Vĩnh Sinh

Chương 490: Bảo bối thuộc về ta



Sở Nam công tử thi triển ra trượng pháp, võ học của Thần Đế, thúc dục quyền trượng Đế Thích, khí thế cao cao tại thượng như bá chủ thống trị thế giới, đánh xuống, trong khoảng thời gian ngắn uy thế không thể ngăn cản, cư nhiên phá vỡ kiếm khí của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm.

Thần Đế tương đương với thánh ma trong Ma tộc, tiên nhân trong Tiên Đạo. Còn khủng bố hơn cả nhân vật Trường Sinh thập trọng.

Loại nhân vật này sáng tạo nên thần thông võ học, chỉ sợ không khác gì ba nghìn đại đạo.

Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm của Phương Hàn muốn phát huy ra uy lực mạnh nhất còn cần phải phối hợp với một bộ kiếm pháp. Đại Hỗn Độn Thuật chính là thần thông trong ba nghìn đại đạo, bao hàm rất nhiều loại chi pháp, mà Đại Hỗn Độn Lôi Pháp chẳng qua là một trong số đó, tương đương với Hắc Nhật Phong Tai, Đại Nhật Hỏa Tai trong Đại Tai Nan Thuật, cũng chỉ là một nhánh mà thôi.

Phương Hàn chỉ học được Đại Hỗn Độn Lôi Pháp, cũng chưa học được kiếm thuật trong đó.

Cho nên cho dù đạt tới Trường Sinh Bí Cảnh cũng không thể phát huy Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm tới cảnh giới khủng bố không gì sánh nổi.

Thế nhưng Sở Nam công tử lại có thể, hắn thi triển ra Thần Đế trượng pháp, phối hợp với Quyền trượng Đế Thích, khiến cho người ta có cảm giác như chính Thần Đế thi triển ra vậy.

Thậm chí Phương Hàn có thể thấy trên đầu Sở Nam công tử mở ra một cái huyệt động đen kịt, một loại chất lỏng sền sệt màu sắc rực rỡ chảy vào, sau cùng liền tiến nhập vào thân thể hắn.

Đây là thông đạo "Hư Thần giới" Sở Nam công tử cũng giống như Hận Thiên Thần Hoàng, cư nhiên có thể mở ra "Hư Thần giới"! Không ngừng hấp thu thần chi lực bổ sung cho cơ thể, diệt sát địch nhân.

Nếu như là Thần tộc gốc, chỉ có thể mở ra "Hư Thần giới", không thể mở ra Tiên giới. Cũng không thể câu thông với Tiên giới. Đây chính là nhược điểm duy nhất của Thần tộc.

Thế nhưng Sở Nam công tử lại mang huyết thống hỗn hợp của Thần tộc, cũng không biết phụ thân hắn Tinh Đế, mẫu thân hắn là một vị nữ Thần Hoàng đã thi triển ra thủ đoạn gì khiến hắn, nửa người nửa Thần lại tu luyện được rất nhiều đạo thuật, có thể câu thông Tiên giới, cũng có thể câu thông Hư Thần giới.

Cho nên tên Sở Nam công tử này mới lợi hại như vậy.

Có thể nói Phương Hàn từ khi xuất đạo đến nay, lần này mới đụng phải nhân vật đệ nhất như vậy. Còn lợi hại hơn nhiều so với phân thân của Tô Tú Y.

Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, quyền trượng Đế Thích lại lần nữa đụng vào nhau.

Phương Hàn nhanh chóng lùi lại! Hắn cảm giác trong nháy mắt trên mặt Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm của mình dường như bị trăm ngàn tòa núi lớn áp bách. Không ngờ khi thúc động lại trở nên vô cùng khó khăn.

"Vô ích, ngươi cho rằng lùi lại là có thể tránh khỏi áp bách của ta sao? Thần Đế trượng pháp một khi thi triển ra không ai có thể trốn tránh. Dời thiên sơn!"

Sở Nam công tử đẩy lui Phương Hàn, hắn cũng lập tức truy theo, mỗi một bước đều mang theo trăm ngàn âm vận kỳ quái, giống như thanh âm tách ra từ đại đạo. Lại giống như Thần đế xuất hiện khiến đám quần Tiên, quần Ma, quần Phật đều lạnh mình.

