Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 108: Làm nhục



Hóa ra Cố Chấn Hải lại có thể làm ra chuyện hoang đường như thế này!

Đúng là nực cười!

Dịch Bách nghe xong, từ từ trả lời, “Vâng thưa Sếp, em biết rồi ạ.”

Nói xong, cậu ta quay người đi ra ngoài, lúc Dịch Bách đi ra ngoài, Cố Tiểu Mạch không kịp né đi chỗ khác, Dịch Bách đã mở cửa ra.

Khoảnh khắc nhìn thấy cô, đôi mắt của Dịch Bách hiện lên sự kinh ngạc và bất ngờ, “Cố… Tiểu Mạch.”

Cố Tiểu Mạch đứng yên tại chỗ, ánh mắt lạnh lùng, cô hừng hờ ừ một tiếng, Mộ Bắc Ngật ở trong phòng đương nhiên là nghe thấy, anh ngước mắt nhìn cửa phòng, nhìn thấy bóng ẩn ẩn hiện hiện của cô đang đứng đó.

Dịch Bách mãi mới phản ứng lại, cậu ta không định nói gì thêm, vội vàng vứt lại một câu, “Tôi đưa Nám Nám đi đến lớp mẫu giáo đây.”

Nói xong, cậu ta dùng tốc độ nhanh nhất để chạy khỏi nơi này.

Mộ Bắc Ngật đứng lên đi ra ngoài, bắt gặp ánh mắt của Cố Tiểu Mạch, anh mím môi, chuyện này bị cô phát hiện nhưng anh không hề có cảm giác chột dạ, thậm chí còn có tâm tư để quan sát phản ứng của Cố Tiểu Mạch.

Có thể khiến cô cảm động không?

“Anh… thật sự xuống tay với Cố Thị?”

“Giữa hai công ty, cướp hạng mục là chuyện bình thường.” Mộ Bắc Ngật cố tình không muốn khiến cô có áp lực, nhưng ánh mắt có chút hi vọng, hi vọng Cố Tiểu Mạch sẽ nhận ra tâm tình của anh.

Thật không ngờ, Cố Tiểu Mạch lại thở phào nhẹ nhõm, “Dọa chết tôi rồi, tôi còn cho rằng anh vì tôi mà chèn ép Cố Thị, nếu không Cố Lan Tâm lại đến tính sổ với tôi, thế nên chuyện này không liên quan gì đến tôi, đúng không?”

Cố Tiểu Mạch ngẩng đầu, cô cười vui vẻ, bộ dạng vô cùng ngây thơ!

Mắt Mộ Bắc Ngật giật giật, cô đúng là có khả năng chọc tức người khác, Mộ Bắc Ngật nhìn cô với sắc mặt u ám, “Cô nói xem?”

“Chuyện làm ăn không liên quan đến tôi, nếu không có việc gì nữa, tôi nghĩ tôi nên rời khỏi đây rồi.”

“Cố Tiểu Mạch, là trợ lý đời sống, nhưng ngày tới cô không thể đi làm…”

Mộ Bắc Ngật cố tình nói một nửa, bỗng dừng lại khiến Cố Tiểu Mạch cảm nhận được sự nguy hiểm, cô sợ hãi anh sẽ nói gì tiếp theo.

Cố Tiểu Mạch nín thở, đúng như dự đoán, Mộ Bắc Ngật từ từ nói tiếp, “Không thể đi làm thì ở nhà làm việc, đến khi chân của cô khỏi hẳn.”

Vậy cũng có nghĩa là cô phải ở nhà họ Mộ! Cố Tiểu Mạch định lên tiếng phản bác lại nhưng Mộ Bắc Ngật không cho cô cơ hội, “Muốn từ chối? Đã nghĩ sẽ làm thế nào để trả tiền vi phạm hợp đồng chưa, hả?”

“Tôi ở đây cũng không giúp được anh cái gì cả.”

“Cô ở đây là được rồi.”

Mộ Bắc Ngật vẫn luôn vô tình cố tình nói ra một câu rất tình cảm khiến Cố Tiểu Mạch vô cùng phức tạp, cô cúi đầu, muốn né tránh.

Mộ Bắc Ngật liếc nhìn cô, cuối cùng vẫn lựa chọn không làm cô khó xử, “Tôi cần đến công ty, cô ở nhà tự chăm sóc mình.”

“Ờ.”

Không giống với sự ấm áp ở đây, Cố Lan Tâm từ sáng sớm đã lái xe đến nhà họ Mộ, cô ta không gọi điện thoại mà lặng lẽ chờ ở bên ngoài.

Có trời mới biết lúc cô ta ngồi ở trong xe nhìn thấy Dịch Bách ôm Nám Nám đi ra ngoài, cô ta cảm thấy chướng tai gai mắt như thế nào, phẫn nộ trào dâng khiến cô ta sắp không kìm nén được nữa.

