Vang Danh Thiên Hạ

Chương 82



Nhị Hoàng Tử sau khi từ chỗ Hoàng Đế về thì ghé qua chỗ Thánh Vương.

Thánh Vương cầm ly trà lên uống hỏi: Mọi chuyện đúng theo kế hoạch.

Nhị Hoàng Tử gật đầu: Đúng vậy

Thánh Vương cười nói: Kế sách của Du Hoặc và Lam Hạ rất hay.

Một khi Bệ Hạ mà đã nghi ngờ thì nhất định phải tra ra bằng được.

Dù Ám Phù có dấu cỡ nào thì vẫn còn một Quang Minh tồn tại.

Duệ phi có chết cũng không ngờ Quang Minh lại dưới tay Bệ Hạ

Chúng ta ngồi chờ kịch hay thôi.

Một tuần sau Quang Minh hội tra ra toàn bộ chuyện liên quan tới Duệ Phi và Anh Vương. Đưa bằng chứng cho Thập Tứ. Thập Tứ trình lên cho Bệ Hạ.

Hoàng Đế ngồi cầm xem bằng chứng trong tay mà tức giận tột cùng.

Duệ Phi - Anh Vương các ngươi khá lắm.

Hoàng Đế lại nhìn sang một tờ khác thì giật mình.

Mẫu thân Du Hoặc là người Quân Vệ Phủ.

Mẫu thân Du Hoặc con gái của Tướng Quân Quân Anh.

Tướng Quân Quân Anh là con trai thứ tư của lão tướng Quân Hùng.

Quân Hùng Tướng quân một trong năm vị Thần Tướng của Đại Lân.

Chiến Công hiển hách. Anh dũng phi phàm. Người mà ở trên chiến trường được manh danh: Hung thần.

Vì vậy mà được Tiên Hoàng ban cho lệnh bài miễn tử.

Mặc Dù bây giờ đã nghỉ dưỡng lão nhưng uy danh còn đó.

Quân Vệ Phủ bao đời một lòng vì Đại Lân. Bao đời nay có biết bao tướng tài vì Đại Lân mà tham chiến. Hi sinh có.

Còn sống và mang danh tiếng cực cao có.

Hiện nay Quân Vệ Phủ đang ở Tây Bình Thành.

Tây Bình Thành gần Mã quốc và sát Lưu tộc

Do có Quân Vệ Phủ và Ba vị Tướng Của Quân Vệ Phủ chấn dữ ở Tây Bình Thành mà Mã quốc và Lưu tộc không dám ho he gì.

Cho nên dân chúng Tây Bình Thành yên tâm Làm ăn khiến kinh tế ở Tây Bình Thành cực kỳ phát triển.

Dân chúng ở Tây Bình Thành rất kính trọng Quân Vệ Phủ.

Cho nên ở Đại Lân Quân Vệ Phủ chính là công thần.

Hoàng Dế không ngờ Du Hoặc lại có thân phận như vậy.

Quân Vệ phủ cũng đang cho người tìm Mẫu Thân Du Hoặc cách đây không lâu. Chẳng bao lâu nữa sẽ tra ra Du Hoặc.

Cái chết Mẫu Thân Du Hoặc Quân Vệ Phủ cũng sẽ tra ra.

Lần này Duệ Phi coi như song.

Dù đang mang thai nhưng Hoàng Dế cũng không thể bao che cho Duệ phi được.

Giữa Công Thần của Đại Lân, người đang giữ yên bình Tây Thành Đại Lân và Một Phi Tử dám sau lưng Hoàng Đế thuê sát thủ giết người.

Hoàng Đế tự biết nên chọn bên nào.

Nhưng đứa trẻ trong bụng Duệ phi là vô tội nên Hoàng Đế hi vọng Quân Vệ Phủ đừng đến kinh thành quá sớm.

Sau 6 tháng nữa Duệ phi sinh song. Lúc ấy Duệ Phi tùy Quân Vệ Phủ sử lý.

Còn Về gia tộc lớn Du gia nhà Duệ phi ở kinh thành. Thế lực cũng không nhỏ.

Gia tộc Du gia ở kinh. Đứng đầu là lão Du Gia Du Hà nay đã về hưu. Du lão thái thái có nhà mẹ đẻ là Ôn Hầu Phủ.

Ôn Hầu phủ bây giờ cũng lớn mạnh không kém.

Du Hà Lão gia có năm người con đều là người con quyền cao chức trọng chiều.

- Công bộ thị lang Du Viết

- Thái Thường Tự Du Lâm

- Tư thổ Du Càn

- Hàn Lâm Viện Biên Tu Du An

Duệ phi là con gái của Công Bộ Thị Lang Du Viết.

Anh Vương phi là con gái của Thái Thường Tự Du Lâm.

Con cháu trong Du gia liên hôn với giới quý tộc không ít.

Nên thế lực rất lớn. Nhưng lớn cũng phải cho Quân Vệ Phủ một câu trả lời.

Du gia là Gia mẫu Duệ phi.

Duệ phi giết con gái Quân Vệ Phủ.

Du gia không thể nào thoát được.

Nhẹ nhất Du gia sẽ bị cách Chức

Bây Giờ Hoàng Đế chờ Quân Vệ Phủ tới nữa thôi.