Bóng trượng vũ động, những bóng trượng kia huyễn hóa ra trăm ngàn tòa núi lớn, áp bách tới chỗ Phương Hàn, sơn ảnh chồng chất che phủ tất cả không gian.

PHÁ...!

Phương Hàn ra sức vũ động Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm chém tới tầng tầng lớp lớp sơn ảnh, thế nhưng mỗi một đạo khiếm khí đều hao tổn rất nhiều thực lực của hắn, bởi vì quyền trượng Đế Thích huyễn hóa ra rất nhiều sơn ảnh, mỗi một đạo áp bách xuống đều tương đương với một tòa núi lớn chân thật.

"Lấp vạn thủy!"

Trông thấy Phương Hàn chém phá trăm ngàn hư ảnh đại sơn, Sở Nam công tử không hề chùn bước, một lần nữa bước ra, thần uy lẫm nhiên, quyền trượng Đế Thích quét qua tất cả, rắc...rắc... Trong bóng trượng xuất hiện trăm ngàn con sông, cuồn cuồn đổ xuống.

Thiên sơn, vạn thủy!

"Thần Đế trượng pháp của Sở Nam công tử này phối hợp với quyền trượng Đế Thích thật sự sức mạnh càng thăng thêm, hiện tại với tu vi của ta còn phải cố hết sức. Không hổ là cường giả Bất Tử Chi Thân, xem ra chỉ có thể tung ra tuyệt chiêu mà thôi!"

Phương Hàn thu Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm lại thủ hộ thân mình, âm thầm đọc chú ngữ vận chuyển ra thần thông, đột nhiên hai mắt mở to, ba ngàn đạo tinh quang lập lòe quanh người, giống như ba con mắt đồng thời mở ra vậy.

Đồng thời hắn ngâm xướng thật to, thanh âm thật vang vọng.

"Số mệnh vĩ đại! Áp đảo vận mệnh trong Chư Thiên! Lực lượng của ngươi có mặt ở khắp nơi, vạn vật đều phải tuân theo quy tắc của ngươi. Không ai có thể thoát khỏi trói buộc của ngươi, không có sự tồn tại nào ngoài vòng thống trị của ngươi, ngươi là chủ nhân của vạn vật, là chúa tể của Chư Thiên! Ngươi là hết thảy, ngươi vĩnh viễn tỏa sáng. Hiện tại ta lấy danh nghĩa của ngươi, nhờ vào lực lượng của ngươi trừng phạt kẻ phản kháng ngươi..."

Tuổi thọ của Phương Hàn mãnh liệt bị thiêu đốt cùng với thanh âm này, một trăm năm, hai trăm năm, năm trăm năm, tám trăm năm, một ngàn năm!

Khoảng chừng một ngàn năm tuổi thọ của hắn bị thiêu đốt.

Sau đó lực lượng do tuổi thọ bị thiêu đốt sinh ra thẩm thấu vào trong hư không mênh mông, tác động tới một cỗ lực lượng thần bí, đó chính là số mệnh lực. Cỗ số mệnh lực này tại đầu ngón tay Phương Hàn ngưng tụ thành một đoàn hào quang lập lòe, mang đủ mọi loại màu sắc.

Oanh long!

Phương Hàn thiêu đốt ngàn năm tuổi thọ điều Tiểu Túc Mệnh Thuật, rồi điểm ra từ đầu ngón tay!

Oành!

Trời long đất lở, nhật nguyệt lu mờ.

Khi được cỗ lực lượng này gia trì, tại thời khắc này cả thân thể Phương Hàn tựa hồ như cao lớn thêm, có thể chứa được cả thiên địa. Mà số mệnh lực ngưng tụ tại đầu ngón tay lại lập lòe bất định. Lập tức huyết nhục bốn phía Hỗn Loạn Nguyên Thai cũng bị áp súc bắt đầu sụp đổ.

Hỗn Loạn Nguyên Thai cũng phải run rẩy sợ hãi trước khí tức của môn thần thông này.

