Vô Địch Ác Ma

Chương 51: Kinh biến! Âm dương bản nguyên



Năm năm sau lần đó, Diệp Bạch đi khắp đại lục Vương Thế, giảng đạo, dần dần lật đổ thế lực ở Vương Thế, được mọi người tôn thờ, lập tượng ở khắp nơi, hắn còn viết ra vô số cuốn sách, tiêu biểu nhất trong số đó là cuốn.

"Sử thi cuộc đời Diệp đế."

Kể về chính cuộc đời của hắn ta, trong năm năm đó, Diệp Bạch cũng đã không ngừng tu luyện, cảnh giới hiện tại đã là, hóa thần tầng một.

Lúc này, tại một hoa viên, bên trong, Diệp Bạch đang ngồi trên ghế, ngả người về sau, nhấc tách trà lên, uống một ngụm.

Nơi này, ta đã thành công thống trị, tiếp theo, sẽ là vũ trụ nào đây a?

Đúng lúc đang suy nghĩ, bỗng Diệp Bạch cảm nhận được gì đó, bật người đứng dậy, làm rớt tách trà đang uống dở, nhìn lên bầu trời, hắn thầm nghĩ.

Mém tí, ta đã quên việc này rồi, phải nhanh chóng đi ngăn nó lại, trước khi quá muộn.

Nghĩ xong, Diệp Bạch tức tốc rời khỏi hoa viên, khoác áo choàng trên vai, đi ra khỏi nhà, Huỳnh Chính Quy vừa lúc trở lại, hỏi.

"Diệp huynh, huynh đi đâu vậy a?"

Thấy Huỳnh Chính Quy hỏi, Diệp Bạch liền nhanh chóng đáp.

"Ta có việc quan trọng cần làm, sẽ trở lại đưa ngươi đi theo sau."

Huỳnh Chính Quy gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Ngay sau đó, Diệp Bạch đạp vào đất, bao bọc cả cơ thể bằng linh lực, rồi bay vút lên bầu trời.

* * *

Tại một cao cấp vũ trụ không xa.

Trong một căn nhà bằng gỗ nhỏ, nằm sâu trong rừng, bên trong có một người đàn ông trung niên, mặc y phục trắng, tóc đen xõa dài đến ngang hông, trên tay cầm ống tiêm, bên trong chứa một thứ dung dịch màu đỏ, nhanh chóng tiêm vào tay, trên mặt nở ra nụ cười.

"Cuối cùng, ngày này cũng đến, ta nhất định, sẽ khiến các ngươi hối hận."

Sau khi tiêm xong thứ đó vào tay, cơ thể ông ta dần thay đổi, các tế bào trên cơ thể phản ứng vô cùng mãnh liệt, nó giống như sắp nổ tung, nhưng ông ta lại không sợ hãi, với tay lấy một ống tiêm khác, bên trong ống tiêm đó, chứa rất nhiều tế bào.

Ông ta không chút do dự, tiêm thứ đó vào người, sau khi tiêm xong, cơ thể ông ta dần ổn định lại, nhưng cơ thể của ông ta, lúc này không khác gì đã bị chia ra làm hai, bên trái vẫn bình thường, nhưng bên phải lại nhìn rất lạ, không khác gì một nữ nhân.

Ông ta nhìn vào cơ thể, rồi cất tiếng cười to.

"Cuối cùng, ta đã thành công, hôm nay, chính Lý Thái ta, sẽ cho các ngươi nếm mùi vị thất bại."

Sau một lúc, Lý Thái ngừng cười lại.

Đến lúc làm việc chính rồi.

Nghĩ xong, Lý Thái đưa hai tay ra phía trước, phóng thích linh lực từ hai lòng bàn tay, linh lực được phóng thích ra, ấy vậy mà lại hòa hợp với nhau, tạo thành một quả cầu nhỏ, một nửa đen, một nửa trắng, trong âm có dương, và ngược lại, trong dương có âm.

Lý Thái lại dồn càng nhiều linh lực hơn, quả cầu ấy vẫn không có chút thay đổi, về kích thước lẫn hình dáng, Lý Thái vẫn chưa dừng lại, truyền gần như tất cả linh lực của bản thân, vào quả cầu.

Lúc này, nó bỗng tỏa ra thứ ánh sáng chói mắt, Lý Thái thấy vậy cười to.

"Đến lúc rồi."

Lý Thái ép hai tay lại với nhau, ngày càng gần hơn, quả cầu linh lực bên trong, theo đó cũng dần bị ép lại, ánh sáng đó dần biến mất, ngay lúc hắn ta nghĩ bản thân đã thành công, quả cầu linh lực bỗng nổ tung, gây ra một chấn động lớn.

Điều đáng sợ là, chỉ một vụ nổ như vậy, đã khiến cho cao cấp vũ trụ, mà tên Lý Thái đang sống bị hủy diệt, vậy cũng đủ hiểu sức mạnh của nó.

Từ trong vụ nổ, hai thực thể bước ra, khỏi những mảnh vỡ sau vụ nổ, một nam một nữ, nam mặc y phục trắng, trên vai, có một quả cầu linh lực màu trắng, nữ nhân kia thì mặc y phục đen, trên vai, có một quả cầu linh lực màu đen.

Hai người bọn chúng, chính là dương bản nguyên và âm bản nguyên, được sinh ra từ vụ nổ vừa rồi.

Khi linh lực thuần âm, kết hợp với linh lực thuần dương, sẽ sinh ra một thứ sức mạnh kinh khủng, nhưng để có thể làm được điều đó, yêu cầu nam nữ phải hòa làm một với nhau, và phải luôn dính chặt với nhau, đây cũng chính là điểm yếu duy nhất.

Để khắc phục được điểm yếu này, Lý Thái đã cho con gái hập thụ, linh lực thuần âm, sau đó cấy tế bào của chính con gái vào cơ thể, với tham vọng sở hữu, cơ thể vừa có linh lực thuần âm, vừa có linh lực thuần dương.

Âm bản nguyên gãi gãi đầu, nhìn tên trước mặt mà hỏi.

"Ngươi là ai, sao nhìn ngươi xấu vậy a?"

Dương bản nguyên nghe xong, tự hào giới thiệu.

"Ta là dương bản nguyên, ta và ngươi là một, hiểu không?"

Dương bản nguyên, bỗng thấy gì đó sai sai, có chút tức giận, hét lên.

"Khoan đã, ngươi nói ai xấu a?"

Âm bản nguyên nghe vậy, bình thản đáp.

"Ta chính là nói ngươi xấu đó."

Dương bản nguyên tức giận nói lại.

"Ngươi xấu thì có."

"Ngươi mới xấu."

Âm dương hòa làm một, lúc đó mới tạo ra được thứ sức mạnh kinh khủng, nhưng cho dù là một mình chiến đấu, sức mạnh của bọn chúng, đều không thể khinh thường.

Âm bản nguyên tức giận lên, điều khiển cầu linh lực, bắn ra một đòn cực mạnh, về hướng dương bản nguyên, nhưng hắn ta đã dễ dàng né đi, khiến cho đòn đó, đánh vào một trung cấp vũ trụ ở phía sau, làm vũ trụ đó tan vỡ.

Dương bản nguyên cũng không thua kém, dùng cầu linh lực đánh tới, phía âm bản nguyên, khi sắp đến nơi, liền cho cầu linh lực, phóng thích ra một lượng linh lực cực lớn, nhưng âm bản nguyên đã kịp dùng cầu linh lực, tạo thành một lớp khiên chắn, chặn lại hết sát thương.