Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! - Ráng Chiều

Chương 127: Cả đêm triền miên vô hạn



Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.

Quyền Đế Sâm đặt điện thoại di động xuống, anh vừa xoay người thì lập tức nhìn thấy Mặc Sơ vừa từ phòng tắm đi ra.

Cô tràn đầy sức sống đi tới trước mặt anh: "Nghe điện thoại xong rồi?"

"Ừ." Quyền Đế Sâm đưa tay ôm cô vào lòng, cúi đầu hôn lên môi cô.

Đêm tân hôn bắt đầu.

Cả đêm triền miên vô hạn.

Sáng sớm hôm sau.

Mặc Sơ còn rúc trong lòng anh, ánh mặt trời giữa hè xuyên qua cửa sổ chiếu vào hai người.

Tối hôm qua cô mệt lả.

Nhưng mà lúc anh muốn đứng dậy, cô cũng tỉnh.

Quyền Đế Sâm nhìn cô: "Ngủ thêm một lát đi, trước mắt cứ nghỉ ngơi, đừng đi làm."

"Bây giờ em là bà chủ giàu có đấy nhé." Mặc Sơ lè lưỡi: "Em muốn đi thì đi, không muốn đi thì không đi đúng không?"

"Tùy em thôi." Quyền Đế Sâm cũng không có yêu cầu gì.

Nhìn quần ngủ khó mà che giấu được những dấu vết anh để lại trên người cô, anh xoay người đè cô xuống, hôn lên cảnh đẹp của cô. Hài lòng nghe thấy tiếng thở gấp của cô, lúc cơ thể cô động tình mà cuộn tròn lại, anh mới lên tiếng: "Đừng uống thuốc tránh thai nữa, có em bé thì cứ sinh thôi."

"Vâng, em sẽ làm vậy." Mặc Sơ gật đầu.

Dường như Quyền Đế Sâm nhớ lại gì đó: "Con của em đâu, nếu như em đồng ý thì cũng có thể sống cùng nhau."

Hai mắt Mặc Sơ nhanh chóng rưng rưng: "Đế Sâm."

Sao anh có thể đối xử với cô tốt như vậy?

Hai mắt cô nhuốm lệ, nhưng mà gò má đỏ bừng, dáng vẻ đáng thương, khiến hứng thú trong lòng anh tăng lên.

"Nếu em còn nhìn anh như vậy, anh cũng không muốn đi làm nữa." Quyền Đế Sâm khàn giọng nói.

Mặc Sơ cười ngượng ngùng.

Quyền Đế Sâm đứng dậy rửa mặt rồi đi làm, anh vừa mới đi ra ngoài biệt thự, Mặc Chiêu Đệ đã đứng đợi anh.

"Tổng giám đốc Quyền, em có lời muốn nói." Mặc Chiêu Đệ cản đường anh.

Nhìn thấy cô ta, tâm trạng Quyền Đế Sâm vô cùng khó chịu: "Tránh ra."

Mặc Sơ nghe thấy bên ngoài có tiếng động, cô chạy tới cửa sổ nhìn xem, lại thấy là Mặc Chiêu Đệ tới.

Mặc Chiêu Đệ cũng mặc kệ thái độ của Quyền Đế Sâm thế nào, cô ta nói: "Tổng giám đốc Quyền, Mặc Sơ gả cho anh là có mục đích. Anh vẫn chưa biết sao, chắc chắn là cô ta giấu giếm anh. Cô ta đã sinh con cho một người đàn ông nào không biết. Người phụ nữ như vậy thích hợp gả cho anh, trở thành bà Quyền sao?"

Mặc Sơ nín thở, mặc dù Quyền Đế Sâm không ngại những chuyện này nhưng mà trong lòng cô vẫn vì chuyện này mà căng thẳng.

Giờ phút này, chuyện này lại bị Mặc Chiêu Đệ nói ra lần nữa, trong lòng Mặc Sơ sao có thể không đau.

Ánh mắt ác liệt của Quyền Đế Sâm rơi trên người Mặc Chiêu Đệ: "Mặc Sơ là vợ tôi cưới, từ nay về sau cô ấy chính là bà Quyền. Chuyện liên quan tới quá khứ của cô ấy, tôi cho phép cô ấy tồn tại, còn chuyện liên quan tới tương lai của cô ấy, tất cả đều sẽ có tôi. Còn cô, Mặc Chiêu Đệ, nếu còn muốn nhìn thấy mặt trời ngày mai thì cút xa một chút. Nếu còn dám xuất hiện trước mặt tôi lần nữa, tôi nghĩ, tôi không cần phải nói tới hậu quả."

Đầu Mặc Chiêu Đệ lắc lư: "Cô ta là một chiếc giày rách đã bị người ta sử dụng, sao anh có thể xem như cục cưng thế?"

Một tiếng "bốp" vang lên.

Mặt Mặc Chiêu Đệ bị tát một cái thật mạnh.

Có thể mọi người rất ít khi thấy Quyền Đế Sâm đánh người, nhưng mà một khi anh ra tay, người ta cũng có thể tưởng tượng được, người phụ nữ bị anh đánh rẻ mạt tới mức nào.