Hoàng Dế để chứng cứ xuống xoa trán.

Lý công công vội qua day hai bên thái dương dùm Bệ Hạ hỏi:

Bệ Hạ có chuyện phiền lòng.

Hoàng Đế thở dài nói: Chuyện lớn.

Sau này khanh sẽ biết.

Lý công công vâng dạ đáp lại.

Duệ phi thấy Bệ Hạ không hành động gì về vụ Cửu Đỉnh cứ nghĩ Hoàng Đế không tra ra gì nên yên lòng dưỡng thai.

Còn Thánh Vương và Nhị Hoàng Tử lại biết rõ Hoàng Đế đang đợi Quân Vệ Phủ đến.

Thánh Vương đã gọi Lm Hạ và Du Hoặc đến nói chuyện này.

Du Hoặc nói:

Vương gia. Có phải mẫu thân ta ngày xưa mất tích là Có nguyên do rất lớn đúng không.

Lúc trước Vương Gia không nói Thần biết.

Thánh Vương nghe vậy nhìn Du Hoặc song thở dài nói: Du Hoặc. Gia tộc nào cũng có kẻ tốt người sấu. Quân Vệ Phủ Cũng vậy.

Thật ra Quân Vệ Phủ Chia làm Hai phe.

Một là Bên Ngoại Công ngươi Quân Hùng lão Tướng.

Hai là bên Quân Sơn lão tướng.

Ngoại công ngươi và Quân Sơn lão tướng là huynh đệ cùng cha khác mẫu.

Hai bên xảy ra thù oán khi còn trẻ.

Trận đánh Mã Tộc năm xưa ngoại công ngươi và Quân Sơn lão tướng đều tham gia.

Lúc đó trong trại tướng địch có ngoại công ngươi và Quân Sơn lão tướng thôi. Còn binh lính đang ngoài trại đánh nhau.

Khi ấy ngoại công ngươi đã giết tướng quân địch. Vậy công lao của ngoại công ngươi rất lớn.

Ai ngờ Quân Sơn lão Tướng lại nhận công lao là của mình. Nói ngoại công ngươi chiếm lấy.

Đặc biệt là tướng lính bên ngoại công ngươi nói cũng nhìn thấy người lập công là Quân Sơn lão Tướng.

Khiến mọi người nghĩ ngoại công ngươi cướp công người khác.

Mãi sau này một tướng lĩnh có tham gia trận đánh ấy một lần uống xay vô tình khai ra. Mọi người mới vỡ lẽ. Ngoại công ngươi bị oan.

Nhưng Quân Sơn lão tướng không nhận nói tướng lĩnh kia vu oan cho ông ta.

Do không có bằng chứng nên mọi người chẳng biết nên tin bên nào.

Hai bên tiếp tục đấu đá cho tới tận bây giờ.

Ở Tây Bình Thành - Quân Vệ Phủ rất có thế lực. Nhưng Quân Vệ Phủ lại có đến hai phủ.

Một là của ngoại công ngươi.

Hai là bên Quân Sơn Lão tướng.

Con cháu hai bên cũng ghét nhau. Gặp nhau là có chuyện.

Vì ca ca mẫu thân ngươi đánh cháu Quan Sơn lão tướng.

Mẫu thân đứa nhỏ đó ghi thù ca ca mẫu thân ngươi.

Nên vào hội nguyên tiêu của Tây Bình Thành. Trong lúc chen lấn trên đường nhà bên kia thấy mẫu thân ngươi đi lạc. Nên đã cho hạ nhân bắt mẫu thân ngươi đi.

Nhà Ngoại công ngươi tìm không ra. Nghi người nhà Quân Sơn lão tướng làm. Đã cho người sang Phủ nhà bên kia đánh một trận yêu cầu khai ra kẻ bắt cóc.

Nhưng phủ bên kia không nhận. Nói không biết.

Khi ấy ngoại công ngươi không thể tìm ra chứng cứ nên không làm gì bên kia được.

Cho người mà tìm lại không ra.

Mẫu thân ngươi được một gia đình khá có tiền thấy chỗ buôn người nên mua về làm nô tỳ cho con gái họ.

Nên mẫu thân ngươi cũng không vất vả gì nhiều.

Sau nhà chuyển đó vô huyên Mao Mân làm ăn.

Mẫu thân ngươi gặp phụ thân ngươi trên huyện. Hai người phải lòng nhau.

Tiểu thư của mẫu thân ngươi cũng tốt. Phát hiện mẫu thân ngươi thích phụ thân ngươi nên đã gả mẫu thân ngươi đi.

Ai mà có ngờ Phụ Thân ngươi sau này lại ác như vậy.

Hại chết mẫu thân ngươi cơ chứ.

Du Hoặc nghe song im lặng.

Lam Hạ cầm tay Du Hoặc an ủi.

Du Hoặc trong lòng thề: Mẫu thân. Tuy con không phải con của người. Nhưng thân xác này là người tạo ra, mà con lại may mắn có được.

Con luôn biết ơn vì điều này.

Mãu Thân yên tâm con nhất định sẽ trả thù cho người.

*****NĐH*****