Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 233: Sa bẫy



Trần Ngọc Lâm giơ tay lên, Thất Bảo Lưu Ly Tháp hai hồn hoàn lóe sáng. Đệ Nhất Hồn Hoàn Hồn Kỹ, tăng 30% sức mạnh, đệ nhị Hồn Hoàn Hồn Kỹ tăng 30% tốc độ.

Âu Bảo Uyên cùng Lang Lộc do Trần Ngọc Lâm trước đó đã từng gia trì tăng phúc cho bọn họ vài lần cho nên cũng không kinh ngạc, ngược lại do có chuẩn bị cho nên phản ứng cũng rất mau, hoàn toàn không bị mất kiểm soát do bất ngờ như Kagami.

Quinn lúc này đang phi tốc lao về phía Trần Ngọc Lâm cùng Lang Lộc. Tu vi của nàng vượt xa bọn hắn, khí thế tỏa ra dù cho có là Thất Bảo Lưu Ly Tháp cũng khó mà ngăn lại được. Trần Ngọc Lâm vung Yểm Đao lên ngăn lại một trảo của nàng, tuy nhiên hắn cũng bị bắn bay ngược lại.

Quinn lúc này trong hình dáng con rắn mọc cánh chim có đầu người, ẩn ẩn giữa lớp vảy và lông vũ trên thân thi thoảng có thể trồi ra một cặp trảo chim nữa, rất khó xử lý.

Trần Ngọc Lâm tuy nhiên cũng không vừa, Quỷ Linh Thể trên vai hắn xuất hiện, một cánh tay đem bộ trảo của Quinn bắt lấy, đồng thời Song Quân Trấn vung lên, đập vào người của Quinn.

Một đập của Trần Ngọc Lâm va chạm lên người Quinn, đột nhiên cùng lúc này trên vị trí chỗ hắn đập vào đột ngột bùng lên một đống lông vũ dày vô cùng, hơn nữa còn vô cùng mềm mại, đập vào không khác gì đập trúng một bịch bông hết. Duy chỉ có thân thể của nàng hơi oằn xuống vì sức nặng của Song Quân Trấn mà thôi.

Quinn há to miệng ra, cái lưỡi của nàng giống như cây roi phun ra, đầu lưỡi chẻ đôi nhọn hoắt và cứng rắn giống như một cây đinh ba, trừ việc có mỗi hai cái đinh vậy. Cả 2 cái đinh này đâm vào da thịt hắn, tuy nhiên mặc dù bên ngoài nhìn giống như là nó đã đâm vào thịt, thậm chí có cả máu chảy ra, nhưng hắn hoàn toàn không cảm giác một chút gì.

Hình như có chút vụn băng trên tay hắn.

Độc? Tê dại? Hàn băng?

Trần Ngọc Lâm nhanh chóng lệnh cho Hoa Điểu Quyển đem 2 con Phi Điểu đến giải độc cho hắn. Hiện tại bảng trạng thái hắn chính là dính liền lúc 2 loại độc, một loại khiến cho hắn mất đi nhận thức, một loại khiến thân thể hắn không thể chịu được kiềm chế, sẽ giống như điên cuồng công kích mọi người.

Cho nên mới cần có 2 con.

Hai con Phi Điểu được Hoa Điểu phóng tới, lập tức hai loại độc tố trong cơ thể hắn đột ngột hư không tiêu thất. Trần Ngọc Lâm cười nhạt, trên tay hắn đột nhiên xuất hiện một con dao con, này chỉ là một con dao rất bình thường, nhưng loại kim loại rèn nên nó là Dị Kim Loại cấp 2, dù không quý hiếm lắm.

Một dao đi qua, lập tức đầu lưỡi của Quinn bị chặt ra. Trần Ngọc Lâm rút cái đầu lưỡi kia cho vô hòm Item.

"Không thể được."

Vết thương của Quinn tuy bị chém vào chỗ hiểm, nhưng nàng nhanh chóng bịt kín miệng vết thương, nàng trừng mắt nhìn Trần Ngọc Lâm rít lên:

"Độc của ta là theo linh lực truyền thẳng tới đan điền, trong một giây liền sẽ để cho ngươi trúng độc. Làm sao ngươi không việc gì?"

Mặc dù nàng cũng chú ý hai con Chim Giấy bay tới chỗ Trần Ngọc Lâm, nhưng do chúng đến sau khi thời hạn độc phát dự định cho nên nàng cũng không quan tâm lắm. Trần Ngọc Lâm suy nghĩ, truyền thẳng tới linh lực?