Trong lòng nảy sinh nỗi căm hận, Cố Lan Tâm cắn chặt răng nhìn cảnh tượng này, mới sáng sớm mà Nám Nám đã từ nhà họ Mộ đi ra ngoài, vậy thì Cố Tiểu Mạch người phụ nữ đê tiện kia nhất định cũng ở đây!

Đáng chết, đáng chết!

Sự xuất hiện của Nám Nám và Cố Tiểu Mạch đã phá vỡ cuộc sống tốt đẹp của cô ta!

Ngày giỗ của bố Mộ Bắc Ngật, năm nay ông Mộ gọi Cố Lan Tâm đến, coi như là nhà họ Mộ đã coi trọng thân phận của cô ta, nhưng tối hôm qua, Mộ Bắc Ngật cả đêm không về nhà, chiều hôm qua cô ta vừa xảy ra chuyện đó, vẫn còn bị ám ảnh bởi Mộ Thiếu Lãnh nhưng Mộ Bắc Ngật lại không đến thăm cô ta, cũng không ở lại nhà cũ với cô ta!

Anh vứt cô ta ở lại nhà cũ nhà họ Mộ nhưng lại ở đây với Cố Tiểu Mạch!

Cố Lan Tâm cắn chặt răng, mắt đẫm lệ gọi điện cho ông Mộ, “Ông Mộ, Bắc Ngật anh ấy thật sự… sắp thích Cố Tiểu Mạch người phụ nữ kia rồi!”



Ông Mộ đang ngồi ở nhà, khuôn mặt nghiêm túc lạnh lẽo, giống như đang đè nén phẫn nộ, Cố Tiểu Mạch người phụ nữ đó, càng ngày càng chướng tai gai mắt!

Ông ta lập tức lên tiếng căn dặn, “Cho người đưa Cố Tiểu Mạch người phụ nữ kia đến đây!”

Lần này ông ta phải gọi Cố Tiểu Mạch đến đây để cô biết cô thấp kém và ti tiện như thế nào, một đứa con riêng của nhà họ Cố mà lại muốn đũa mốc chòi mâm son.

Cố Tiểu Mạch một mình ở nhà của Mộ Bắc Ngật, Mộ Bắc Ngật trước khi đi còn không quên nói với cô rằng anh sẽ về sớm.

Giống như người chồng trước khi đi làm nói với vợ vậy, Cố Tiểu Mạch cảm thấy rất khó chịu, hành động của Mộ Bắc Ngật khiến đầu óc cô rối loạn.

Cô cũng không ngốc nghếch, chỉ là không muốn chọc thủng lớp giấy đó mà thôi, cô biết một khi chọc thủng thì sẽ không thể nào trở lại được, sẽ gây ra hậu quả không tài nào cứu vãn được.

Cố Tiểu Mạch vịn vào lan can, nhảy một chân lên tầng thì nghe thấy tiếng mở cửa.

Cố Tiểu Mạch lập tức nhìn về phía cửa với ánh mắt thắc mắc, cô nheo mắt, không phải chứ, Mộ Bắc Ngật vừa mới đi đã về rồi sao?

Sau đó cô nghe thấy tiếng bước chân đi đến, Cố Tiểu Mạch nhìn về phía, sắc mặt từ từ trở nên nghiêm túc.

Vài người mặc đồ đen mặt không biểu cảm bước vào, cũng vì đã từng gặp ông Mộ vài lần nên lúc nhìn thấy bọn họ Cố Tiểu Mạch cảm thấy có gì đó không đúng.

“Cô Cố, ông nhà chúng tôi muốn gặp cô, cô đi cùng chúng tôi một chuyến.”

Nhìn mà xem, giọng điệu 100% là mệnh lệnh, trước giờ đều không cho cô cơ hội từ chối và phản kháng!

Cô đi lại khó khăn, tên mặc áo đen mang đến một chiếc xe lăn, Cố Tiểu Mạch được đẩy ra bên ngoài.

Cô nhíu mày, ngồi trên xe lăn, khí thế bỗng yếu đi rất nhiều, huhu…

Cô vứt điện thoại trong phòng, không kịp liên lạc với người khác, cô bị đẩy ra bên ngoài cũng không có phản ứng gì, cô được đưa đến nhà cũ nhà họ Mộ.

Cô chưa bao giờ đến nhà cũ nhà họ Mộ, ở đây cách thành phố ồn ào xa hoa một đoạn khá xa, mỗi căn biệt thư đều tách riêng ra giống như đang tuyên bố sự giàu sang của mình.

Nếu so sánh thì nhà họ Cố chẳng là gì cả.

Cố Tiểu Mạch hơ hơ một tiếng, không ngờ cô lại có tâm tư để suy nghĩ về giá cả của những ngôi nhà này, cô được đẩy vào nhà cũ nhà họ Mộ.

Lúc vào nhà Cố Tiểu Mạch chỉ cảm nhận được sự uy nghiêm trang trọng nhưng khiến người ta vô cùng áp lực, giống như bị trói buộc, không có không gian để tự do hít thở.

