Vinh Quang [ESPORT]

Chương 90: Cùng nhau bỏ trốn rồi~



Năng lực học tập của Vệ Kiêu hoàn toàn không hề bị thổi phồng.

Học gì cũng nhanh, chuyện này cũng vậy.

Ban đầu thì như gà mổ thóc, bây giờ thì không những biết thở rồi mà còn biết ngửa đầu ra.

Hai người rúc vào một góc, hôn không kiêng nể gì

Dù chỉ mới tách nhau ra một lúc, dù tối qua còn ôm nhau ngủ, dù đã ở gần nhau đến mức này

Nhưng cảm thấy vẫn chưa đủ.

Dục vọng xâm chiếm thể xác, bao trọn linh hồn

Lục Phong buông cậu ra trước: “Đói bụng không?”

Vệ Kiêu: “Không”

Không muốn đi, muốn ở lại lâu hơn nữa

Ục ục……

Cái bụng bán đứng cậu.

Lục Phong nhìn cậu cười

Vệ Kiêu: “……” Đồ cái bụng phản chủ này!

Bàn tay đang nắm lấy eo cậu của Lục Phong hạ xuống, đan cả mười ngón vào tay cậu: “Được rồi, đi ăn cơm trước, anh cũng đói rồi”

Bốn chữ sau cùng vô cùng hiệu quả, Vệ Kiêu lập tức nói: “Được!”

Hai người họ định bước ra ngoài thì nghe thấy tách một tiếng

Là tiếng bật lửa

Có người

Vệ Kiêu to gan làm chuyện lén lút cũng thấy chột dạ.

Kích thích thì kích thích đấy, nhưng bị người khác thấy thật thì không tốt chút nào

Chuyện come out thì cần phải bàn bạc kĩ càng hơn

Lục Phong kéo cậu lại, hai người núp phía sau cánh cửa.

Đây là khu hút thuốc, tiếng bước chân dừng lại, âm thanh chậm rãi quen thuộc vang lên: “Làm điếu không?”

“Không cần”

“Đội trưởng Lee có ở đây đâu”

“Tôi bỏ thuốc không phải vì anh ấy”

“Ồ~” Cái kiểu nói chuyện này, đúng là Nguyên Trạch, người nói chuyện với anh nghe giọng cũng rất quen, cái style tiếng Trung dị dị kia đúng là Kim Sung Hyun.

Hóa ra là hai người họ

Vệ Kiêu đang núp bỗng nhiên muốn lao ra ngoài

Dù chiến đội thần thánh có kết cục thế nào thì với Close, hai người này đều rất quan trọng.

Vệ Kiêu muốn nói cho họ biết——

Close có bạn trai!

Mấy người muốn biết là ai không?

Xa tận chân trời mà gần ngay trước mắt

Đúng vậy, là tôi đó

À, không được

Vệ Kiêu thay đổi ý định

Cách đây không lâu mới thua Nguyên Trạch, rồi lại thua Kim Sung Hyun, hiện tại không được tự tin cho lắm

Chờ

Đến khi gặp ở giải đấu toàn cầu, thắng rồi lại nói

Đảm bảo cho họ nhớ mãi không quên~

Vệ Kiêu càng nghĩ càng hăng, kéo đội trưởng sát lại, hai người dính vào nhau, núp phía sau cửa

Lục Phong: “…….”

Dù thông minh đến mấy thì đội trưởng Lục cũng không tài nào hiểu hết bé ngốc trong lồng ngực mình

Hai người phía bên ngoài nói chuyện rất thoải mái.

Quan hệ của Nguyên Trạch và Kim Sung Hyun không tồi, khi Kim Sung Hyun ‘không nơi nương tựa’ ở FTW thật sự đã tôn kính Nguyên Trạch như tiền bối, tuy rằng tên tiền bối này không đáng tin cậy lắm.

Kim Sung Hyun lúc mười bảy, mười tám tuổi còn xinh đẹp hơn hiện tại.

Khi đó vẫn còn vẻ non nớt, mặt trái xoan hơi gầy cộng thêm nốt ruồi son, y hệt nam chính phim Hàn đề tài vườn trường.

