Vì Sao Người Chết Luôn Là Tiểu Thụ

Chương 9



Cứ như vậy, Trang Phi được giữ lại, Trường Phong Lâu vẫn sẽ có người nghị luận, nhưng sẽ không dám ở trước mặt mà nói rõ, thỉnh thoảng sẽ có tiểu quan đầu bảng thầm đến đâm chọc nói lời châm biếm, Trang Khinh Hồng không để ý tới, Trang Phi thì tất nhiên cũng không thèm để ý.

Tình huống đã rất không ổn, Trang Phi không có tâm tư đi đối phó với những người không đáng để kể kia.

Có lẽ đã nhiều năm làm hạ nhân, dù cho thân thể Trang Phi không cường tráng, nhưng cũng ngoan cường vượt qua phong hàn, ngày thứ ba đã hạ sốt, bò dậy đi thỉnh Trang Khinh Hồng rời giường, vẫn như cũ làm mọi thứ đủ loại việc không thể khiến cho người ta xoi mói được đều gì, tựu như chuyện gì cũng chưa từng phát sinh.

Chỉ là, trong lúc đó ánh mắt giao lưu giữa Trang Phi cùng Trang Khinh Hồng, rõ ràng ít đi nhiều.

Trang Phi lo lắng Trang Khinh Hồng bị ép giữ y lại, trong lòng còn sợ hắn sẽ phiền, sợ bị giận lây; Trang Khinh Hồng thì lại hổ thẹn, không đành lòng cũng không muốn nhìn thấy trong mắt Trang Phi xuất hiện cảm xúc u ám.

Nhưng thời gian dài quỳ gối trên đất tuyết, chắc chắn sau này sẽ để lại cho Trang Phi di chứng, ví như sẽ bị viêm khớp, ở trong phòng thì còn tốt, vừa ra khỏi cửa gió lạnh thổi qua, liền cảm giác được trong đầu gối tựa như bị đâm vào vô số mũi kim vậy, cổ tay cũng đau nhức đến lợi hại.

Trang Phi cắn răng không có nửa điểm oán giận, y không thể để cho Trang Khinh Hồng thấy y có một tia bất mãn được, không thể để cho Trang Khinh Hồng có một điểm để mượn cớ đuổi y đi. Hiện tại Trang Khinh Hồng không cần cầu y đọc thơ biết chữ, Trang Phi không dám lại tiến vào thư phòng của Trang Khinh Hồng, cũng không dám tự ý cầm lấy thư sách để xem, nhưng thời điểm Trang Khinh Hồng đi thư phòng, Trang Phi sẽ canh giữ ở cửa thư phòng, ở trên sàn nhà vẽ chữ, đọc thầm những áng thơ được học trước đây.

Tấn Vương thì vẫn tiếp tục thỉnh thoảng đến đây, Trang Phi sẽ càng chủ động tách ra. Vị Vương gia kia tựa hồ cũng cùng y cam đoan một dạng giống nhau, sẽ không đối với Trang Phi làm ra loại chuyện khác người gì.

Cứ như vậy qua mấy ngày, thời điểm Trang Phi lại lần nữa viết chữ, Trang Khinh Hồng đã kêu y vào nhà, Trang Phi treo tâm lâu như vậy, cuối cùng cũng buông xuống.

Thật tốt khi trong lòng không còn một cái khe lớn, trái tim con người vĩnh viễn là vực sâu không thể lấp kín, dù cho dùng hết thảy mọi phương pháp. Khó duy trì nhất, khó thu phục nhất, là trái tim con người, là tình cảm.

***

Cho dù biết rằng, hay là vẻn vẹn thông qua linh hồn "Trang phi" đã chết đi chăng nữa, cùng khế ước cho nhau sơ lược lại là chuyện cực kỳ trọng yếu, như là hình ảnh vẽ nên giống như một dạng tư liệu, Trang Phi cũng biết Trang Khinh Hồng rất thông minh, quả thực hắn không nhìn thấu chân tướng trong đó, sở dĩ như hiện tại Trang Phi chỉ là bị giận lây, Trang Khinh Hồng hẳn là nên hận Kỳ Cảnh đa tình, sở dĩ dù cho...

