Thông tin truyện

Vì Sơ Ý, Tôi Lỡ Cướp Mất Kịch Bản Vai Nữ Phụ

Vì Sơ Ý, Tôi Lỡ Cướp Mất Kịch Bản Vai Nữ Phụ

Tác giả:

Nguồn: Mapleleaves9322.wordpress.com
Trạng thái: Đang ra
Đánh giá: 6.7/10 từ 7 lượt
Tên Hán Việt: 【 xuyên thư 】 nhất bất tiểu tâm tẩu liễu nữ phối đích lộ
Thể loại: Đô thị tình duyên, H văn, Xuyên sách, Nữ phụ, Giới giải trí, Ngọt sủng, song khiết, HE
Nguồn: Koanchay
Tình trang bản gốc: Hoàn 64 chương
Edit + Beta: Mapleleaves_Team

Văn án

Vân Thư tiến vào showbiz nhưng lại không hề có mơ ước gì xa vời.

Ở trong giới được chăng hay chớ, thành một nữ minh tinh hạng ba, cũng xem như khá nổi tiếng, cô cũng cảm thấy mãn nguyện, đã có thể an nhàn hơn, làm một con cá mặn thôi!

Nhưng một người đàn ông và một tờ chi phiếu làm đảo lộn mọi thứ.

Cô nhìn chằm chằm vào tấm séc, rồi ngẩng đầu lên nhìn chàng trai trước mặt. Không cần suy nghĩ cô ngay lập tức đồng ý.

Mùi tiền rất thơm, và người đàn ông kia cũng rất đẹp trai.

Đêm hôm đó, Vân Thư mơ thấy một giấc mơ, cuối cùng cô đã nhớ lại ký ức kiếp trước của mình. Sau đó cô mới nhận ra được một sự thật rất khủng khiếp. Thế giới mà cô đang sống thực ra là thế giới trong một quyển tiểu thuyết. Cô đã xuyên vào quyển tiểu thuyết ngôn tình nói về tình yêu đẹp trong giới giải trí.

Người đang bao dưỡng cô là vị tổng tài bá đạo kiêm nam chính trong truyện, mà cô không phải là nữ chính, cô cũng không phải là nữ phụ luôn.

QvQ… chỉ vì chút sơ ý, cô đã lỡ cướp mất kịch bản của vai nữ phụ.

Vân Thư đương nhiên muốn chạy trốn, nhưng nhìn tờ chi phiếu trước mặt, rồi lại nhớ đến dáng vẻ đẹp trai của người đàn ông kia. Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, cô quyết định sẽ làm một cô tình nhân hiểu chuyện, chờ đến khi nữ chính xuất hiện cô sẽ nguyện ý rút lui.

Ai ngờ, cô lại may mắn đến mức này? Cô không chỉ cướp mất kịch bản vai nữ phụ, cô còn thành công biến mình thành nữ chính.

***

Phó Nhiên một tổng tài bá đạo, dù tuổi vẫn còn rất trẻ nhưng trong tay anh sở hữu khối tài sản khổng lồ. Điểm thiếu sót duy nhất của anh chính là đến tận bây giờ vẫn còn là xử nam. Đến ngày sinh nhật lần thứ 29 của anh, anh đã nhìn thấy nữ diễn viên sinh đẹp và anh nảy sinh lòng tham muốn chiếm hữu người đó.

Không ngoài dự đoán, anh dễ dàng có được cô, anh cứ tưởng hứng thú nhất thời đó sẽ dần phai nhạt, nhưng anh không thể ngờ rằng mình đã lún sâu vào trong chuyện này. Anh nảy sinh tình cảm với cô nữ diễn viên đó, và nguyện ý sẽ mãi ở bên cô ấy suốt đời này.

Nhưng... cô ấy lại muốn bỏ trốn?

Phó Nhiên xắn tay áo lên, nở nụ cười lạnh lùng: “Dù em có muốn chạy thì anh cũng sẽ không cho phép.”

Các chương mới nhất

Bình luận truyện