Vinh Quang [ESPORT]

Chương 59: Luôn có hiện thực và sự đê hèn làm nguội lạnh nhiệt huyết tuổi trẻ



Bản ghi âm rất rõ ràng, tất cả mọi người đều nghe thấy mười mươi.

Lừa Bạch Tài hủy hợp đồng?

Chu Hưng Phi lừa gạt Bạch Tài?

Vụ gì vậy?

Không ít fan của anh Cải đang xem livestream, lập tức có người kêu: [Đù, hóa ra chuyện là như vậy!]

[Tức là năm đó Bạch thần bị lừa gạt đúng không?]

[Anh Cải khổ quá à! Năm đó hủy hợp đồng với Bác La còn bị chế giễu trên weibo là giàu nứt đố đổ vách, xem thường 1 triệu này]

[Một triệu? Anh Cải ở Bác La cũng đâu có tiếng tăm gì”

Một fan lâu năm nói: [Nghèo không có mồng tơi mà đứt luôn, khi livestream được người ta cho 50 tệ đã cảm ơn tới cảm ơn lui rồi]

[Lúc đó tui có thắc mắc anh Cải lấy đâu ra can đảm để hủy hợp đồng đấy]

[Chu Hưng Phi lừa thế nào vậy?]

[Tôi biết nè! Chu Hưng Phi lúc đó là vua người mới, nhờ danh anh Cải mà bợ đít được không ít đội]

[Đúng! Năm đó anh Cải cũng có đấu đôi với Chu Hưng Phi để livestream!]

[Đệt, lúc đó không nghĩ nhiều lắm, hiện tại ngẫm lại thì… thương Bạch thần của tôi quá!]

Hơn một năm này Bạch Tài không tương tác nhiều với fan, tuy không ai biết cậu ta là Quái đế nhưng thông qua Quái Đế cậu ta biết có rất nhiều chị gái thích mình.

Du di một chút thì nói anh Cải quảng bá cho White rất tốt cũng không sai.

Fan rất quan tâm đến quá khứ của tuyển thủ.

Quá khứ được xem là huy hoàng của Bạch Tài thì cũng chỉ là support nhỏ mà dám hủy hợp đồng có phí cao.

Trước đây fan không biết lý do, bây giờ bắt đầu xâu chuỗi lại.

——Mong muốn sát cánh với đồng đội đích thực.

—— Chấm dứt hợp đồng không do dự

—— “Đồng đội” cao chạy xa bay

Sau khi toàn bộ manh mối được tiết lộ, fan điên lên!

[Mẹ…Cặn bã!]

[Chả trách FTW khăng khăng đánh OD, hóa ra là vì anh Cải của tui!]

[Tôi sai rồi, tôi xin lỗi vì đã mắng Quiet, cậu ấy là một người tốt bụng, nghĩa khí!]

Trên màn hình, thanh niên mặc đồng phục FTW màu đen đứng trên sân khấu chói mắt, quần áo không mặc tử tế, cánh tay trắng nõn thấp thoáng sau lớp áo, tay trái bỏ vào túi quần trông rất hung hăng, khuôn mặt vô cùng ngầu lòi, đôi mắt lạnh lùng rũ xuống nhìn chằm chằm vào Chu Hưng Phi, bộ dáng này thật sự là…Ngầu quá man!

Bản ghi âm phát lại hai câu này liên tục.

Sắc mặt Chu Hưng Phi cực kỳ khó coi.

Thằng nhãi này đã ghi âm lại!

Cậu ta…

Vệ Kiêu lạnh lùng nói: “Chu thần à, đàn ông con trai tiếc gì lời xin lỗi, chuyện qua lâu vậy rồi, mọi người không nói gì cậu đâu”

Lời này chính là bậc thang đi xuống, tuy rằng hai chữ Chu thần này nghe vô cùng trào phúng.

Chu Hưng Phi lâm vào tình thế khó xử.

