Vang Danh Thiên Hạ

Chương 45



Tiệm phía Đông Thành lần này nhóm Lam Hạ làm lớn hơn. Vì tiệm này nằm ngay con đường chính từ cổng thành đi vô cửa hoàng cung.

Mảnh đất này nhóm Lam Hạ đã phải đến nhờ Ngũ Hoàng Tử chỉ đường cho lấy được mảnh đất này.

Ngũ Hoàng tử đồng ý. Vị Hôn Thê của y rất thích món Cửu Đỉnh.

Sắc mặt dạo này hồng hào hẳn ra.

Thái y có nói là hợp đồ ăn cộng thêm tâm tình vui vẻ nên bệnh tiến triển khá tốt.

Ngũ Hoàng Tử đương nhiên rất vui. Nên Nhóm Du Hoặc đến hỏi ý xem có cách gì lấy được mảnh đất đó không thì Ngũ Hoàng Tử đã chỉ đường cho.

Mảnh đất này là của Tuyệt Hầu phủ.

Vị này bán mảnh đất này đi là do trong nhà dạo này hay xảy ra lục đục.

Lão thái thái trong nhà tin phật nên đi xem. Đại sư nói mảnh đất này không hợp phong thủy Tuyệt Hầu Phủ.

Thế là Tuyệt Hầu phủ cho bán mảnh đất này nhưng giá rất cao.Dù vậy vẫn có nhiều nhà đang tranh dành mảnh đất này.

Tuyệt phủ vẫn chưa bán ra vì phải xem người mua là ai và quan hệ thế nào.

Nên nhóm Du Hoặc mới có cơ hội lấy mảnh đất này.

Vì mảnh đất này khó lấy được vào tay nên Triệu Huy thau nhóm Du Hoặc đến gặp Ngũ Hoàng Tử khi vị này đang ngồi ăn tại Nhất Cửu Đỉnh.

Ngũ Hoàng Tử không ngờ Triệu Huy đến tìm mình. Nhưng nghĩ lại mảnh đất này vị thế quá đẹp nhóm Triệu Huy không có thế lực đằng sau muốn lấy rất khó.

Bình thường Y sẽ không giúp ai nhưng nhờ Cửu Đỉnh bệnh tình hôn thê của y đã khá hơn và vị hôn thê của y thích Cửu Đỉnh nên y đưa ra chủ ý cho Triệu Huy

Y nói: Muốn lấy mảnh đất này tốt nhất các ngươi phải làm gì đó liên quan đến Tuyệt Lại.

Tuyệt Lại là người con lúc về già của Hầu Mạnh. Hắn rất thương đứa con này. Chỉ cần liên quan đến người con này chắc chắn sẽ được giải quyết rất rõ rành.

Triệu Huy nghe song suy nghĩ.

Vị Hôn thê của Ngũ Hoàng tử là Tinh Nhi tiểu thư cười đến động lòng người nói: Các ngươi muốn gặp hắn. Thì về phía tây. Chắc chắn sẽ có lúc gặp.

Triệu Huy nghe song đứng lên chắp tay đa tạ Ngũ Hoàng Tử và Tinh Nhi tiểu thư.

Sau đó xin phép lui ra.

Tinh nhi tiểu thư cười nói: Mấy vị lão bản của Cửu Đỉnh gan lớn thật đấy. Đến xin chàng cho kế sách.

Ngũ Hoàng Tử cười nói: Lúc đầu ta mới gặp thấy cả nhóm hắn ai tính cách cũng không vừa. Gặp ta không xu nịnh.

Ta chỉ nói làm chỗ dựa cho làm ăn trên kinh không ngờ phát triển đến mức này. Rất có tài.

Tinh nhi nghe song nói: Đáng tiếc chúng ta không thích tranh giành quyền thế nếu không nhóm Cửu Đỉnh cũng là trợ thủ đắc lực.

Ngũ Hoàng Tử nghe vậy gật đầu.

Ngũ Hoàng Tử không có ý định tranh ngôi vua. Cả đời y chỉ muốn sống hạnh phúc bên ý trung nhân.

Còn về An Vương. An Vương không tranh dành ngai vị vì thích phong Vương Vị hơn.

Đại Lân là một đất nước rộng lớn. Biên ải trải dài. Cho nên năm xưa Thái Tổ đưa ra quy định.

Lập ra Năm Vương vị. Để dễ cai quản vùng đất rộng lớn Đại Lân.

Người ngồi lên Vương vị là người phải có chiến công hiển hách với Đại Lân và được lòng dân chúng. Được Hoàng Đế ban chiếu chỉ sắc phong.Sẽ được cắt đất thành lập Vương vị. Người được xưng Vưing Vị sẽ được cai quản một vùng. Có thế lực riêng, quân đội riêng, được tổ chức thi cử riêng. Có bá quan văn võ và triều đình riêng.