Bề ngoài như vậy, lại có nhiều thành tích, Kim Sung Hyun có vô số fan.

Sự nổi tiếng là con dao hai lưỡi, có người yêu thích thì cũng có người ghen ghét, Kim Sung Hyun thời trẻ tha hương ở nước ngoài bị nhiều người đâm thọc.

May mắn có Nguyên Trạch che chở anh, dạy anh tiếng phổ thông, giúp anh hòa nhập với FTW.

Nhờ vậy, dù có xa cách nhiều năm thì hai người họ vẫn là anh em tốt.

Nguyên Trạch nghiện thuốc, không có thuốc thì không khác gì người chết

Khóe miệng anh ngậm thuốc lá, hỏi Kim Sung Hyun: “Đội trưởng Lee ổn không?”

Lời này mang hàm ý ám chỉ

Vết thương trên tay đội trưởng Lee đã hồi phục, ngày hôm qua thi đấu còn thể hiện xuất sắc, chắc chắn sẽ không chịu đựng lên sân khấu, anh dù biết mà vẫn hỏi, chắc chắn có ẩn ý

Kim Sung Hyun nghe hiểu, mập mờ đáp: “Ừm”

Nguyên Trạch cười cười: “Cậu thật là…….”

Kim Sung Hyun nhìn anh: “Nếu cậu là anh ấy, tôi cũng sẽ không mặc kệ cậu”

Nguyên Trạch ngẩn người, sau đó cười nhẹ một tiếng: “…….Đệt”

Kim Sung Hyun giả bộ bị sặc khói thuốc, ghét bỏ nói: “Bớt hút thuốc đi”

Nguyên Trạch thở dài: “Giọng điệu này nghe thật giống Close”

Nghe thấy tên đội trưởng, Vệ Kiêu ngẩng đầu nhìn Lục Phong, đôi mắt chớp chớp

Lục Phong đưa ngón trỏ lên mối

Mắt Vệ Kiêu hơi lóe lên, hôn ngón tay hắn —— hôn lên ngón tay đặt trên môi ấy

Lục Phong: “……”

Nếu không phải bên ngoài có người, Lục Phong……

Ừm, thì cũng chỉ có thể hôn thôi

Kim Sung Hyun: “Trừ Close thì còn ai quan tâm phổi cậu là đen hay đỏ đâu”

Nguyên Trạch mạnh miệng: “Do nhóc đó ghét khói thuốc thôi”

Kim Sung Hyun không khách khí nói: “Ghét cả cậu nữa”

Nguyên Trạch ‘chậc’ một tiếng

Tâm tình của Kim Sung Hyun tốt hơn mấy ngày trước, có lẽ là bởi vì chiến thắng kì tập huấn mùa đông, có thể là vì Lee Heran, hoặc cũng có thể là do gặp lại bạn cũ

Nguyên Trạch đột nhiên nghe lời, dập thuốc nói: “FTW năm nay không bình thường”

Kim Sung Hyun: “Còn non lắm”

“Non?” Nguyên Trạch cười: “Chưa cần đánh xong giải trong nước thì cậu cũng không đán áp được nhóc đó đâu”

Anh chưa nhắc đến tên ai, nhưng mọi người đều biết đó là ai

Vệ Kiêu dùng ngón tay chỉ mình, đôi mắt như biết nói: Nguyên chó già đang nói em đấy!

Lục Phong: “……”

Kiểu gì cũng có ngày bị sự đáng yêu của em ấy giết chết.

Kim Sung Hyun dừng lại, bình tĩnh khách quan nói: “Hiện tại FTW vẫn còn quá ỷ lại vào Close”

Nguyên Trạch: “Đúng vậy”

Kim Sung Hyun: “Quiet ưu tú thật đấy, nhưng nếu vẫn mãi núp dưới cánh Close thì không thể trưởng thành được”

Nguyên Trạch dừng lại, nói đỡ cho Vệ Kiêu: “Chưa chắc, Close cũng thay đổi nhiều rồi”

Kim Sung Hyun: “Một khi cả đội hòa hợp, sau khi gặp kẻ địch mạnh, Close thể nào chúng ta đều rõ”

Nguyên Trạch không nói gì

Kim Sung Hyun: “Nói thật nhé, cũng chỉ có đội trưởng Yến mới có thể làm Close không kiêng nể gì ở hẻm núi thôi”

Giọng của Nguyên Trạch nhỏ dần, châm chọc nói: “Có ai mà Yến thần không phối hợp được đâu?”

