Vợ À! Em Bớt Nghịch Lại Đi!

Chương 34



Kết thúc buổi quay hôm nay...

Phía xa xa có bóng dáng của cả ba người Tuất Duật, Nam Khanh, Huân Vũ đang đi đến, chưa gì trơn mọi người ở trường quay nháo nhào nháo nhào lên

"Tuất Duật đẹp trai quá!" một chị gái trong đoàn phim

"Hôm nay có ngọn gió nào làm lay động đến họ, đến cùng một lúc luôn mới chịu " cả một đám chụm đầu lại bàn tán

"Xem kìa! Tuất Duật đó!" một người đang đứng gần đạo diễn

"Hôm nay là ngày gì mà cả ba ông chủ của tập đoàn lớn đến đây " ông đạo diễn vui mừng chạy lại họ

"Không có gì bọn tôi chỉ đến xem thôi mấy người cứ tiếp tục làm việc " nói rồi đi phớt qua ông đạo diễn đi đến chỗ của Tử Nguyệt

"Ủa hai người đến đây để làm gì? " Nguyệt

"Anh đến tìm em! Thằng Khanh nó tìm Châu " đưa tay lên sờ má của Nguyệt

"Ê Nguyệt thấy Tử Tuyết đâu không? " Huân Vũ căng thẳng

"Cô ta á? Trong phòng phục trang đó " Trỏ tay về hướng kia

"À mà quên nữa! Nghe nói người mà cô ta lúc trước quyết rủ cũng ở trong đó. Không biết hai người họ có làm gì nhau không nữa mà ở trong đó gần cả tiếng đồng hồ không thấy ra! Nảy đạo diễn cho người gọi nhưng cửa bị khóa rồi " nở một nụ cười nhẹ

Huân Vũ hoảng hốt chạy vào trong,vừa bước tới cửa thì Thanh Khiêm bước ra, cùng lúc đó Ngọc Nhi cầm một bộ đồ vào cho Tử Tuyết

Huân Vũ đi vào thấy Tử Tuyết ngồi trên một cái ghế với một bộ quần áo hơi xọc xệch còn tóc tay bú xù

"Cô...... '' Huân Vũ bỏ đi ra ngoài

"Anh đi đây vậy? Này? " Tuyết kêu gọi nhưng vô tác dụng

"A! Chào anh! lâu rồi không gặp " đưa tay ra có ý định bắt tay với Huân Vũ. Vũ nhìn không nói gì bỏ đi vào trong

" Ồ kịch hay đây " Huân Vũ khoanh tay nhìn, nhíu mày cười

Nam Khanh thì lắc đầu nói "Này thì hại người khác giờ tao cho mày niếm thử mùi, cho mày biết thế nào là hại "

"Từ từ, nó còn khổ dày dày " Thuý Châu

"Anh! " Khiêm vẫy tay với Tuất Duật

"Lâu rồi không gặp " chạy lại ôm Tuất Duật

"Em nhớ anh lắm "

Ánh mắt của Tử Nguyệt nhìn Thanh Khiêm bằng ánh mắt nghi ngờ khi thấy hai người ôm nhau đắm đuối

"Trời ôi! Cái gì vậy nè " Một anh trong đoàn phim

"Anh Tuất Duật là đam hả trời! Ơ hí hí! Vậy là mình có cơ hội rồi " ông đạo diễn

"Hình như họ là người yêu của nhau! " người thứ 1 trong đoàn phim

"Sao bà biết?" người thứ 2

"Nhìn họ ôm nhau kìa " người thứ 1

"Ê mà tôi nhớ là! Lúc trước mọi người đồn rằng Tử Nguyệt là người yêu của anh Tuất Duật mà" người thứ 3

Nghe những lời bàn tán đó Tử Nguyệt khó chịu nên nói::Rồi hai người ôm đủ chưa! làm cho người ta hiểu lầm kìa "

"Chị em cũng nhớ chị " Khiêm chuẩn bị tư thế để ôm Tử Nguyệt bị Tuất Duật ngăn lại

"Mày định làm gì vợ anh? "

"Thoy chị xinh đẹp mình ôm cái nè " bị quê quá nên quay sang Thuý Châu

Nam Khanh kéo Thuý Châu ra để mình vôm Thanh Khiêm và nói: "Như thế được chưa? Hay muốn chặt thêm nữa "

"Anh ở đâu nhảy vào vậy? Tự dưng cản em? " biểu cảm buồn, đôi mắt rưng rưng sắp khóc chứ chưa khóc

"Vợ tôi ai cho cậu ôm " mặt Nam Khanh gắt

"Ủa anh! bé Đình Đình đâu rồi anh? " bỏ mặt làm ngơ lời nói của Nam Khanh bằng cách đánh trống lảng

"Đình Đình đi chơi rồi "

"Thôi em còn có hẹn với Châu Thắng nên đi trước đây bye mọi người " Khiêm nhục quá nên đành tìm cách chùn đi

"Buổi diễn hôm nay cũng xong rồi! Hay mình đi ăn đi " Tử Nguyệt

Cả bốn người bọn họ đi đến một cái nhà hàng không ngờ rằng nhà hàng này là của Lâm Thị nhìn xung quanh một vòng thì bắt gặp bà Lưu Ly Đoá đang ngồi uống trà một mình Tử Nguyệt thấy như thế liền qua bắt chuyện

"Chào dì " Tử Nguyệt cẩn thận kéo ghế ra để ngồi

"Dì đến đây có một mình hả dì? "

"Ừ! "

"Vẻ mặt của dì không được vui? Dì gặp một số vấn đề gì hả dì? " Tử Nguyệt lo lắng

"À không gì đâu! Chỉ nhớ lại một số chuyện buồn thôi con" vẻ mặt u sầu buồn bả của bà

"Hay dì kể cho con nghe với biết đâu sẽ vui lên được phần nào! " nắm lấy tay bà

"Nếu con gái dì nó còn sống chắc giờ cũng tầm cỡ con " nhìn cô bằng ánh mắt trìu mến, nhớ nhung

"Thôi dì đừng buồn! Chuyện đó cũng giờ là quá khứ rồi! Hay là mỗi lúc dì buồn dì cứ gọi cho con, con đảm bảo khi dì tâm sự với con dì sẽ hết bùn "

Lưu Ly Đoá nở một nụ cười

"Con với bạn con ngồi bên đó hay dì qua ngồi chung với tụi con đi "

"Có được không?"

"Trời ôi dì đi với con "Tử Nguyệt đứng dậy kéo bà Lưu Ly Đoá