Chỉ là Hằng năm phải đóng Thuế đầy đủ cho Đại Lân.

Mỗi năm sẽ đến kinh thành lên Triều ba lần.

Nếu Đại Lân có chiến tranh. Các Vươnh vị phải suất lực ra cùng bảo vệ Đại Lân.

Vì tất cả Vương vị vẫn phụ thuộc Đại Lân, dưới quyền Hoàng Đế.

Hoàng Đế sẽ không tham gia bắt kỳ việc nào bao gồm kinh thương, quân đội, triều chính, thi cử của các Vương Vị.

Chỉ là mỗi năm sẽ cho Thẩm Sát Sứ về tham sát ba lần.

An Vương thích đánh giặc. Và cực thích biên ải phía Bắc. Nên Hoàng Đế đã ra khẩu dụ. Chỉ cần An Vương cai quản tốt biên ải Bắc Nha trong mười năm. Hoàng đế sẽ ban ba mươi thành và biên ải Bắc Nha cho An Vương lập vị xưng Vương.

An Vương hiện tại đã cai quản được bốn năm rồi. Biên ải Bắc Nha rất ổn định.

Cho nên địa vị của An Vương trong triều rất cao.

Lúc trước Du Hoặc và Lam hạ biết đến chuyện Vương vị này còn ngạc nghĩ. Phong Vương vị này giống như Các nước chư Hầu phụ thuộc vào một nước lớn vậy.

Các Vương vị có thế lực riêng, quân đội riêng. Rất dễ sinh lòng tạo phản. Chẳng nhẽ Đại Lân không sợ các Vương vị tạo phản à.

Sau này Du Hoặc mới biết. Dưới tay Hoàng Đế có một nhóm sát thủ là Sát Vương.

Thế lực này lập ra từ thời thái tổ.

Thành viên Sát Vương gồm những ai. Bao nhiêu người không ai biết chỉ trừ Hoàng Đế.

Võ công của Sát Vương cực cao cường và bí ẩn.

Sát Vương chuyên sử lý các Vương vị nếu có ý định tạo phản.

Đại Lân từ thời thái tổ tới nay xảy ra ba lần Vương vị cấu kết ngoại tộc muốn làm phản tranh ngôi. Chỉ là hôm trước có ý tạo phản hôm sau Các Vương Vị này đều bị mất đầu. Mà cái đầu hôm sau đã có mặt trên triều.

Ngoài ra toàn bộ quan lại, thế lực dưới chướng Vương Vị đều bị giết sạch trong một đêm. Các quan lại lẩn trốn qua nước khác hôm sau cũng bị lấy đầu về Đại Lân.

Người nhà của quan lại thì bị đầy ra biên ải.

Tóm lại không một kẻ nào thoát.

Sau khi Vương vị và quan lại dưới trướng chết. Triều đình sẽ hủy bỏ Vương Vị này.

Vùng đất của Vương Vị và dân chúng lại tiếp tục do Đại Lân Cai quản.

Toàn bộ quá trình sử lý một Vương vị nhanh đến mức không ai biết vì sao lại bị sử nhanh như vậy.

Còn các nước hợp tác cùng Vương Vị đánh Đại Lân. Đại Lân Cho quan sang dẹp hết.

Cho nên các nước láng giềng quanh đại Lân hiện tại vẫn kỵ thế lực của Đại Lân

Còn trong Đại Lân toàn bộ dân chúng

thì biết rõ một câu khẩu hiệu nổi danh của Sát Vương:

- Bệ Hạ phong các vị lên Vương vị. Dám tạo phản. Sát Vương đưa các vị suống. Suống hoàng tuyền.

Câu nói này rất nổi danh ở Đại Lân quốc không ai không biết.

Ngay cả các nước láng giềng đã từng sang Đại Lân giao hảo cũng biết.

Cho nên đến bây giờ Các Vương Vị khác vẫn an phận, thủ thường. Đại Lân bao năm vẫn yên ổn và phát triển.

Quay lại hiện tại.

Triệu Huy sau khi từ chỗ Ngũ Hoàng tử về đã nói chuyện của Tuyệt Lại cho nhóm Hàn Á.

Nhóm Hàn Á đã cử người theo dõi phía tây thành.

Đúng như Tinh Nhi tiểu thư nói: Tuyệt Lại hay ra thành phía Tây hội họp với nhóm bằng hữu thơ văn của mình.

Nhóm này là các con em bá quan trong kinh sắp tới tham gia thi cử nên tụ họp thi thơ ca, trau dồi kiến thức.

Theo dõi nhiều ngày cuối cùng nhóm lam Hạ thấy một địa điểm thích hợp ra tay.

Kế hoạch đơn giản.

Tuyệt lại ngồi ngựa. Làm cho con ngựa có vấn đề là song.

*****NĐH*****