Chỉ chờ tới lúc cơn giận của Trang Khinh Hồng đi qua, thì sẽ nghĩ đến lòng trung thành của Trang Phi, y có thể lợi dụng đều đó mà tính tới, coi như không thể tha thứ cho y xem vẻ mặt tốt, cũng sẽ không tùy tiện đuổi y đi.

Thế gian đủ loại, không có chỗ nào mà không phải là một cuộc chiến tranh, công thành là hạ sách, công tâm là thượng sách.

Có tâm liền có tình, sở dĩ, một chữ tình này, là thứ hại người nhất.

Trang Khinh Hồng hiện tại bất quá là bị tình mê hoặc, bản thân hắn là người cực kỳ lý trí. Mỗi một chuyện hắn đích thân làm, ngoại trừ lần thứ nhất thời gian thu thập chứng cứ không đủ cùng sự thành thục lão luyện, nhưng sau này mỗi một lần như thế đều để lại cho bản thân đầy đủ đường lui, thành công khiến trái tim Kỳ Cảnh đối với hắn càng lún sâu, còn khiến cho Phong Vương khác họ đối với hắn nhất kiến chung tình, sau đó trở thành hậu thuẫn kiên cố nhất của hắn...

Theo quan điểm của Trang Phi, có lẽ đây chính là lần thảm bại đầu tiên, mới khiến cho Trang Khinh Hồng triệt để trưởng thành, làm cho tâm một người chân chính lạnh như tuyết, có can đảm thiết kế tất cả mọi người... Chỉ tiếc, vận mệnh không thể như những gì hắn muốn mà được trọn vẹn.

Trang Khinh Hồng có yêu Kỳ Cảnh không? Trang Phi không dám kết luận, nhưng y có thể xác định, Trang Khinh Hồng đối với Kỳ Cảnh nhất định có cảm tình, cho dù là dạng cảm tình ra sao, ngoại trừ bản thân Trang Khinh Hồng, những người khác đều nói không rõ.

Bất kể như thế nào, có thể cùng Trang Khinh Hồng khôi phục loại quan hệ như trước kia, không quan tâm là từ phương diện nào mà tới, đều khiến Trang Phi rất vui vẻ.

Lại một lần nữa tiến vào thư phòng Trang Khinh Hồng, sắp đến cửa ải cuối năm. Trang Khinh Hồng tựa hồ cũng từ bên trong sự giận lây lúc trước mà bỏ qua, đối với chuyện dụng tâm học thơ của Trang Phi rất là cao hứng, còn khen ngợi Trang Phi.

Điều này cũng mang ý nghĩa băng tuyết cứng rắn giữa hai người cuối cùng đã tan rã, Trang Phi ít có khi vui vẻ ra mặt, nhìn Trang Khinh Hồng cũng một trận thất thần —— bất tri bất giác, Trang Phi đã trổ mã động lòng người như vậy—— Trang Khinh Hồng giật mình trong lòng, không hiểu sao lại có chút bất an.

Năm mười sáu tuổi, là tuổi tác tốt đẹp nhất, giống như hương cỏ nở rộ, tản ra hương vị tươi mát.

Nếu bàn về dung mạo, Trang Khinh Hồng không thể nghi ngờ là một người kiệt xuất nổi bật bên trong mà đi lên, tuấn mỹ phi phàm, khí chất lãnh đạm cao ngạo càng khiến cho hắn có một loại mỹ mạo độc nhất vô nhị; nhưng cũng có một thứ khiến Trang Khinh Hồng không thể không thừa nhận, hiện tại Trang phi, cũng chưa chắc là kém hắn.

