Vinh Quang Chúa Tể

Chương 57: Luận về luật pháp của MU Continel



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Aegis Hopner không chịu đi về nhà! Anh ta quyết ở lì nhà bà cô Leonidovich Hopner.

Nữ chúa tể chửi mắng Aegis Hopner thế nào anh ta cũng không chịu về, tên này biết Trang mắt buồn giờ thuộc hội The Innovators của Shaka de Virgo, anh ta thậm chí còn xin xỏ Phạm Nhã cho hắn vào hội...

Phạm Nhã vui muốn té xỉu tại chỗ, y liền hào phóng, thay mặt anh Tuân “vẽ” cho Aegis Hopner một chức vụ mới toanh là “Nguyên lão”. Nguyên lão có quyền hạn cao hơn Nghị viên, hầu như ngang hàng với Chủ tịch.

Như vậy từ người dưng nước lã, Aegis Hopner rốt cục có được một mối quan hệ đàng hoàng tử tế với Trang mắt buồn, đây là một mối quan hệ... công sở, giữa sếp tổng và nhân viên cấp dưới.

Aegis Hopner cảm thấy thăng hoa về thể xác và tinh thần, mặt mũi sáng sủa, tóc tai nhìn cũng mượt hơn thường ngày, lúc đi đứng đều có vẻ nhanh nhẹn.

Tất nhiên, anh ta không có biết “tình địch” của mình ở ngay dưới mí mắt mình, là tên Thoth da đen nhẻm như mực hắc ín bị anh ta hành hung, đánh đập cho no đòn một trận, gãy xương, phun máu, dập nội tạng.

Vấn đề lớn nhất hiện tại làm cho Aegis Hopner phiền lòng là anh ta không giao tiếp được với Trang mắt buồn, anh ta cũng chẳng có cách nào giúp người khác hiểu được cổ ngữ Rune.

Cho nên, nhậm chức Nguyên lão ngày đầu tiên, Aegis Hopner dùng hết mọi quyền hành của mình để “ra yêu cầu” cho các Walker là phải dạy cổ ngữ Rune cho Katie và Trang, chủ yếu là Trang.

Yêu cầu được hai phó chủ tịch thông qua rất nhanh, thế là ngoài cái đình nhỏ trong sân biệt thự trắng, đã được sự cho phép của nữ chúa tể, Shaka de Virgo làm giáo viên, Thoth và Hoàng trợ giảng, Leonidovich Hopner dự thính, tất cả mọi người tổ chức câu lạc bộ ngoại ngữ.

Anubis và As00071647 bị Margaret Martha lôi đi thử rượu, xem thái độ của bà ta có vẻ muốn đào tạo hai người này thành bợm nhậu, Shen Long và Chien the Great bị Aegis Hopner lôi đi ra ngoài mua đồ ăn mang về.

Phạm Nhã có kinh nghiệm dạy học cho Leonidovich Hopner, giờ chỉ cần đảo ngược lại dạy cổ ngữ Rune bằng tiếng Việt là được, tuy nhiên trí nhớ của Katie và Trang mắt buồn chỉ cỡ người thường mà cổ ngữ Rune thì cực kỳ phức tạp, việc đào tạo cho hai người này thông thạo bốn kỹ năng chắc phải mất mấy năm...

Katie nói: “Học là chắc chắn phải học nhưng muốn giao tiếp được nhanh thì học thôi chưa đủ, phải thiết kế một phần mềm dịch thuật để sử dụng.”

Thoth gật đầu: “Đúng vậy, thế giới đang biến chuyển quá nhanh, mọi người không thể mất nhiều thời gian như vậy để học được.”

Trang mắt buồn hỏi: “Cô biết lập trình không Katie?”

Katie lắc đầu: “Tôi là dân mê đồ Hi-Tech thôi chứ không phải lập trình viên, nhưng tôi khá hiểu nguyên lý, có thể thuê người khác làm được.”

Phạm Nhã nghĩ tới anh Quân và Nhật Trường, liền nói: “Bên công ty của anh Tuân có hai bạn lập trình viên, vừa hay bọn họ đang nghiên cứu sản phẩm ứng dụng để làm dự án đầu tư, có thể đưa chuyện này làm thành hạng mục nghiên cứu cho họ.”

Hoàng cười nói: “Vậy thì tốt quá rồi, bên ông Tuân cũng đa năng gớm.”

Leonidovich Hopner ngồi ở một góc, đọc sách một cách điềm tĩnh, nhìn rất là thanh lịch và trí thức, Phạm Nhã liếc qua bìa sách, là quyển “Hành trình về Phương Đông” của Baird T. Spalding, do Nguyên Phong dịch.