Có khi nào do hắn đã dung nhập Âm Ảnh Lôi vào trong đan điền, cho nên trong từng tấc linh lực đều ẩn ẩn có khí tức của nó, Âm Ảnh Lôi là Dị Nguyên Tố cấp 3 hạng cao cấp nhất, tự nhiên đối với dị vật có lực ngăn cản.

Càng đừng nói linh lực hắn là Thuần Sắc Linh Lực. 

Không sai, đây là đặc tính khá quan trọng của Thuần Sắc Linh Lực, tính bài xích dị vật, mặc dù không mạnh lắm, nhưng đã đủ đem thời gian độc phát giảm từ 1 giây xuống còn 3-4 giây rồi. Hơn nữa tác dụng độc sẽ giảm mạnh.

Tuy nhiên không để nàng có cơ hội lao tới lần hai, đột nhiên một quả cầu lửa bắn thẳng tới, va chạm và rồi nổ tung, một ngọn lửa nóng đỏ rực bốc lên, khiến cho lớp lông vũ trên thân nàng bừng cháy dữ dội. Quinn rít lớn, quất đuôi về phía Lang Lộc.

Lang Lộc lúc này đang là hình thái chiến đấu cuối, hơi khác vòng thi đầu tiên hình thái này giống như một người bình thường, ngoại trừ vô cùng cơ bắp giống như mấy tay thi đấu boxing và có cánh chim mọc sau lưng.

À, trên đầu hắn còn mọc tai mèo nữa, hình dáng đơn giản là cay mắt. Nếu nó là một thiếu nữ? Ổn thôi. Nhưng...

Dù sao, một kích Hỏa Lưu Tinh vừa rồi hẳn tới từ Bão Lửa Kiếm. Lang Lộc ngọn lửa sử dụng lúc này chính là Dị Nguyên Tố cấp 4 - Thanh Xà Hỏa, một loại thú hỏa do một loại hung thú vô cùng đáng sợ chuyên sống trong núi lửa ngưng tụ mà ra.

Trần Ngọc Lâm nhớ hình như mỗi lần nhìn thấy Lang Lộc dùng qua dị hỏa, nó lại dùng một ngọn lửa khác nhau, nhưng cũng chẳng để ý lắm.

"Cô ta có độc, cẩn thận."

Trần Ngọc Lâm cảnh báo, thông thường sinh vật có độc ở răng nanh thì nghĩa là toàn thân nó có thể chứa kịch độc là bình thường. Trảo, sừng, vảy, thậm chí có khi cả thịt nữa.

Nói cách khác thậm chí có thể khói bốc lên từ mớ lông vũ, hoặc cả mớ lông vũ cũng có độc. Đây là đặc tính chung của các sinh vật có độc, bọn chúng rất ít khi giao chiến, nhưng một khi giao chiến thì muốn một kích mất mạng.

Xèo.

Chợt một tiếng Xèo vang lên, kế đó ngọn lửa phía trên thân của Quinn nhanh chóng tắt lịm, chỉ âm ỉ một lúc rồi tắt ngúm hoàn toàn. Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua trên thân nàng đang tiết ra một loại chất nhờn dập tắt hoàn toàn ngọn lửa.

Thứ chất nhờn này tỏa ra hàn khí, cái này giải thích được cho vụn băng bám trên tay hắn.

Trần Ngọc Lâm giơ tay lên triệu hoán Hắc Linh, hai tay nó biến thành hai cái trảo chim với vô số móc ngược, loại hình chuyên để đeo bám. Hắc Linh xuất hiện một cách đột ngột phía trên đầu Quinn, khiến cho nàng hoàn toàn không kịp phản ứng gì cả. 

Hơn hết, sau khi xuất hiện nó không tấn công, mà lại đem Quinn ôm chặt lấy, các móc ngược trên bàn tay mắc vào mớ lông vũ cháy dở trên thân nàng, tuy nhiên mớ lông vũ đó nhanh chóng bị giật ra. Trần Ngọc Lâm nhìn thoáng qua, Hắc Linh các móc ngược trên tay để lại vô số vết hằn trắng trên vảy của Quinn, thậm chí ẩn ẩn có tia lửa điện.

Vảy cứng như vậy? Hơn nữa vảy của nàng không phải như vảy rắn thông thường, mà loại hình giống như giáp trụ côn trùng, trơn loáng, nửa giống một lớp da vô cùng cứng rắn hơn là vảy.

Tuy nhiên dựa vào khối lượng thân thể vài tấn của Hắc Linh, nó vẫn có thể đem Quinn kéo xuống dưới, mặc dù rõ ràng nó đang từ từ trượt theo thân thể của nàng, nhưng nó quá nặng, Quinn không thể nâng nổi.