Cố Tiểu Mạch bất giác nghĩ đến Mộ Bắc Ngật, hóa ra, Mộ Bắc Ngật từ bé đã ở đây, chẳng trách anh lại lạnh nhạt thờ ơ như vậy!

Tên áo đen đẩy Cố Tiểu Mạch vào phòng khách, đối mặt với ánh mắt uy nghiêm của ông Mộ, ông ta đặt tờ báo xuống, người làm đang làm việc của mình ở mọi ngõ ngách trong nhà.

Đồng thời Cố Tiểu Mạch cũng biết rõ một điều, nhà họ Mộ có nhiều tiền hơn cô nghĩ, rất nhiều tiền…

“Cô Cố, chúng ta lại gặp rồi.”

Ông Mộ đè nén sự phẫn nộ lên tiếng, ánh mắt hiện lên sự tức giận.

Cố Tiểu Mạch ngồi ở xe lăn, cô nghĩ, lần nào gặp mặt cũng không vui vẻ, vậy tại sao còn phải gặp nhau chứ?

Cố Tiểu Mạch lạnh lùng đáp lại, “Ông Mộ, lần này gặp không phải là điều tôi muốn, thế nên ông Mộ có gì muốn nói thì nói luôn đi, chúng ta nên sớm kết thúc cuộc gặp mặt này.”

Hơ hơ! Một người phụ nữ không biết trời cao đất dày!

Ông Mộ nhìn Cố Tiểu Mạch với ánh mắt hết sức uy nghiêm, trầm giọng nói, “Hôm nay tham quan nhà cũ của nhà họ Mộ rồi, cô thấy thế nào? Sau này có muốn sống ở đây không?”

Cố Tiểu Mạch lập tức nghe hiếu hàm ý sâu xa trong câu hỏi của ông Mộ, tràn đầy sự khinh bỉ chế giễu, Cố Tiểu Mạch kinh ngạc, cảm giác bị làm nhục đến nhanh vô cùng!

Cô đè nén sự tức giận, cười hi hi lên tiếng, “Ừ, căn nhà được dát vàng đúng là nguy nga lộng lẫy, không biết phòng của Mộ Bắc Ngật ở đâu, tôi muốn tham quan một chút?”

“Người phụ nữ như cô, tôi biết ngay là cô chỉ thích tiền của Mộ Bắc Ngật, trước đây tôi đã từng cho cô cơ hội, 50 vạn không phải là con số nhỏ, không ngờ cô còn muốn nhiều hơn.”

Ông Mộ nổi giận, trực tiếp ụp tội danh lên đầu Cố Tiểu Mạch.

Cố Tiểu Mạch cười lạnh một tiếng, so với sự phẫn nộ của ông Mộ thì cô điềm tĩnh hơn rất nhiều, tuy cô ở đây chỉ có một mình không người giúp đỡ, nhưng khí thế không thể yếu đi được, “Ông Mộ, ngay từ đầu ông đã cho rằng tôi muốn tiền của Mộ Bắc Ngật, thế nên mới cầm 50 vạn đến để đuổi tôi đi, nếu ông đã nghĩ như vậy, bây giờ để tôi thấy ngôi nhà cũ này, tôi chắc chắn sẽ không cần 50 vạn đó, ít nhất cũng phải là nhà cũ này hoặc là Mộ Thị mới được.”

Cô dễ dàng khiến ông Mộ nổi trận lôi đình, chỉ cần một câu nói, ông Mộ nắm chặt tay đập xuống bàn.

Vang lên một tiếng rất to, bàn trà còn chệch sang bên một chút.

Cố Tiểu Mạch chớp mắt, ông già này nổi giận thật đáng sợ… chẳng trách đánh Mộ Bắc Ngật đau như vậy.

“Chưa gì đã nói ra mục đích của mình rồi, cô cho rằng Mộ Bắc Ngật sẽ cần người phụ nữ như cô sao? Tôi nói cho cô biết, đừng cho rằng cô sẽ đạt được mục đích của mình, hôm nay tôi gọi cô đến đây là để cảnh cáo cô lần cuối, tốt nhất là hãy biết điều một chút.”

Cuối cùng cũng đợi được rồi.

Cố Tiểu Mạch nhìn ông Mộ cười, từng câu từng chữ tấn công ông Mộ, “Ông Mộ, nếu ông đã nói như vậy thì tốt rồi, tôi trước giờ đều không có ý định đạt được mục đích của mình, bởi vì tôi không hề muốn nhà họ Mộ, Mộ Thị của ông, chúng ta không liên quan gì đến nhau, bây giờ ông có thể để tôi đi chưa?”

Mặt cười hi hi, trong lòng chửi một tiếng ĐM.

Cố Tiểu Mạch đè nén cơn giận, tốn công tốn sức đưa cô đến đây chỉ để uy hiếp cô.