Xin lỗi? Gã không trôi được cơn giận này!

Tại sao gã phải xin lỗi, tự Bạch Tài ngu xuẩn, bây giờ trách gã à!

Không xin lỗi?

Chu Hưng Phi hận chết cái bản ghi âm này, hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Sơ suất quá, không ngờ Vệ Kiêu lại ghi âm lại

Lúc này Bạch Tài cũng đi tới, cậu ta không giống Vệ Kiêu, quần áo trên người mặc rất chỉnh tề, áo khoác kéo séc lên cao nhất.

Vị support của FTW này, từ trước đến nay luôn dễ tính.

Cho dù là lấy được quán quân trong nước thì cũng chỉ hé miệng mỉm cười, hàm súc và nội liễm.

Nhưng lúc này cậu ta mím chặt môi, lạnh nhạt nhìn Chu Hưng Phi.

Chu Hưng Phi giống như bị cậu ta nhìn ra nội tâm giả tạo, thần kinh căng chặt…

“Tôi…”

Vệ Kiêu ấn ngừng phát, cả hội trường yên tĩnh.

Chu Hưng Phi nín thở, dùng tiếng Trung nói rằng: “Xin lỗi”

Gã chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi đây, cực kỳ muốn biến mất ngay lập tức.

Vệ Kiêu đột nhiên mở miệng, thanh âm trong trẻo vang vọng khắp phòng: “Không chấp nhận”

Cậu đi tới bên cạnh Chu Hưng Phi, nói với gã: “White của bọn tôi không chấp nhận lời xin lỗi của cậu”

Bạch Tài sững sờ.

Vệ Kiêu goi cậu ta: “Lão Bạch, đi thôi”

Lúc này, Ninh Triết Hàm và Việt Văn Nhạc cũng đi tới, đoàn người FTW không hề liếc mắt nhìn Chu Hưng Phi, cùng nhau đi xuống.

Tại hiện trường đại đa số là người ngoại quốc, không nghe hiểu tiếng trung cho nên không hiểu rõ việc gì đang xảy ra lắm.

Nhưng trong phòng livestream ở nước Hoa thì người hâm mộ phát điên rồi!

[Mẹ ơi, Quiet thú vị ghê!]

[Cậu nói xin lỗi thì đâu có nghĩa ông đây phải tha thứ”

[Đù! Quá đã! Anh Cải nhặt được kho báu rồi, à không đúng, FTW nhặt được kho báu rùi!]

Ai cũng thấy được FTW vọt lên TOP 3 là để hẹn đấu với OD, từ đoạn ghi âm cũng nghe ra được là hai bên đã có hẹn từ trước, chỉ cần FTW thắng, Chu Hưng Phi phải xin lỗi Bạch Tài —— bởi vì năm đó đã lừa Bạch Tài.

Quiet cũng tàn nhẫn, đoán trước được Chu Hưng Phi sẽ chơi xấu, chuẩn bị bản ghi âm.

Phát bản ghi âm ngay tại đây không khác gì xử phạt công khai cả.

Chu Hưng Phi bị nhằm vào trong game đang rất hậm hực, đồng đội cũng mẳng chửi gã không ít, bây giờ thành ra thế này, làm sao để xừ lý khéo léo rất khó.

Gã chỉ muốn nhân nhượng cho xong chuyện, chấm dứt nhanh, vì vậy mới cắn răng xin lỗi.

Ai biết Quiet lại cho gã ba chữ: “Không chấp nhận”

Cố hết sức để cho gã xin lỗi là bởi vì gã làm sai.

Xin lỗi không sửa được thương tổn của người bị hại cho nên không chấp nhận.