Xem ra trước mặt người ngoài, Leonidovich Hopner rất quyết tâm giữ hình tượng, Phạm Nhã nhớ nữ chúa tể đang đọc dở cuốn “Tơ Đồng Rỏ Máu” của tác giả Quỷ Cổ Nữ...

Aegis Hopner đã về, Shen Long và Chien the Great xách theo một đống đồ ăn còn nóng hổi, mọi người xếp gọn sách vở, bày thức ăn lên bàn, cũng gọi Margaret Martha và hai Walker nữ ra dùng bữa.

Katie và Trang mắt buồn học được vài câu giao tiếp cơ bản, hơn nữa có các Walker hỗ trợ dịch thuật, mọi người vẫn có thể vừa ăn vừa trò chuyện bình thường.

Aegis Hopner mua toàn đồ ăn ngon, cũng không phải quá đắt tiền mà là đồ ngon, kiểu đồ ăn đường phố, tay này là dân sành ăn, cũng vì vậy nên nửa đêm mới chui ra ngoài ăn mì sủi cảo rồi gặp Trang mắt buồn.

Anh ta nhiệt tình gắp thức ăn cho Trang mắt buồn, cử chỉ lịch sự nhẹ nhàng, ánh mắt dịu dàng và tình tứ làm ai nhìn cũng biết tay này có ý với Trang.

Thoth không cảm thấy có vấn đề gì, gã này thông minh có thừa nhưng phương diện tình cảm thì rất là dốt, xưa đến giờ ai mà thích cái tên lùn gầy gò lại đen nhẻm như hắn, làm sao biết Trang mắt buồn mến mình? Chỉ nghĩ cô ta quý mình như người anh mà thôi.

Thanh niên Hoàng thì khác, từ lúc biết Trang mến Phát, anh ta đã thấy một vài “cảm xúc” kỳ lạ rồi, tuy bình thường không có nghĩ tới chuyện này nhiều nhưng giờ tên Aegis Hopner cứ tình tứ với Trang làm Hoàng thấy rất là ứa mắt.

— QUẢNG CÁO —

Event

Hắn cũng không có nghĩ tới lúc trước hắn còn chọc cô ta sao không “lụm” tên Aegis Hopner đi!

Trang mắt buồn mặt rất là buồn, cô ta làm sao từ chối thịnh tình của “sếp lớn” được thế là phải ngoan ngoãn ăn đồ ăn của Aegis Hopner gắp cho.

Aegis Hopner nhìn mặt Trang càng buồn thì càng thấy thương, tim như quặn lại, tình yêu tràn ra như nước vỡ đập: “Ôi, em ăn nhiều lên nhé, trông em gầy quá. Sao tên người thương của em lại để cho em gầy như vậy chứ, thật là đáng trách!”

Aegis Hopner liếc Shaka de Virgo, Phạm Nhã chỉ biết nhắm mắt, dịch lại nguyên văn.

Những người khác cảm thấy nhợn nhợn trong miệng, rất là muốn ói nhưng không có dám ói, chỉ im lặng ăn. Leonidovich Hopner giựt giựt hai tay, Phạm Nhã rất sợ nữ chúa không kiềm được sẽ “dạy dỗ” Aegis Hopner một trận.

Thoth hỏi Trang bằng tiếng Việt: “Cái Trang có người yêu à, sao tụi anh không biết vậy? Bữa nào dắt nó qua nhà ra mắt tụi anh đi.”

Trang mắt buồn nghe vậy xụ mặt, càng buồn hơn, Aegis Hopner nhìn càng thấy thương hơn...

Thanh niên Hoàng tất nhiên không có nói cho Thoth nghe “bí mật” của Trang, anh ta rung đùi nhìn mấy người này, có cảm giác cả thiên hạ say khướt chỉ có mình Hoàng là tỉnh.

Katie quyết định giải vây ứng cứu bằng cách đổi chủ đề: “Mọi người không có dùng bút Rune sao, tôi thấy không ai xài cả?”

Phạm Nhã dịch lại lời Katie bằng cổ ngữ Rune. As00071647 cười cười bút ra một cây bút Rune có màu hồng, cực kỳ tinh xảo, giống như bút lông ngỗng vậy.

Anubis cũng rút ra một cây bút Rune màu vàng, Shen Long và Chien the Great thì dùng loại thường thấy nhất, giống cái của Aegis Hopner bị Trang thó mất.