Lông mày như liễu, mắt hoa đào, mũi cao tinh xảo, khuôn mặt như hoa phù dung, da trắng tựa tuyết, không một nơi nào là không tinh xảo, yên tĩnh ngồi ở một bên, tựu như một bức tranh vẽ tuyệt mỹ; nhưng cũng bởi vì quá mức yên tĩnh, mà theo thói quen cúi đầu, sở dĩ không chút nào làm người khác chú ý. Nhưng bức họa tuyệt mỹ này lại không có người nào khai quật mà thưởng thức đến, Trang Khinh Hồng thì lại không có tiếc nuối gì, hắn cảm thấy cực kỳ cao hứng, ở phố hoa, dung mạo quá tốt không phải là chuyện tốt.

Trang Khinh Hồng vào lúc này, đã lý giải ra được vì sao nữ chủ nhân của Trang Phi lại sinh lòng lo lắng, phải đem Trang Phi bán đến nơi Vong Ưu này.

Trang Phi cẩn thận ôn nhu, tựa như là ánh nắng ấm áp ngày đông và giống như nước lạnh ngày mùa hè vậy, y rất an phận, hiểu rõ tiến lui, biết bản thân nên làm cái gì và không cần hy vọng xa vời điều gì, có một sự hiểu biết khiến người ta đau lòng rồi lại hận sao y không biết tranh đua, khiến người ta cảm thấy thư thích thoả đáng. Sự dịu dàng khiêm tốn đến tuyệt đối dù phải trải qua mọi tình cảnh nào, bất luận người nào ở chung, không chú ý một cái cũng đã thấy tâm tình khoan khoái khác thường? Tỉ mỉ mà ở chung một đoạn thời gian dài, ai không có khả năng sa vào chứ.

Tính cách như vậy, cũng dễ dàng bị tổn thương nhất. Y nhẫn nhục chịu đựng, ở điểm mấu chốt nhất đều cam nguyện chịu đựng, kích thích ý muốn bảo hộ đồng thời của nam nhân, dục vọng chiếm hữu càng tăng lên gấp bội, cuối cùng rất có thể trở thành đồ chơi của quyền giả... Ai biết cuối cùng sẽ gặp được những gì chứ?

Nhưng kết cục thông thường sẽ không tốt.

Trang Khinh Hồng nghĩ đến điều đó hơi nhướng mày, bất quá rất nhanh lại ung dung, thôi thôi, chính mình cũng chỉ là ngẫu nhiên mới chú ý tới dung mạo của Trang Phi, che lấp mà nói trái lại không ổn, ở phố hoa, càng che lấp mới càng khả nghi, càng thêm thu hút sự chú ý của người khác. Ngược lại chẳng bằng thuận theo tự nhiên. Huống hồ Trang Phi chỉ là tiểu thị, quần áo thống nhất không có những trang sức khác, ở bên trong một đống người căn bản sẽ không bắt mắt, hơn nữa bản thân Trang phi cũng căn bản không tồn tại loại tâm tư làm người khác chú ý, khuôn mặt dù đẹp cũng không thể khiến người ta đến nhìn, cũng rất uổng phí. Từ chuyện phát sinh lần trước, Trang Phi càng thêm chú ý, bình phàm đến cực điểm, cực kỳ không nổi bật, hắn cũng không cần lo lắng quá nhiều.

Gần đến cửa ải cuối năm, Kỳ Cảnh sẽ rất bận bịu, trong thời gian ngắn khẳng định sẽ không đến đây, chuyện này không thể nào tốt hơn, để lại cho hắn cùng Trang Phi một không gian yên tĩnh vượt qua năm mới.

"Hôm nay dừng lại ở đây." Trang Khinh Hồng để quyển sách trên tay xuống, đối với Trang phi nói, "Sẽ rất nhanh đến cuối năm, ngươi cũng chuẩn bị một chút, ta... Chúng ta đồng thời đón giao thừa."

Trang Phi nháy mắt mấy cái, không dám tin lời nói bản thân vừa nghe được—— đồng thời qua năm? Y không phải là đang nằm mơ chứ? Lời này là công tử nói sao?