Xuống khỏi sân khấu, Bạch Tài mới hoàn hồn: “Mày…”

Vệ Kiêu khoác vai cậu ta nói: “Tại sao phải tha thứ cho gã ta, tên đó xứng à”

Giọng nói lạnh lùng biến thành một luồng nhiệt đi thẳng vào lòng Bạch Tài, làm cho chóp mũi cậu ta chua xót: “Mày…”

Nước mắt không ngừng rơi, Bạch Tài nức nở: “…Cắn lại con chó điên để làm gì”

Vệ Kiêu chặn máy quay giúp cậu ta: “Cứ để cho gã cắn, dù sao tao cũng đang chán”

Bạch Tài: “…”

Đệt!

Việc này sau đó được fan dặm thêm chút mắm rồi đăng lên weibo.

Toàn bộ sự việc kể lại rất rõ ràng, thậm chí có người còn đào ra ảnh Bạch Tài khi mới vào đội.

Nhìn bức ảnh này, những người nói Bạch Tài hủy hợp đồng xong không ăn sung cũng mặc sướng lập tức ngậm miệng.

Dù không biết chuyện gì đã xảy ra, nhìn Bạch Tài trong hình rồi nhìn Bạch Tài bây giờ đã đủ rõ cậu ta phải nhận cú sốc nặng nề như thế nào.

Thiếu niên 18, 19 tuổi.

Giao phó tất cả cho đồng đội

Ước mơ và sự tín nhiệm.

Tất cả đều đưa cho một tên cặn bã.

Ai mà chả có giấc mộng, ai mà chẳng có một thời nhiệt huyết, ai mà chẳng từng hi sinh tất cả vì đam mê!

Đáng tiếc là luôn có hiện thực và sự đê hèn làm nguội lạnh nhiệt huyết tuổi trẻ

Cũng mày Bạch Tài đã tìm được đồng đội thật sự

***

Khi trở lại phòng huấn luyện, Bạch Tài đã ổn định được cảm xúc, cậu ta khóc hu hu như một con gấu, tự cảm thấy mất mặt nên không dám ngẩng đầu.

Huấn luyện viên Thần nhìn cậu ta chăm chú một hồi, tính toán xong xuôi:

“Dược thuật sĩ chơi hay đấy”

Anh Cải: “…”

Vệ Kiêu giơ tay: “Báo cáo!”

Thần Phong nâng cằm: “Nói”

Vệ Kiêu bán sạch Bạch Tài: “Anh Cải có thể chơi rất tốt người cát nguyên tố, mục sư bóng đêm, thuật sĩ bóng đêm và cả pháp sư đàn gió ạ!”

Bạch Tài: “… … …”

Vệ Kiêu liệt kê đều là những tướng yêu cầu tốc độ tay cao, khó điều khiển, hơi bất cẩn một chút là tiễn cả đội

Vấn đề là…

Bạch Tài vội vàng mở miệng: “huấn luyện viên, anh đừng nghe nó nói linh tinh, em…”

Người cát nguyên tố, mục sư bóng đêm, thuật sĩ bóng đêm và cả pháp sư đàn gió gì gì đấy cậu ta chơi nát bét!

Thần Phong “Ồ” một tiếng: “Anh Cải, giấu tài rồi, thất kính!”

Anh Cải còn cố bào chữa: “Em không có, không phải đâu, anh đừng nghe nó nói mò…”

Vệ Kiêu mỉm cười nói: “Đội chúng ta có support trâu bò như thế, quá tin cậy luôn”

Bạch Tài điên mất: “Vệ Kiêu!”

Vệ Kiêu có tai như điếc, nháy mắt với Ninh Triết Hàm và Việt Văn Nhạc: “Có phải là rất có cảm giác an toàn không?”

Ninh Triết Hàm động viên: “Anh Cải thật mạnh!”

Bạch Tài: “…”

Đừng tưởng ông đây phân biệt được hai chữ Tài và Cải* nhá!

*菜 Có nghĩa là cải/đồ ăn, đọc giống chữ Tài, nhiều khi mang nghĩa là kém/chơi gà

Đám khốn nạn này!