Trần Ngọc Lâm lao tới, vung đao lên, cùng lúc này, Lang Lộc cũng lao tới, hai người phân biệt lần lượt đem đầu cùng giữa thân của Quinn chém bay đi.

Trần Ngọc Lâm cùng Lang Lộc trái tim đột nhiên trầm xuống, không sai, là chém ra làm 3 miếng mà không phải chém biến mất. Bên trong cơ thể Quinn đằng sau lớp da.. hoàn toàn trống rỗng.

Rõ ràng mấy giây trước hắn nhìn vào trong miệng nàng lúc nàng há miệng ra đâm hắn bằng lưỡi vẫn vô cùng sống động, thịt trong miệng tràn đầy nhu động, không rõ từ khi nào làm ra một chiêu ve sầu thoát xác rồi? Lúc hắn đang lao tới ư?

Bỗng nhiên, ba tấm da lần lượt cử động, phân biệt 1 tấm hướng về Lang Lộc lao tới bao phủ xung quanh, còn Trần Ngọc Lâm bị 2 tấm bao vây. Cả 2 tấm da này giống như một cái áo trói người điên đem hắn bó chặt hoàn toàn vậy.

Cái này... lực lớn thế nào cũng rất khó có thể đem toàn lực bạo phát ra, hơn nữa lớp da này dai vô cùng.

Không chỉ cứng, mà còn dai nữa. Cái thứ này mà là da à? 

Trần Ngọc Lâm bực mình, toàn thân hắn tỏa ra khói đen rồi đột nhiên, một luồng sáng xanh mang theo ánh hào quang lửa điện bùng nổ từ người hắn, đem hai lớp da bao phủ trên người hắn lúc trước còn vô cùng đàn hồi, giây sau đã biến thành khô cong. Kế đó, hắn vung tay, Quỷ Linh Thể xuất hiện trên vai hai tay đem lớp áo trói đã khô cong này bóc đi.

Kể ra cũng đáng e ngại, trước mềm dẻo vô cùng, giống y như kẹo cao su, sau khi khô cong thì lại cứng rắn giống như sắt vậy. Còn tốt nó không bền chắc mà hơi giòn giòn, tuy rằng bên trong phá ra thì rất khó do bị trói chặt, nhưng bên ngoài thì chỉ cần dùng đủ lực là xong.

"Hơi tiếc một chút. Nhưng dù sao cũng đang cần dùng."

Trần Ngọc Lâm tặc lưỡi, sau khi vượt qua Thiên Kiếp, cũng không biết Âm Ảnh Lôi cơ chế tụ linh lực xuất hiện cái đột biến gì, có thể ngưng tụ toàn bộ 9 quả sét hòn biến thành một tia thiên lôi. 

Tia Thiên Lôi uy lực nhỏ hơn 9 quả sét hòn cộng lại, nhưng nếu dùng tấn công nó tập trung vào một điểm thay vì phân tán ra mọi hướng. Hơn nữa còn có thể đem phủ kín toàn thân thành một lớp giáp lôi đình. Ngoài ra hắn chỉ có thể tồn trữ tối đa 3 sợi Thiên Lôi trong cơ thể.

Hiện tại hắn chỉ có duy nhất 2 sợi Thiên Lôi mà thôi, mới dùng xong 1 sợi rồi, còn 1 sợi nữa.

"Được lắm!"

Trần Ngọc Lâm rung người, mấy mảnh da chết đã khô queo của Quinn rơi lả tả khỏi người hắn, nhìn vào Quinn đang phiêu phù phía trước. Nàng trầm ngâm nhìn hắn:

"Dị Lôi? Điều này giải thích cho việc ngươi không bị trúng độc của ta đấy."

Lại nhìn qua Lang Lộc, lúc này nó cũng đang phun trào dị hỏa toàn thân, đem mấy lớp da cứng rắn gỡ bỏ. Do nó chỉ bị 1 lớp bao phủ cho nên đem so Trần Ngọc Lâm dễ dàng hơn nhiều lắm.

Trần Ngọc Lâm nhìn qua Hắc Linh đang rơi tự do, thu lại nó về. Cùng lúc này, Quinn nhún vai nói một câu khiến cả 2 khẩn trương lên:

"Dị Lôi, Dị Hỏa, chẳng ảnh hưởng. Các ngươi bị ta thâu vào bẫy rồi."

Kế đó, Trần Ngọc Lâm chợt phát hiện ra, trong ánh sáng lấp lánh, vô số những sợi tơ mỏng hơn cả sợi tóc, thậm chí mỏng gấp nhiều lần tơ nhện sáng loáng lên trong ánh lửa điện.