Cho dù Trang Khinh Hồng không giải thích gì thêm nữa, cũng không dừng được sự ngọt ngào lan tỏa trong lòng Trang Phi, qua năm, là từ ngữ ấm áp cỡ nào, với lại Trang Khinh Hồng nói ra lời như vậy, chắc chỉ thiếu thêm một lần nữa cùng y nói ra lời dự định đi.

Bất kể là mục đích gì, coi như có thể lợi dụng cũng không đáng kể.

Bên trong phố hoa vào cuối năm bầu không khí cũng không quá nồng, nhưng vẫn mang lên tính chất tượng trưng chuẩn bị không ít thứ, so với nhiều nhà nghiêm chỉnh, rất nhiều nơi còn chưa làm đúng lúc.

Trang Khinh Hồng nói ra lời như vậy, Trang Phi cũng thuận thế xin cáo lui, chuẩn bị đi đến đường phố chọn mua một ít đồ vật này nọ, phạm vi phố hoa rất lớn, người phố hoa không cho phép ra phố hoa, nhưng người làm ăn bên ngoài có thể đi vào.

Nếu như vào tiện tịch, phạm vi hoạt động sẽ càng có hạn! Trừ phi là đặc thù, tỷ như khách mời yêu cầu, là không cho phép đơn độc rời khỏi Hoa lâu, hạn chế phi thường nghiêm khắc.

Trang Phi trở thành tiểu thị đã lâu, ra cửa cũng không phải là lần thứ nhất, phố hoa phồn hoa cũng đã sớm hiểu biết qua, nhưng cùng tưởng tượng là nơi quạnh quẽ thì bất đồng, ngày hôm nay đặc biệt náo nhiệt, hai bên đường phố chen chúc tiểu thương, đều mang lên vẻ mặt tươi cười, đề cử tại chỗ bán hàng của bản thân món gì đó.

Điều này có thể lý giải ——nói không chừng biết đâu có thể may mắn vừa ra khỏi cửa đụng phải hoa khôi đại nhân thì sao? Vậy thì càng thêm may mắn.

Sở dĩ Vong Ưu là nơi có tiếng tăm lớn như vậy, ngoại trừ kinh doanh tốt, không thể không nói tới một cử động trọng đại, cũng bởi vì cái chế độ này, nên khiến Vong Ưu trở thành nơi phong nguyệt được luật pháp thừa nhận, được tôn sùng là nơi thanh cao nhất—— tạo ra hoa khôi.

Cách mỗi một một năm sẽ đẩy ra một vị Hoa khôi, để diễu hành trong ngày mười tám tháng giêng.

Cũng không có hạn chế về giới tính của hoa khôi. Cùng kỹ tử phổ thông thì bất đồng, đa số phần lớn là con cái của các quý tộc sa sút, hoặc là tiểu hài nhi bình dân phổ thông, phải chọn lựa ra người cực kỳ xinh đẹp hoặc là những người trổ mã vô cùng xinh đẹp, từ nhỏ đã được bồi dưỡng tỉ mỉ, phương hướng bồi dưỡng theo căn cứ cá nhân bất đồng sẽ có điều chỉnh —— trà đạo, thơ từ, giọng hát, dáng múa, kỳ nghệ, nhạc khí vân... vân, cũng không quá khuếch trương chỗ giống nhau của sở trường, sở trường giống nhau thông thường đều là đầu bảng, không có cách nào trở thành Hoa khôi.

Muốn trở thành Hoa khôi, chí ít tinh thông hai trong ba dạng đó, mặt khác cũng có thể tự tay đạt được. Bồi dưỡng Hoa khôi, chi phí rất to lớn, bởi vậy Hoa khôi không giống như người tiện tịch, trái lại tài nghệ gồm nhiều mặt như các vị tiểu thư công tử vậy.