Kim Sung Hyun: “Đúng vậy”

Yến Giang —— Cựu đội trưởng FTW, một vị phụ trợ hoàn hảo, một người chơi ở thể yếu nhưng luôn là chủ lực của đội.

FTW trước kia muốn lấy được quán quân đấu đôi, hơn nữa còn có khí thế nghiền áp tuyệt đối

Rất đơn giản, chỉ cần Yến Giang báo danh dự thi

Người còn lại là ai cũng được.

Kim Sung Hyun, Tạ Hòa, Nguyên Trạch, cho dù Close khó phối hợp nhất cũng có được.

Nguyên Trạch không phối hợp được với Close, Kim Sung Hyun và Tạ Hòa cũng không tài nào đấu đôi được với Close.

Chỉ có mỗi Yến Giang là có thể

Đáng tiếc……

Không ai đề xuất chuyện này

Bởi vì Yến Giang không tham gia đấu đơn và đấu đôi

Đừng nói đến tuyển thủ, cho dù cấp trên của câu lạc bộ cũng sẽ không mở miệng.

Nếu cấp trên gây áp lực thì Yến Giang sẽ tham gia

Nhưng có ích lợi gì?

Hắn có thể không tạo bất kì một sai lầm nào, tận tâm tận lực thi đấu, toàn tâm toàn ý phụ trợ, nhưng vẫn không thắng

Không thể đổ lỗi cho hắn, không thể chỉ ra hắn sai ở đâu, biểu hiện của hắn phải nói là hoàn mỹ

Chỉ là vẫn thua

Thật sự quá độc ác, tàn nhẫn khiến người ta bất lực.

Cho nên FTW bất đắc dĩ phải bỏ đấu đôi

Nguyên Trạch dám nói câu ‘ai phối hợp được với Close thì tôi sẽ livestream ăn cứt’ cũng vì biết chắc rồi

Trong giới Vinh Quang, chỉ có mỗi Yến Giang

Yến Giang không đấu đôi

Cho nên muốn anh ăn cứt thì không có cửa đâu

Có thể thấy được Nguyên Trạch rất thiên vị Vệ Kiêu, lời nói đều thể hiện sự tán thưởng: “Mặc dù không bằng Yến Giang nhưng Quiet là người được chọn tốt nhất”

Kim Sung Hyun gật đầu: “Ừm”

Nguyên Trạch: “Tóm lại, FTW năm nay không kém đâu”

Kim Sung Hyun nhìn anh: “L&P thì sao?”

Nguyên Trạch cười nhạo một tiếng: “Nghĩ gì thể, tôi mà lại thua Yến Giang tiếp sao?”

Quán quân năm ngoài là Y1, cũng là đội của Yến Giang, L&P chỉ là á quân.

Kim Sung Hyun: “Thế thì đổi một chút, thua Pro thì sao”

Nguyên Trạch: “Nằm mơ”

Kim Sung Hyun lười cãi với anh, lại hỏi: “Năm nay cậu tham gia đấu đơn à?”

Nguyên Trạch: “Ừ”

Kim Sung Hyun cười nói: “Cũng tốt, để xem ai mới là người mạnh nhất Vinh Quang”

Mấy năm nay chiến đội thần thánh trừ Close ra thì không ai báo danh, năm nay cả Kim Sung Hyun và Nguyên Trạch đều tham gia

Danh hiệu người mạnh nhất

Cuối cùng sẽ thuộc về ai?

FTW trước kia không có cách nào tranh đấu, bây giờ có cơ hội.

Chờ đến khi hai người này đi xa, Lục Phong và Vệ Kiêu mới bước ra.