Phạm Nhã xấu hổ, chỉ có mình y không có thứ này, quả thật y cũng muốn truy cập mạng giả lập thế nhưng mà ở biệt thự của Leonidovich Hopner không có dấu vết gì của hoa văn Rune, y cảm thấy nữ chúa tể của y không ưa mấy thứ này nên cũng chẳng dùng.

Chien the Great nói: “Nãy đi ra ngoài mua đồ ăn, lúc chờ họ làm tôi có lên mạng một chút, người xuyên không bắt đầu bị để ý rồi.”

Shen Long nhìn Leonidovich Hopner, Margaret Martha và Aegis Hopner một chút rồi lại hỏi: “Bọn họ làm gì mà bị để ý?”

Chien the Great trả lời: “Ăn cắp vặt, bọn họ trộm đồ ăn của mấy xe bán hàng buổi tối, Thành Trì Trung Tâm chưa bao giờ xảy ra chuyện này, ở đây đời sống của bất kỳ ai cũng rất dư dả, đồ ăn thừa mứa.”

Anubis hỏi: “Bọn họ bị xử lý thế nào?”

Chien the Great nói: “Không xử lý gì cả, người ở đây nhân đạo lắm, họ còn phát thức ăn cho mấy người này nữa.”

Phạm Nhã thở dài, đúng là xứ sở Utopia có khác.

Shen Long lại hỏi Leonidovich Hopner: “Tôi có chuyện muốn hỏi ngài, thái độ của người dân các ngài đối với chúng tôi là như thế nào?”

Nữ chúa tể nở nụ cười tiêu chuẩn: “Bình thường thôi, các người đã đến đây thì xem như cư dân ở đây, dù có khác biệt một chút nhưng các người cũng là con người. Đừng tưởng tượng chúng ta là một lũ bài ngoại kém văn minh.”

“Thế nếu lỡ trong chúng tôi có người làm chuyện thủ ác, vi phạm điều luật gì ở đây thì sao?”

Leonidovich Hopner nói: “Sẽ có chế tài tương ứng nhưng cũng còn tùy họ ở đâu, ở Thành Trì Trung Tâm thì hình phạt nặng nhất của tòa án cho một người là trục xuất, ở Vệ Thành thì có thể là giam giữ hoặc tử hình.”

Anubis hỏi: “Hệ thống pháp luật của các ngài được tạo ra như thế nào?”

“Họ dùng một hệ thống án lệ, giống với Mỹ. Ngoài ra còn sử dụng các hiệp ước giữa các vệ thành.”

— QUẢNG CÁO —

Event

Phạm Nhã trả lời thay cho Leonidovich Hopner, vấn đề này nữ chúa đã từng nói với y khi y hỏi về Hiệp Ước Cạnh Tranh Tự Do ở các thế giới nhân tạo mà As00071647 đề cập.

Chien the Great gãi đầu: “Cái hiệp ước tôi hiểu, còn án lệ là gì?”

Phạm Nhã giải thích: “Là những lập luận, phán quyết trong bản án của một vụ việc cụ thể nào đó, tạm gọi là vụ việc A đi. Khi có một vụ việc B xảy ra có tình tiết tương tự, người ở nơi này sẽ căn cứ vào lập luận, phán quyết của vụ việc A để giải quyết vụ việc này.”

Anubis hỏi: “Common Law, thông luật à?”

Chien the Great: “???”

Shen Long: “???”

Hoàng: “???”

Mọi thứ bắt đầu phức tạp, vào sâu trong chuyên môn, mọi người bắt đầu cần người để giải thích. Kể cả Thoth cũng đâm vào điểm mù, dù sao gã ta chỉ thông minh chứ không có bác học như kiểu anh Tuân, cái gì cũng biết.

Phạm Nhã cố gắng vắt hết mọi thứ mà anh Tuân “truyền thụ” cho y:

“Là thông luật lai với dân luật, do có các hiệp ước nữa.”

“Ừm, để tôi nói sơ qua. Ở Địa Cầu chúng ta có ba hệ thống pháp luật khác nhau, phổ biến nhất là hệ thống dân luật, ngoài ra còn hai hệ thống khác là thông luật và luật tôn giáo. Đi vào chi tiết thì rất là rườm rà, tôi chỉ nói đơn giản để mọi người phân biệt.”

“Dân luật là một hệ thống luật được quy chuẩn thành văn bản quy phạm pháp luật, chia làm các ngành luật như luật dân sự, luật doanh nghiệp, luật hình sự, luật hôn nhân gia đình chẳng hạn. Các quy phạm pháp luật này có thể hiểu là các quy định có cấu trúc gồm ba thành phần là giả định, quy định và chế tài.”