Hoa khôi trước khi được tuyển chọn làm hoa khôi, đều sẽ không nhận khách. Hoa khôi cạnh tranh vô cùng kịch liệt, vừa bắt đầu sẽ chọn tiểu hài tử, nếu như lớn lên trên đường, có chỗ nào lạc hậu khác người, liền sẽ mất đi tư cách bồi dưỡng dành cho Hoa khôi, nhưng bọn chúng sẽ không bị lãng phí, sẽ được Ma ma khảo sát lên danh sách chia làm mấy đợt chờ đầu bảng, bắt đầu treo biển hành nghề tiếp khách, một vòng một vòng đào thải xuống, cuối cùng chọn một người xuất sắc nhất, thì sẽ vào ngày mười tám tháng giêng chính thức xưng danh.

Nghi thức để trở thành hoa khôi cực kỳ hoa mỹ đồ sộ.

Vào lúc ấy Hoa lâu sẽ thuộc quyền của Hoa khôi, sẽ vì Hoa khôi chuẩn bị quần áo tinh xảo nhất, khoác lên trang phục từ bên trong Hoa lâu ra khỏi cửa, mang theo mấy trăm người tùy tùng nhiều vô số, bắt đầu diễu hành phố hoa, ở trước mặt tất cả mọi người bày ra vẻ xinh đẹp nhất của bản thân, bày ra thực lực của Hoa lâu, dạo phố sau ba ngày, Hoa khôi đã có thể đãi khách.

Vị khách nhân thứ nhất của Hoa khôi, lấy phương thức đấu giá từ trong bóng tối mà tiến hành.

Muốn âu yếm đại nhân, phải đem giá tiền của chính mình định ra, kêu gia nô đưa đến cho lão bản Hoa lâu, lão bản sẽ lấy ra giá cao nhất, ở bên trong hoa khôi các bố trí kỹ càng, khiến cho Hoa khôi cùng ân khách hưởng thụ cá nước vui vầy.

Sau lần này, Hoa khôi sẽ có quyền lợi lựa chọn khách nhân cho bản thân. Đương nhiên hạn chế "Tự mình chọn này" phi thường cao, đầu tiên khách nhân phải hẹn trước dưới khuê phòng hoa khôi, tiền đặt cọc mỗi lần sẽ không dưới trăm lượng bạc trắng, còn có khả năng cạnh không tranh được; đợi đến khi chiếm được cơ hội tiến vào khuê phòng hoa khôi, vẫn cần bỏ ra một số tiền lớn, ở trước mặt hoa khôi bày xuống sơn hào hải vị quỳnh tương, triệu chút đào kép bày ra tài lực bản thân, vào lúc này, lão bản Hoa lâu mới thông báo cho Hoa khôi tiến tới gặp mặt, nếu như nhìn không vừa mắt, Hoa khôi có thể phẩy tay áo bỏ đi. Vào lúc này, khách mời phải tự bản thân suy nghĩ, chính mình có chỗ nào không tốt chọc cho Hoa khôi bất mãn, chờ đợi lần thứ hai hẹn gặp.

Nếu như có thể xem ưng ý, ngay đêm đó có thể bao xuống hoa khôi các, lại thêm số lượng trăm lạng vàng. Có thể nhập màn hay không, còn phải xem Hoa khôi.

Đương nhiên Hoa khôi cũng sẽ có khả năng dụng ý không muốn tiếp khách, nếu như trong vòng hai tháng không tiếp khách, lão bản sẽ thả ra tin tức, sẽ bán đấu giá thêm một lần, Hoa khôi cũng không cách nào phản kháng.

Thời gian dạo phố của hoa khôi, có thể coi vì muôn người đều đổ xô ra đường, mặc dù như thế, cũng sẽ không có người dám sinh loạn, Hoa khôi mang theo hơn trăm người bảo tiêu sẽ không để cho bản thân Hoa khôi chịu thiệt.

Quý tộc cũng còn tốt, bình dân cơ bản là rướn cổ lên mà xem, bởi vì cả một đời, cũng có thể sẽ không có cơ hội thấy mặt thứ hai... Có thể thấy mặt Hoa khôi, đã là thứ đáng giá để khoe khoang được nhiều năm.

