VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 304: Điều kiện đưa ra



Liếc mắt nhìn một chút biểu hiện của Quilter, thấy rằng hắn ta đang khá bồn chồn, Turan mới quay sang vua yêu tinh, bảo:

– Giờ đã quá nửa đêm, vẫn mong sớm ngài vào vấn đề.

Vua yêu tinh nhếch mép, định nói, ngừng lại một chút vẻ nghĩ ngợi rồi mới bảo:

– Tiffia, cần trở về với tộc yêu tinh.

Turan bị bất ngờ. Nó đã không đoán được rằng Valder lại nói trực tiếp như vậy.

– Tất nhiên ta không định bắt ép con gái mình. – vua yêu tinh nói tiếp – Nhưng là một người mang lấy sức mạnh của tinh linh, nó là đã gánh lên vai vận mệnh của tộc yêu tinh. Ta tin nó biết rõ bản thân mong muốn điều gì.

– Ông thật sự không định bắt ép? – Turan dò hỏi.

– Ta…

Vua yêu tinh không dám đáp lời. Có lẽ ở góc độ nào đó, ông ta thật sự không muốn khiến con gái mình chịu khổ, nhưng ở một góc độ khác lớn lao và quan trọng hơn, ông ta là không còn cách nào nữa.

Nhìn quanh một lượt vẻ như đang tìm kiếm gì đấy, Turan lên tiếng:

– Cautrius không có ở đây ư?

Vua yêu tinh giật mình, phản ứng rõ tới mức Turan có thể chắc chắn rằng mình không nhìn nhầm. Có vẻ như ông ta không muốn nhắc tới Cautrius một chút nào, dù cho đó là đứa con trai mà ông ta đã không ngần ngại đích thân dẫn binh tiến đánh đội ngũ của Cornel.

Turan tất nhiên không vô cớ nhắc tới Cautrius. Cậu ta vốn là người được chọn để tham gia thử thách Thần thánh chứ không phải Tiffia. Nghĩ rồi, nó bảo:

– Tôi đoán là mình đã cứu cậu ta một mạng, đúng không? À, hơn cả thể mới đúng.

Vua yêu tinh nổi giận, hơi thở dần trở nên gấp gáp, đôi mắt thì trừng nhìn Turan. Nhưng tất cả những biểu hiện đó chỉ thoáng qua trong giây lát rồi mất đi. Khả năng kiểm soát cảm xúc của ông ta thật sự khiến Turan phải nể.

– Cậu muốn gặp Cautrius? – Valder hỏi.

– Không. – Turan đáp ngay – Tôi chỉ nghĩ là theo lẽ thường, cậu ta nên tìm gặp tôi mới phải. Cơ hội này, đáng lý cậu ta phải không bỏ qua.

Vua yêu tinh cười nhạt, lắc nhẹ đầu nói:

– Cautrius không được. Cậu ta giờ đang phải chịu sự trừng phạt của mình rồi.

“Tại sao?”, Turan vừa định thốt lên như vậy. Nó thật không hiểu nổi cái lối suy nghĩ của các yêu tinh hay cụ thể là vị đang ở trước mặt mình. Có lẽ đã có chuyện gì đó đã xảy ra mà nó không biết được.

– Đáng tiếc. – Turan trầm giọng bảo – Về yêu cầu của ông, tôi e là phải thay Tiffia từ chối.

– Đó không phải là một yêu cầu.

Vua yêu tinh nghiêm giọng. Vẻ mặt ông ta lúc này cũng trở nên nghiêm nghị, cho thấy rằng chính mình sẽ không dễ dàng từ bỏ.

Turan tự biết không thể đối cứng được, cũng không định nhún nhường trước Valder. Nghĩ rồi, nó cất tiếng:

– Cô nàng từ lâu đã không thuộc về tộc yêu tinh nữa. Tuy nhiên, vẫn có một số thứ chúng ta có thể thương lượng được. Ngài nghĩ sao về một mối quan hệ hợp tác?

×— QUẢNG CÁO —