“Ví dụ nếu Tokuda làm hành động A thì sẽ bị B, trong đó Tokuda làm hành động A là giả định, bị B là chế tài.

“Hoặc Tokuda muốn A thì phải làm B, lúc này Tokuda muốn A là giả định, phải làm B là quy định.”

Chien the Great dỗi: “Được, hiểu nhưng đừng có đem tôi ra làm ví dụ chớ.”

Phạm Nhã không thèm để ý, tiếp tục lên đồng:

“Thông luật thì là hệ thống pháp luật sử dụng án lệ làm nguồn, theo đó bản án của tòa đã tuyên trước đó có thể được viện dẫn để xét xử những vụ việc có tình tiết tương tự xảy ra sau đó.”

“Thông luật thì thường khó hiểu và phức tạp, người dân rất khó tiếp cận các quy định của pháp luật vì có quá nhiều án lệ, luật sư Mỹ giàu là nhờ vậy. Tuy nhiên MU Continel còn công nhận các hiệp ước, là một dạng luật thành văn có quy phạm pháp luật theo kiểu dân luật.”

“Trong các lĩnh vực như kinh doanh, thương mại, thám hiểm ngoài thế giới nhân tạo, họ sẽ ưu tiên xử lý bằng hiệp ước, chỉ áp dụng án lệ khi hiệp ước không có quy định để xử lý.”

“Cuối cùng là hệ thống pháp luật tôn giáo, hệ thống này thường chứa đựng nhiều quy định mang tính đạo đức và tôn giáo, ít quy định về thương mại và kinh doanh, hơn nữa những quy định này không thay đổi qua hàng ngàn năm, cũng không phải là luật tôn giáo quá hoàn chỉnh mà những người theo hệ thống này chủ trương đóng cửa.”

“Tuy vậy, họ cũng biết cách áp dụng mềm dẻo các quy định của luật tôn giáo, họ chia hành vi con người thành năm loại như hành vi buộc phải làm, hành vi nên làm, hành vi làm cũng được không làm cũng được, hành vi bị khiển trách, hành vi cấm. Đây là các nguyên tắc đánh giá hành vi của con người về cả phương diện đạo đức và pháp luật.”

As00071647 “Miharu” sáng mắt nhìn Shaka de Virgo, phó chủ tịch không những đẹp trai, mạnh, “cốp” phía sau cực kỳ dày, cực kỳ cứng, cực kỳ nhiều tiền, bản thân lại còn có học thức cao nữa, cô ta hỏi:

“Vậy thông luật lai dân luật của MU Continel có gì đặc sắc?”

Phạm Nhã cosplay anh Tuân rất nhập thần, định làm động tác nâng kính giống ảnh nhưng không có kính, đành phải vuốt cằm, giải thích:

“Điểm đặc biệt của thông luật là thẩm phán, vừa là người xét xử vừa là người ban hành pháp luật. Trong trường hợp gặp một vụ việc hoàn toàn mới, không có án lệ thì thẩm phán sẽ sáng tạo luật để xét xử, việc sáng tạo này dựa trên lẽ công bằng tự nhiên, phù hợp với lương tâm và đạo đức của con người.”

— QUẢNG CÁO —

Event

“Hệ thống này rất phù hợp với tình hình hiện tại của MU Continel, khi mà có những người xuyên không nhập cư vào, họ có thể linh hoạt trong việc xét xử những chủ thể mới này, đồng thời nhờ tính lai với dân luật mà theo thời gian, có thể sẽ có hiệp ước mới về những người xuyên không được các vệ thành ban bố.”

Thoth gật gù liên tục, gã nói: “Phó chủ tịch, tôi biết nhiệm vụ đầu tiên của The Innovators và sứ mệnh của chúng ta ở đây là gì rồi.”

Phạm Nhã nghe Thoth nhắc tới cụm từ nhạy cảm “sứ mệnh”, còn xưng mình bằng chức ghế thì cũng nghiêm túc.

Thoth nói: “Tôi biết anh đã từng định hướng cho chúng tôi, tránh việc những người xuyên không vì tìm hiểu về Vinh Quang một cách bất chấp mà làm điều gì đó tồi tệ, hơn nữa tránh việc dịch chuyển có kẽ hở mà làm điều phạm pháp, vậy nên anh mới ra mặt ở bến cảng.”

“Tuy nhiên hiện tại lại phát sinh vấn đề mới, thời gian dịch chuyển đã bị kéo dài, người xuyên không sẽ thiếu lương thực tiếp tế, thiếu thức ăn, lại mù ngôn ngữ, họ có thể sẽ làm liều. Người bản địa tuy tha thứ và nhân nhượng cho một hai trường hợp ăn cắp vặt ở trên báo nhưng điều này theo thời gian sẽ làm mọi chuyện còn tệ hơn!”