Hoa khôi bình thường rất ít khi rời khỏi Hoa lâu, cơ hội để người bình thường có thể nhìn thấy cực ít, nhưng trước khi kết thúc cuối năm, Hoa khôi năm ngoái sẽ mặc thường phục ra khỏi cửa một lần, coi như là "Đi lại lần cuối" —— vì vị Hoa khôi mới nhất đưa lên lời chúc phúc, năm sau không thể dạo trên đường phố, nếu không sẽ bị coi là không kỹ lưỡng.

Có thể nói, bất luận là người bất đắc dĩ hoặc là chủ động, thân ở nơi phố hoa như thế này, Hoa khôi là kỳ vọng một đời cao nhất của bọn họ, tuy rằng rất ít, nhưng cũng có thể hưởng thụ tí xíu, tự tôn bé nhỏ không đáng kể.

Mặc dù như thế, vận mệnh Hoa khôi vẫn như cũ thập phần bi ai.

Giống như kỹ tử phổ thông vậy, nếu như trong tay có tiền, Hoa khôi cũng có khả năng chuộc thân cho chính mình. Nhưng đến nay mới thôi, hoa khôi chuộc được thân bất quá đếm không qua nổi mười ngón tay... Kỹ tử già nua sau này, có thể ở lại Hoa lâu làm hạ nhân đầu bếp, Hoa khôi nếu không thể chuộc thân, sau khi già đi bất quá cũng có thể được chọn làm cô cô giáo phường tốt nhất.

Nơi phố hoa, tại mọi thời khắc đều tràn ngập bi thương, dù cho bọn họ hiện ra ở trước mặt mọi người, vĩnh viễn cũng chỉ là một nét mặt tươi cười xinh đẹp.

Dù cho có người vì Hoa khôi mà vung tiền như rác, cũng trốn không khỏi loại bi ai này.

Trang Phi lắc đầu một cái, bởi vì cảnh tượng náo nhiệt mà hiện ra một tin tức bị bỏ rơi trong đầu, Trang Khinh Hồng vào lúc ấy bởi vì Kỳ Cảnh, mà bị ép trở thành Hoa khôi, ai có thể nói rằng hắn không hận? Hắn bất quá cũng chỉ là cùng đường mạt lộ, bất đắc dĩ bị vận mệnh nghiền ép.

Tâm tình có chút ngưng trọng đứng dậy, thời gian Trang Khinh Hồng bị ép phải nhập tiện tịch sắp không còn xa nữa. Hoa khôi là một vòng quay luân phiên được tạo ra, nói sao thì quá mức phức tạp, trước mắt có thể xác định chính là sang năm Trường Phong Lâu sẽ quang vinh mà tạo ra thêm một vị Hoa khôi nữa, mà năm nay chính là vị Ôn Tình ở bích khê lâu, tới " đi dạo lần cuối" chính là vị Hoa khôi của năm trước, Hoa khôi Lan Tinh chân thành của nhu thủy các.

Trang Khinh Hồng đã từng làm qua Hoa khôi, đồng thời sẽ có nghi thức dạo phố long trọng.

Về mặt thời gian để mà nói, năm nay chỉ còn lại không tới một tháng sẽ chọn Hoa khôi để dạo phố, với lại nâng Hoa khôi không là Trường phong lâu, khả năng tính khá là nhỏ, vòng hạn chế của Hoa khôi sẽ không dễ dàng thay đổi, có khả năng sẽ sang năm, Trang Khinh Hồng sẽ phải gặp chuyện mà hắn hối hận cả đời này nhất.

Đối với việc phát sinh lúc trước này, y nhất định phải ngăn cản Trang Khinh Hồng rơi vào phong trần. Nếu chuyện này là điều mà Trang Khinh Hồng suốt đời thất vọng nhất, như vậy y sẽ vì Trang Khinh Hồng gánh vác chuyện này, tốt nhất có thể chết ở trong đó, cho dù chết đến cùng thì sao chứ?

🥀HOÀN CHƯƠNG 9🥀