Vệ Kiêu không có ý định nghe lén nhưng lại lỡ nghe thấy hết rồi

Đặc biệt là câu nói của Kim Sung Hyun như thọc vào tim cậu —— Nói thật nhé, cũng chỉ có đội trưởng Yến mới có thể làm Close không kiêng nể gì ở hẻm núi thôi.

Vệ Kiêu không nhịn nổi nữa, trực tiếp hỏi: “Đội trưởng, Yến Giang mạnh lắm sao?”

Mạnh là không thể chối cãi, nhưng mạnh đến mức nào mới có thể khiến Close bộc lộ hết sức không kiêng nể gì?

Đúng vậy, Vệ Kiêu ghen rồi, câu nói kia khiến cậu ghen muốn chết!

Lục Phong xoa đầu cậu: “Không đến mức như vậy đâu”

Vệ Kiêu: “Theo như đội trưởng Nguyên và Huyn thần nói, anh vẫn luôn kiềm nén đúng không?”

Lục Phong: “……”

Vệ Kiêu đau xót: “Anh sợ nếu dùng hết sức thì bọn em không theo kịp đúng không!”

Lục Phong lắc đầu: “5v5 là trận đấu của cả đội, phối hợp tốt với cả đội quan trọng hơn thể hiện sức mạnh cá nhân”

Điều này Vệ Kiêu hiểu, nhưng trong lòng cậu vẫn cảm thấy không thoải mái: “Là do em vẫn còn quá yếu”

Lục Phong đau lòng, nắm tay cậu nói: “Yến Giang không mạnh”

Vệ Kiêu không tin: “Anh chỉ đang dỗ em thôi”

Nguyên Trạch và Kim Sung Hyun đã nói vậy thì làm sao có chuyện không mạnh được!

Hơn nữa, Vệ Kiêu từng xem chung kết thể giới rồi, Y1 như tường đồng vách sắt, mạnh đến mức khiến da đầu tê dại

Lục Phong nhẹ giọng nói: “Yến Giang chỉ là rất hiểu người khác”

Vệ Kiêu ngạc nhiên

Lục Phong nói: “Anh ấy hiểu biết đội viên nên mới phối hợp được như vậy”

Vệ Kiêu: “Ổng hiểu anh đấy thôi”

Lục Phong: “Anh ấy chỉ hiểu những người anh ấy muốn hiểu thôi”

Vệ Kiêu: “……”

Lục Phong còn muốn cổ vũ cậu, Vệ Kiêu bỗng nhiên nói: “Em sẽ không thua đâu!”

Lục Phong nhìn thấy tình cảm không thể nào che dấu trong mắt cậu

Vệ Kiêu: “Em sẽ trở thành người hiểu anh nhất”

“Yến Giang hiểu nhiều người, nhưng em chỉ cần anh thôi!”

Lục Phong: “……”

Nghe thấy lời này, dù là ai đi chăng nữa thì cũng sẽ thấy trong lòng mềm mại, ngọt ngào như kẹo bông gòn.

“Vệ Kiêu……” Lục Phong nhỏ giọng gọi cậu

Vệ Kiêu: “Dạ?”

Lục Phong hôn cậu, trừ việc này ra, hắn không biết cách nào khác thể truyền đạt tình yêu nồng đầm này cho cậu.

Ở nhà ăn, anh Cải lẻ loi một mình ăn càng cua hoàng đế, gặm được một miếng lại chuyển sang sashimi nhím biển……

Tiện tay đăng status weibo: [Tuy cô độc, nhưng được cái no]

Thông báo nhảy liên tục: [Anh Cải, Lục thần đâu rồi!]

[Cục cưng Cải Cải, đội trưởng nhà con đâu rồi?]

[Bạch thần, vua đi rừng của anh đâu rồi?]

Anh Cải cũng muốn biết đội trưởng và vua đi rừng của mình đâu rồi

Rõ ràng là cùng nhau xuống lầu, cùng nhau chờ thang máy, tại sao bây giờ chỉ có mỗi cậu ta thể này!

Phòng của họ ở tầng 5, thời gian dài như vậy đủ đi 500 tầng luôn rồi!

Bạch Tài trả lời một fan: [Tôi cũng không biết hai người họ đi đâu, chắc là …… cùng nhau bỏ trốn rồi]