Đây gọi là không trâu bắt chó đi cày đấy!

Chuỗi ngày lười biếng của anh Cải chấm dứt rồi!

Mặc dù thắng OD nhưng Thần Phong vẫn tận dụng mọi thời cơ để xem lại video.

Nói tóm lại, ván này FTW chơi không tệ, Close không cần phải nói, hoàn toàn không mắc sai lầm nào, chơi còn sung hơn hồi đi rừng, Vệ Kiêu thì lỗ mãng chơi hết sức lực, thoạt nhìn có vẻ bốc đồng nhưng lại hữu dũng hữu mưu, thể hiện qua mấy trận combat rất đáng tán dương, còn phía Bạch Tài, sau khi huấn luyện viên Thần thả cho vài câu tâng bốc, anh Cải đã thề rằng nhất định sẽ khổ luyện người cát nguyên tố, mục sư bóng đêm, thuật sĩ bóng đêm, pháp sư đàn gió, Yến Giang chơi được cái gì thì cậu ta sẽ rèn cái đó.

Ninh Triết Hàm và Việt Văn Nhạc có chút sai lầm, nhưng huấn luyện viên Thần không chỉ ra, chỉ nói: “Tiếp tục rèn luyện”

Trận chiến tranh điểm kết thúc lúc 9h30, thời gian còn sớm, đến khi FTW vào TOP 5 máy chủ quốc tế thì cũng đã 12h.

Thần Phong nói: “Đến giờ rồi, tự mình sắp xếp đi”

Vệ Kiêu tha thiết mong chờ nhìn Lục Phong: “Đội trưởng”

Trong giao diện game, Lục Phong mời cậu.

Vệ Kiêu kích động: “A a a em đến đây!”

Nhìn chẳng khác gì trúng số độc đắc!

Lục Phong nói: “Em lấy tiên tặc đi”

Vệ Kiêu chỉ cần có thể solo thì sao cũng được hết!

Vệ Kiêu lấy tiên tặc, Lục Phong dùng lực tặc.

Giống như trận đấu hôm nay.

Khi FTW đấu với OD, Vệ Kiêu dùng tiên tặc, Chu Hưng Phi dùng lực tặc.

Cả trận đấu, lực tặc của Chu Hưng Phi đều bị Vệ Kiêu đè ra đánh không kịp trở tay.

Nhưng lúc này…

Tiên tặc vừa đáp xuống đất liền bị lực tặc nhìn ngốc nghếch đè ra đất đánh.

Vệ Kiêu trợn mắt há mồm: “Đúng là không có tướng yếu, chỉ có tuyển thủ gà”

Đều dùng lực tặc nhưng Chu Hưng Phi thì đánh như phế vật còn đội trưởng dùng thì ngầu bỏ bố!

Khoảng cách dịch chuyển ngắn thì sao, đao to búa lớn thì thế nào, chỉ cần một búa đập tới thì cũng đều phải bất lực thôi.

Cực kỳ khí phách!

Hết trận, Lục Phong nói với Vệ Kiêu: “Lực tặc có thể áp chế tiên tặc, lần sau em thử xem”

Vệ Kiêu nói: “Vẫn còn sớm mà, hay là bây giờ chúng ta thử luôn đi!

Được voi đòi tiên, chỉ cần thử một lần là nghiện luôn.

Vệ Kiêu đang vui vẻ định nhõng nhẽo, ai ngờ Lục Phong nhẹ nhàng quăng cho cậu một câu: “Trễ rồi đấy, không cần dành thời gian cho bạn gái à?”

Vệ Kiêu giật mình, ngồi thẳng tắp.

Chơi vui quá quên mẹ vụ này.

Tiền tiêu vặt, sếp, bạn gái.

Vô số từ ngữ mấu chấu ùa vào trong não, Vệ Kiêu sụp đổ!

Lục Phong đứng lên nói: “Anh về phòng trước”