Tiểu Túc Mệnh Thuật chính là thần thông có liên quan tới Đại Mệnh Vận thuật, còn thần diệu hơn cả Đại Nguyện Vọng thuật của Linh Lung Tiên Tôn. Sau khi tu luyện tới cực hạn có thể thay đổi số mệnh, thay đổi sinh tử, còn có những thần thông tạo hóa không thể tưởng tượng nổi nữa.

Hiện tại tuy Phương Hàn tu luyện nông cạn, thế nhưng tốt xấu gì cũng đã trở thành Trường Sinh Bí Cảnh vạn cổ cự đầu, giải thích đối với Tiểu Túc Mệnh Thuật còn cường đại không biết bao nhiêu lần so với lúc trước.

Hơn nữa khi hắn thi triển Tiểu Túc Mệnh Thuật điều động số mệnh lực từ trong hư không mênh mông tới, ngưng tụ thành phù văn, uy lực, tiêu hao tuổi thọ so với trước kia còn nhiều hơn gấp bội.

"Người phản bội số mệnh, nhất định phải chịu sự trừng phạt của số mệnh!"

Thanh âm của Phương Hàn càng lúc càng lớn, thậm chí ngay cả huyết nhục bốn phía Hỗn Loạn Nguyên Thai cũng ngưng tụ thành một cái miệng to như chậu máu, phát ra thanh âm giống như hắn.

Giờ khắc này không chỉ có thanh âm của hắn, ngay tất cả nguyên khí thiên địa, huyết nhục của Hỗn Loạn Nguyên Thai cũng ủng hộ hắn.

"Số mệnh! Số mệnh! Trừng phạt, trừng phạt!"

Huyết nhục của Hỗn Loạn Nguyên Thai dưới lực lượng của Tiểu Túc Mệnh Thuật hướng tới, lại xuất hiện một cái miệng khủng bố như chậu máu, như có linh tính thét gào, reo hò. Sở Nam công tử trông thấy một màn này, sắc mặt cũng thay đổi, đang muốn lên tiếng, ngón tay Phương Hàn đã điểm ra.

Ô ô ô, ô ô ô...

Lực lượng trên đầu ngón tay giống như một đoàn sao chổi bay tới, trực tiếp tiếp cận quyền trượng Đế Thích, khí linh trên mặt cây quyền trượng của Thần Đế tại thời khắc này cũng run rẩy, tựa hồ như đang sợ hãi vì đụng phải khắc tinh của mình.

Thần Đế trượng pháp đã ngưng hẳn khi một ngón tay Phương Hàn điểm ra, rốt cuộc cũng không áp bách xuống nữa.

Chát!

Quyền trượng Đế Thích bị một ngón tay Phương Hàn điểm trúng, bay lên thật cao, không ngờ thoát ly khỏi sự khống chế của Sở Nam công tử. Bị chấn đắc bắn ra khỏi tay hắn.

"Sao có thể, sao có thể như vậy?" Thân thể của phía trên liên tục biến hóa, thần niệm cường đại tung ra gia trì "Quyền trượng Đế Thích", khiến cho kiện pháp bảo này quay trở lại bên mình. Hắn cũng đã hàng phục được khí linh của Quyền trượng Đế Thích, bởi vì cây quyền trượng này chính là do mẫu thân hắn, vị Thần Hoàng thần bí kia cho hắn.

Thế nhưng Phương Hàn căn bản không để cho hắn nắm lấy cơ hội này.

"Chỗ nào cũng có lực lượng của số mệnh, thiên địa tồn tại bởi vì có số mệnh, thời không vận chuyển vì số mệnh, ngôi sao biến hóa cũng là vì số mệnh, nhân duyên bởi vì có số mệnh mà có ý nghĩa. Bất kì thứ gì có ý đồ thoát ly khỏi sự khống chế của vận mệnh đều sẽ bị trầm luân vĩnh cửu cùng hủy diệt."

