Vợ Của Boss Là Công Chúa

Chương 89: Hai tầng băng và lửa



“Vâng.” Sau đó tài xế gọi điện thoại cho xe cứu hộ.

Lục Minh bế Cảnh Y Nhân như bể trẻ con, đi trong làn mưa phùn như cây ngọc đón gió. Làn mưa phùn giăng kín giống như một làn sương, phủ lên cảnh tượng Lục Minh bể cảnh Y Nhân tựa một bức tranh sơn dầu hoài cổ vậy, nhìn ra có một phong vị hoàn toàn khác. Điệu nhảy của Cảnh Y Nhân hôm nay đã vắt kiệt nội lực trong người cô, cả người cô mềm oặt như một vũng nước, cánh tay như không xương treo trên bả vai của Lục Minh, theo bước chân của anh mà vắt vẻo qua lại.

Cô vùi đầu trong lồng ngực rắn chắc của anh.

Quần áo phủ trên đỉnh đầu có một mùi hương thơm mát đặc biệt của cơ thể Lục Minh, mùi hương ấy tràn vào trong hơi thở của cảnh Y Nhân…

Cô bắt đầu nằm mơ.

Cô mơ thấy mình và cậu sinh một đám trẻ con, ngày ngày vây quanh bọn họ, rồi cậu ngày nào cũng bị đám nhóc làm phiền muốn chết, cậu quyết định không làm hoàng đế nữa, rồi không hiểu sao cậu lại biến thành tóc ngắn, mặc âu phục, đi giày da nói rằng phải đi làm…

Giấc mơ của cô lúc thì ở cổ đại, lúc lại về hiện đại, lúc thì thế này, lúc thì thế kia, rất hỗn loạn.

Lục Minh bể Cảnh Y Nhân, cảm giác rất gần gũi, anh cũng không có sức để mà soi mói nữa, nên anh vào khách sạn bốn sao ở gần đó thuê một phòng đơn.

Căn phòng này tính ra cũng không kém bao nhiêu so với phòng khách sạn năm sao, cũng tinh xảo, trang nhã như vậy, chỉ là so với phòng đơn tiêu chuẩn của khách sạn năm sao thì nhỏ hơn một chút.

Lục Minh bế Cảnh Y Nhân nhẹ nhàng đặt cô lên giường, điện thoại di động liền vang lên. Sợ làm ồn đến cảnh Y Nhân nên Lục Minh nhanh chóng lấy di động trong túi ra, ngay cả người gọi điện là ai cũng không kịp nhìn mà đã vội ấn nút nhận cuộc gọi. Anh nhỏ giọng, đi ra ngoài “A lô” một tiếng. Đầu điện thoại bên kia truyền tới giọng nói của vị tiểu thịt tươi quen thuộc kia: “Anh rể ạ? Chị em đã đến chưa? Buổi biểu diễn sắp bắt đầu rồi….”

“…” Lông mày Lục Minh hơi cau lại, không hề nghĩ ngợi đã quả quyết cúp điện thoại, rồi tắt nguồn, tiện tay đặt lên bàn để ti vi. Áo sơ mi của Lục Minh bị ướt, phía sau lưng dán vào da thịt, mơ hồ để lộ ra toàn bộ vóc người của anh.

Lục Minh cởϊ áσ sơ mi, để trần nửa người đi vào nhà vệ sinh.

Mười phút sau, Lục Minh tắm xong, lúc ra khỏi nhà vệ sinh bên hông chỉ quấn một cái khăn tắm, dáng người đẹp đẽ, eo nhân ngư vô cùng khêu gợi. Anh lau những sợi tóc rối, rồi đi dần tới một bên giường, ngồi xuống.

Ném khăn mặt đi, anh cầm lấy điện thoại bàn, dặn phục vụ phòng liên hệ với cửa hàng trang phục XX, bảo đưa một bộ trang phục nam size L cho người cao 182cm, cùng với một bộ trang phục nữ size S cho người cao 165cm tới.

Sau khi cúp máy, Lục Minh quay đầu lại nhìn cảnh Y Nhân đang say ngủ, anh do dự vài giây mới chui vào trong chăn, nằm xuống.

Từ mâu thuẫn lần trước, Lục Minhđã không ngủ chung một giường với Cảnh Y Nhân nữa.

Anh sợ lại có chuyện giống lần trước xảy ra, ngủ cùng một giường, đối với anh là một loại giày vò. Sau khi do dự vài giây, anh thấy cũng không có khả năng lắm. Tuy rằng hiện giờ Cảnh Y Nhân không giống với trước kia, chỉ có thể nói là anh không ghét cô, còn cảm giác về phương diện kia thì… Chắc khoảng thời gian đó là do anh quá mệt thôi. Lục Minh nghĩ vậy xong tiến vào trong chăn, nằm thẳng, đột nhiên, cảnh Y Nhân nằm bên cạnh hình như đang nằm mơ, vừa xoay người đã lăn tới, dựa vào bên cạnh anh, sau đó tay chân giống như bạch tuộc bám lên người anh.

“…” Thân thể Lục Minh rõ ràng cứng đờ lại. Xung quanh đều là mùi hương của cảnh Y Nhân, anh cảm giác được da thịt mềm mại, cùng với làn váy ẩm ướt của cô có hơi lạnh lẽo. Trong nháy mắt, Lục Minh cảm thấy mình như đang ở giữa hai tầng bằng và lửa, lồng ngực đột nhiên nghẹn lại, bỏ lỡ một nhịp đập. Lục Minh từ từ nghiêng đầu qua nhìn cảnh Y Nhân, cô đang ngủ rất say, khuôn mặt xinh đẹp đang ở ngay trước mặt anh.