Phạm Nhã hiểu ý của Thoth: “Cảm thấy quy tắc tự nhiên sẽ bảo vệ mình, người bản địa thì lại nhân đạo nên có thể không cần kiềm chế bản thân?”

Thoth gật đầu: “Đúng vậy, họ đã thử một lần và thấy kết quả như vậy, tiếp theo, họ sẽ được nước làm tới, một người ăn cắp rồi hai người, ba người, hiệu ứng đám đông là thứ rất kinh khủng, nó có thể tự diễn biến và leo thang, hành vi của đám đông sẽ ngày càng táo bạo hơn.”

Phạm Nhã thở dài: “Trường hợp xấu nhất là họ sẽ ỷ vào quy tắc bảo vệ mà tràn vào các cửa hàng của người bản địa để cướp bóc, ý anh là vậy phải không?”

Thoth nói: “Điều tôi lo lắng là có người đứng phía sau kích động họ, người này có ý đồ xấu với người xuyên không, họ muốn làm xấu đi cái nhìn của người bản địa đối với chúng ta.”

“Hiện tại họ không có thiện cảm nhưng cũng không có ác cảm với chúng ta, thậm chí người xuyên không nếu có biện pháp, cũng chỉ cần mua vé là đến được các Tòa Tháp để nhận ban ân, ban ân là cơ hội duy nhất để chúng ta thật sự dung nhập vào thế giới này, sánh vai với người bản địa.”

“Nhưng nếu chúng ta tỏ ra nguy hại, họ sẽ không còn đối xử công bằng với chúng ta nữa, họ thậm chí có thể cấm bán vé đến các Tòa Tháp cho người xuyên không, chặt đứt con đường dung nhập xã hội của người xuyên không, tệ hơn, họ sẽ trục xuất tất cả người xuyên không ra khỏi Thành Trì Trung Tâm.”

Thoth nói tiếp: “Anh đã từng nói The Innovators chúng ta có trách nhiệm dẫn dắt, là đầu tàu, là những người định hướng sự thay đổi, theo một phương hướng tích cực nhất.”

“Ở Địa Cầu, chúng ta có tư cách này, bởi vì chúng ta là tổ chức có nhiều Walker nhất, ở nơi này thì rất khó để chúng ta có thể tạo ra ảnh hưởng gì lớn, tuy nhiên không vì vậy mà chúng ta chỉ đặt trọng tâm hoạt động ở Địa Cầu, nơi này cũng cần chúng ta, những người xuyên không cần chúng ta.”

“Họ cần người dẫn dắt họ, họ cần chúng ta.”

Leonidovich Hopner nhìn Thoth một cách hứng thú, cô ta chợt nhớ tới lời mà Shaka de Virgo nói với mình khi nhờ cô hỗ trợ tìm và hủy đống hàng cấm, khi đó chúa tể trẻ cũng nói một câu rất tương tự.

“Họ cần một người dẫn dắt họ ở thế giới này, giúp họ dung nhập vào thế giới này, nếu không được sự hướng dẫn và dẫn dắt đúng đắn, họ sẽ mắc sai lầm, thậm chí sẽ tạo thành những thiệt hại cho cả cộng đồng của chúng tôi.”

Những người này!

Từ việc yêu đương của Aegis Hopner, chuyển sang bút Rune, từ bút Rune chuyển sang tin tức của những người xuyên không, từ tin tức một người xuyên không ăn cắp vặt lại chuyển sang nhiệm vụ và sứ mệnh của tổ chức.

Họ có rảnh quá không? Có ôm đồm nhiều thứ quá, có bị dư hơi không? Những người xuyên không khác có liên quan gì tới họ đâu, họ chẳng phải đã bước lên con đường Vinh Quang rồi sao, người khác sống hay chết ảnh hưởng gì tới họ chứ?

Người bình thường sẽ cho là như vậy nhưng Leonidovich Hopner thì không, cô ta là một nữ chúa tể, từng là Quân Chủ của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành.

Trong cái đình nhỏ, vị cựu quân chủ biết mình đang nhìn thấy những nhà cách mạng!

Có thể họ vẫn còn thiếu kinh nghiệm nhưng chỉ cần họ luôn giữ lấy ngọn lửa nhiệt huyết của tuổi trẻ, theo thời gian, họ sẽ được trui rèn, được rèn luyện, khi đó, nữ chúa tể rất chờ mong với những điều mà The Innovators sẽ đem đến cho thế giới.