Vị Tổng Tài Này Xin Đừng Theo Tôi

Chương 41



Một buổi sáng, điện thoại của Chu T hi Hồng reo lên liên tục, khi bà mở ra thì thấy người gửi là Chu Đơn. Chu Thi Hồng mừng rỡ mở tệp tin ra thì hốt hoảng.

Trong clip, Chu Đơn bị người ta bắt trói hai tay, miệng bịt kín và mặt mày đầy máu.

- Trời ơi, Đơn...

Bà vội vàng chạy ra ngoài nhưng giữa chừng vì bị sốc mà lên cơn đau tim. Thuốc lại để ở nhà nên Chu Thi Hồng khụy xuống.

Chung Vũ nhìn thấy liền chạy đến đỡ:

- Cô, cô ơi...cô..

Chu Thi Hồng ngước lên nhìn người đàn ông lạ mặt đang không ngừng kêu mình. Sau đó ngất lịm. Thế là cả một buổi sáng, Chung Vũ ở trong bệnh viện.

Vốn dĩ hôm nay cha anh bắt anh đi xem mắt, Chung Vũ đồng ý rồi lại nhìn thấy đối phương là một cô gái mập mạp liền chuồn mất. Rồi đụng phải bà cô này.

Số trời. Chung Vũ mếu máo. Anh định chạy đến bên kia chơi nào ngờ bị bắt ở đây. Dù gì đã lỡ cứu người rồi, phải làm đến nơi đến chốn chứ.

Cũng coi như tránh được cái con nhỏ béo ú kia. Nhưng Lý Mi kia quyết bám cho bằng được Chung Vũ. Khi không tìm được người thì đến làm loạn Chung Gia.

Chung Vũ bị cha gọi mắng cho một trận nên mặt mày ỉu xìu. Lúc này bác sĩ thông báo bệnh nhân đã tỉnh.

Chu Thi Hồng nhìn Chung Vũ một hồi liền hỏi:

- Con là...

Chung Vũ kể lại chuyện đó cho Chu Thi Hồng nghe. Chu Thi Hồng lại bối rối:

- Xin lỗi, tại cô mà con..

- Không sao đâu cô, mà cô có người thân không hãy gọi đến, lát nữa con bận chút việc riêng phải đi rồi.

Chu Thi Hồng không dám kể cho người lạ nghe liền gật đầu bảo anh đi. Sau đó bà gọi cho Quan Sương.

Quan Sương nghe nhưng cô chỉ biết đến việc đi mình đang ở trong bệnh viện mà thôi. Bởi vì lúc nãy trong clip kia, có người đã nói Chu Thi Hồng không được nói ra ngoài nếu không Chu Đơn sẽ bị giết.

Chu Thi Hồng chỉ có một đứa con gái này thôi, quả thật không dám làm trái. Trong lòng bà đầy lo lắng. Không biết phải làm sao.

Quan Sương chuẩn bị đồ đạc lên nhưng cô không dám nói với Hoàng Nhất Phong vì sợ anh sẽ ngăn cản. Cô chỉ gọi cho Âu Linh.

Đến tối, Âu Linh và Quan Sương tới bệnh viện. Lúc này bác sĩ nói Chu Thi Hồng đã ngủ. Bà có vẻ rất hoang mang, trạng thái rối loạn nên y tá đã cho bà uống một ít thuốc an thần.

Có lẽ ngủ một giấc sẽ khỏe lại. Âu Linh và Quan Sương ra ngoài hành lang đứng. Âu Linh nhìn cô cười:

- Đã an tâm chưa, suốt chặng đường mày cứ lo lắng mãi.

- Mọi chuyện cũng do tao mà. Bây giờ chị họ ở đâu rồi không biết.

Âu Linh vuốt lại mái tóc của mình rồi gọi điện đi. Vốn dĩ chuyện này chỉ giấu Hà Đình và Hoàng Nhất Phong mà thôi. Cô vẫn còn anh trai cơ mà. Âu Hào nhất định sẽ tìm được.

Quan Sương vỗ vai Âu Linh:

- Mày về nghỉ ngơi trước đi, tao ở lại trông dì tao cũng được. Trong bệnh viện không cần nhiều người.

Âu Linh gật đầu đi về. Lúc Quan Sương vào phòng, Chu Thi Hồng vẫn chưa tỉnh. Có lẽ thuốc an thần vẫn chưa hết.

Cô ngồi xuống ghế nhắm mắt lại. Chợt nghe thấy tiếng chuông điện thoại phía bên kia. Là của dì. Nhưng bà ấy...

Quan Sương quyết định lấy ra xem, biết đâu là chị họ. Nhưng khi cô mở ra thì đó là một cuộc gọi video từ Facebook.

Quan Sương nhận. Trên màn hình bỗng xuất hiện một người đàn ông lạ. Anh ta là đeo khẩu trang che kín mặt. Khi cô định nói dì Hồng đã ngủ thì bên kia đối phương nhìn thấy cô đã vui vẻ cười lớn:

- Xin chào, cuối cùng cũng tìm được cô rồi. Quan Sương.

Quan Sương giật thót khi anh ta gọi tên cô. Nhưng cô không biết anh ta là ai.

- Sao anh biết tôi?

Người đàn ông bên kia dời màn hình điện thoại đến một khung cảnh, Quan Sương hốt hoảng nhận ra Chu Đơn đang bị trói ở đó.

- Cô mà nói ra ngoài tôi bảo đảm con nhỏ này sẽ chết mà chết đau đớn nữa.

- Rốt cuộc anh muốn gì, mau thả chị tôi ngay.

Người đàn ông dời màn hình khỏi Chu Đơn không cho cô nhìn nữa.

- Muốn gì à, bây giờ tôi gửi địa chỉ, cô một mình đến. Nếu tôi phát hiện cô báo cảnh sát hay nói cho ai biết thì cô đến được cũng chỉ là người đi nhặt xác thôi.

Quan Sương sợ hãi nói:

- Anh đừng làm bậy, tôi sẽ không nói cho ai. Một mình tôi sẽ đi đến đó nhưng các người phải thả Chu Đơn ra.

- Được thôi, chờ cô giữ lời hứa đã.

Cuộc gọi kết thúc. Quan Sương sao chép địa chỉ gửi qua điện thoại của cô rồi nhanh chóng xóa chi tiết cuộc gọi. Cô thẩn thờ ngồi xuống ghế, tim đập như trống.

Cuộc hẹn là sáng mai. Quan Sương nhớ kỹ. Cô không phải không tin tưởng cảnh sát hay Hoàng Nhất Phong, chỉ vì dì cô chỉ có một mình Chu Đơn thôi.

Hai mẹ con nương tựa vào nhau, nếu như Chu Đơn xảy ra chuyện, cô sẽ không thể tha thứ cho mình. Bởi vì do cô đã nhờ Chu Đơn làm một việc nguy hiểm như vậy.

...

Quán Bar Những Vì Sao, 23h00 phút.

Chung Vũ ngồi nhìn lại bức ảnh mà anh đã chụp, Lưu Thuỳ Tuyết và người đàn ông lạ mặt kia. Suy nghĩ một hồi, đang định xóa đi thì sau lưng vang lên tiếng nói quen thuộc của cô nàng mập mạp:

- Chung Vũ, sao anh dám lén lút chụp hình anh trai của em?