cũng làm theo.

Khi bái lạy song vị đại sư quay lại nở một nự cười hiền từ, đưa tay vuốt râu nói: A Di Đà Phật. Mời các vị thí chủ qua bên đây ngồi.

Nhóm Lam Hạ đi theo.

Khi tất cả mọi người ngồi xuống.

Trụ trì nói: Các vị cúng công đức cho chùa, làm từ thiện bần đạo xin cảm tạ.

Du Hoặc chắp tay nói: Đây là phát từ tâm bọn con thưa trị trì. Chúng con chỉ cầu mong cho mọi người mãi an nhiên, hạnh phúc, nhà nhà ấm no, Đại Lân phát triển.

Lam Hạ cũng chắp tay nói: Đúng vậy. Tụi con làm từ thiện cũng chỉ mong gia đình mãi hạnh phúc và bình qn, khoẻ mạnh.

Trụ trì nghe vậy cười tươi nhìn Du Hoặc và Lam Hạ hỏi: Hai vị thí chủ cùng các vị ở đây có tấm lòng thiện lương. Hôm nay lão nạp sẽ đích thân xem quẻ cho các vị.

Nhóm Du Hoặc nghe vậy vui mừng chắp tay cảm tạ.

Trụ trì chùa Vạn Phúc không coi quẻ cho ai. Chỉ có các vị cao tăng trong chùa hoặc các đệ tử tu cao coi cho khách hành hương.

Hôm nay được trụ trì đích thân coi quả thật may mắn vạn phần.

Một tiểu sư phụ đưa một ống quẻ cho nhóm Hàn Á để nhóm Hàn Á từng người lắc quẻ.

Người đầu tiên là Hàn Á: Trụ trì cầm quẻ một lúc nói: Lão nạp chỉ xin nói với thí chủ một từ: Tốt.

Sau đó là những người tiếp theo.

Cứ như vậy trụ trì coi cho một lượt Trác Nhạc, Triệu Huy, Lâm Phúc, Truy Bân đều chỉ có một từ: Tốt.

Đến lượt Thời Yến: Trụ trì nhìn quẻ nói: Đã là ý trời thì không tránh được. Cứ theo tự nhiên thôi. Tổ tiên thí chủ có công lớn tích công đức rất dày sẽ phù hộ cho thí chủ.

Thời Yến nghe song giật mình vội cảm tạ trụ trì.

Đến lượt Lam Nguyệt: Trụ trì cũng nói một từ tốt.

Còn về Thời Dạ trụ trì lại cười nói: Thí chủ. Duyên phận tới thì cứ đón nhận. Biết đâu là phúc về sau.

Thời Dạ nghe song không hiểu sao nhưng vẫn chắp tay tạ trụ trì.

Đến lượt Du Hoặc và Lam Hạ thì Trụ trì dơ tay ngăn không cho bốc quẻ. Mọi người còn chưa hiểu gì thì trụ trì nhìn Du Hoặc và Lam Hạ nói:

Trời đã cho một cơ duyên thì cứ hưởng thụ. Đó là phúc phần của mình. Hai vị tự biết làm từ thiện, cúng giường, cầu phúc cho Đại Lân chứng tỏ ông trời ban phước cho hai vị không sai.

Du Hoặc và Lam Hạ nghe vậy thì quỳ gối cúi lạy trụ trì.

Trụ trì nở nụ cười tươi nói: Ta và hai vị có duyên. Sau này nhớ quay lại thăm lão nạp là được.

Du Hoặc và Lam Hạ nói: Trụ trì sau này có ra sao tụi con sẽ vẫn đến thăm trụ trì.

Trụ trì cười nói: A Di Đà Phật.

*****NĐH*****