Một ngón tay của Phương Hàn điểm ra, sau khi bay tới quyền trượng Đế Thích, năm ngón tay hắn bung ra, trên bàn tay xuất hiện một đạo tinh quang, lại là Tiểu Túc Mệnh Thuật! Mỗi đạo tinh quang đều trọn vẹn thiêu đốt năm trăm năm tuổi thọ mới thúc dục được số mệnh lực.

Năm đạo tinh quang này trực tiếp bắn nhiếp tới quyền trượng Đế Thích, chấn khai tất cả nguyên khí ra khỏi người Sở Nam công tử.

Xì! Một chộp liền nắm được quyền trượng Đế Thích lôi vào trong luồng tinh quang.

Khí linh của cây quyền trượng Đế Thích này giãy dụa mãnh liệt, muốn rời khỏi đạo tinh quang này bay ra ngoài, thế nhưng bị Tiểu Túc Mệnh Thuật đè áp, tựa hồ như có phần sợ hãi, sợ đạo tinh quang này thẩm thấu vào.

"Nguyên bản ta không cách nào hàng phục được thượng phẩm đạo khí, thế nhưng quyền trượng Đế Thích này lại là bảo bối của Thần tộc, vừa may là bị Thế Giới Chi Thụ của ta khắc chế!" Phương Hàn chộp lấy cây "Quyền trượng Đế Thích", lập tức cảm ứng được, nếu như mình triệt để hàng phục kiện bảo bối này, ít nhất phải tiêu hao vạn năm tuổi thọ vận chuyển Tiểu Túc Mệnh Thuật. Điều này cũng không đáng.

Để chộp được cây quyền trượng Đế Thích này, hắn đã trọn vẹn tiêu hao hết hai ngàn năm trăm năm tuổi thọ. Đánh bay khỏi tay Sở Nam công tử, dùng một ngàn năm tuổi thọ.

Nguyên bản tấn chức lên vạn cổ cự đầu, bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, tuổi thọ của Phương Hàn là ba vạn sáu ngàn năm, có thể so với nhân vật cường hoành Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhị trọng Bất Tử Chi Thân. Thế nhưng trong một sát na này, hắn trọn vẹn tiêu hao hết ba nghìn năm trăm năm tuổi thọ. Cướp được quyền trượng Đế Thích này, coi như cũng bù được lỗ.

Nhưng mà Quyền trượng Đế Thích bị nắm trong tay hắn lại không yên phận, nó mãnh liệt giãy dụa, căn bản không trấn áp được. Trong đó còn ẩn chứa ý chí của Sở Nam công tử.

Nếu để cho nó bay đi, ba nghìn năm trăm năm tuổi thọ của Phương Hàn lại lãng phí một cách vô ích, đây chính là một phần mười tính mạng của hắn. Một cái giá quá lớn.

Phương Hàn tự nhiên sẽ không để nó bay đi.

"Thế Giới Chi Thụ! Trấn áp cho ta! Hoàng Tuyền Đồ! Trấn áp cho ta!" Phương Hàn không chút nghĩ ngợi, nguyên khí của Thế Giới Chi Thụ bao trùm lấy cây quyền trượng Đế Thích này, sau đó A Tị chi môn mở cái miệng to như chậu máu ra nuốt kiện thượng phẩm đạo khí này vào.

Muốn trấn áp một kiện thượng phẩm đạo khí nhất định phải có một kiện bảo bối khác lợi hại hơn.

Bản chất của Hoàng Tuyền Đồ chính là tuyệt phẩm đạo khí, tự nhiên có thể trấn áp được cây "Quyền trượng Đế Thích" này. Nhưng mà cũng chỉ là trấn áp. Quyền trượng Đế Thích ở trong đó vẫn có thể gây nên sóng gió.

"Hừ! Ngươi cho rằng trấn áp được quyền trượng Đế Thích của ta là có thể cướp được kiện pháp bảo này? Đúng thật là tìm chết." Sở Nam công tử giận dữ, nhưng mà tâm linh của hắn vẫn còn cảm ứng được quyền trượng Đế Thích. Cho nên hắn cũng không sợ, liên tục thúc dục muốn quyền trượng Đế Thích phá tan trói buộc của Hoàng Tuyền Đồ!