Anh ra tay vừa ác lại vừa cay độc, cái tát này vừa rơi xuống mặt của Mặc Chiêu Đệ đã sưng vù tựa như đầu heo, răng cũng rớt hết mấy cái.

"Bố mẹ cô không dạy cô cách làm người như thế nào, vậy thì để tôi dạy cô." Hai tay Quyền Đế Sâm để phía sau, vô cùng uy nghiêm.

Mặc Chiêu Đệ cũng bị cú tát này làm cho không nói nên lời.

Quyền Đế Sâm lên xe, lái xe rời đi.

Mặc Sơ nhìn cảnh tượng này, trong lòng cô cảm kích việc Quyền Đế Sâm đối xử tốt với mình, cô sẽ khắc sâu tận tâm khảm mình.

Dù sao Mặc Sơ cũng không ngủ nữa, cô lập tức chuẩn bị đi làm.

Lúc này, Việt Dương gọi lại.

Cô vừa thấy là Mặc Hi và Mặc Hào gọi tới: "Bảo bối, đã tới chưa, cảm giác thế nào?"

Mặc Hàm có chút chua chát nói: "Xem ra, Sơ Sơ sẽ không tới New York, bọn con vừa xuống máy bay đã lập tức nhìn thấy video kết hôn của mẹ và Quyền Đế Sâm."

Mặc Sơ cười: "Mẹ cũng vô cùng bất ngờ, tình tiết thay đổi nhanh chóng."

Mặc Hàm nhếch miệng: "Được rồi, hay vọng hai người sống đến đầu bạc răng long, sớm sinh quý tử."

"Hi Hi đâu?" Mặc Sơ hỏi.

Mặ Hàm cười một tiếng: "Đi cua một cô em phương tây rồi."

Mặc Sơ: "."

"Được rồi, không nói nữa, bọn con thích nghi hoàn cảnh trước đã." Mặc Hàm nói: "Mẹ nhớ phải đến thăm bọn con nhé."

Mặc Sơ buông điện thoại cuống, nhớ lại điều Quyền Đế Sâm nói. Anh lại nói, anh hoan nghênh con của cô đến sống cùng với nhau.

Mặc Sơ đi làm.

Sau khi đến công ty tổ chức hôn lễ Thiên Trường Địa Cửu, lúc Triển Lê Hàn gặp cô, anh ta nói: "Bà Quyền, còn tới làm sao?"

Mặc Sơ cười một tiếng: "Trừ phi tổng giám đốc Triển muốn đuổi việc tôi."

"Tôi đang đối đầu với tổng giám đốc Quyền sao?" Triển Lê Hàn cười nói: "Nếu tôi đối đầu với tổng giám đốc Quyền, chính là làm khó dễ với tiền. Huống chi có bà Quyền phục vụ cho công ty chúng tôi, tôi nghĩ sẽ còn kiếm nhiều tiền. Không nói tới những thứ này, từ trong thâm tâm tôi muốn chúc phúc cho cô, Mặc Sơ, chúc cô hạnh phúc."

"Cảm ơn." Mặc Sơ gật đầu một cái, trong hàng vạn lời nói, cũng không bằng một câu nói, tôi chúc phúc cho cô.

Mặc kệ có thế nào, ông chủ chúc phúc cho cô, cô vẫn cảm thấy vui vẻ.

Sau khi hai người cùng đi vào công ty, các đồng nghiệp biết rõ chân tướng cũng bàn tán ầm ĩ với Mặc Sơ.

"Trời ạ, mọi người đều biết, Mặc Sơ là bà Quyền đấy!"

"Thật sự không dám tưởng tượng, tổng giám đốc Quyền lại cưới cô ta."

"Cho nên, trên thế giới này, không có gì là không thể."

"Tôi cảm thấy Mặc Sơ gả vào nhà giàu có, cô ấy hiền lành, dịu dàng, ấm áp, lạc quan. Bên cạnh tổng giám đốc Quyền có người phụ nữ như vậy, cũng vô cùng tốt."

Tất cả mọi người, mỗi người phát biểu ý kiến của mình, có người tán thành, có người nói mát, có người hâm mộ, cũng có người ghen tị.

Nhưng cho dù thế nào, Mặc Sơ cũng là bà Quyền, hơn nữa bà Quyền cũng được đích thân Quyền Đế Sâm chứng nhận.

Đặc biệt là Ân Phi Âm và Tô Tiểu Mễ, hai người vẫn luôn chỉnh Mặc Sơ.

Ân Phi Âm một lòng muốn gả cho Quyền Đế Sâm, trở thành bà Quyền. nhưng mà Mặc Sơ lại trở thành bà Quyền thật sự.

Triển Lê Hàn tập trung mọi người lại: "Tôi muốn tuyên bố một chuyện vui, nếu hôm qua mọi người có thấy được tin tức cũng biết Mặc Sơ đã trở thành bà Quyền. Chúng ta cùng chúng mừng cô ấy, chúc phúc cho cô ấy."

Tiếng vỗ tay vang lên.

Mặc Sơ cũng mang quà tới, còn có rất nhiều quà vặt đặc sắc cho mọi người.

Mặc Sơ nhìn bọn họ: "Cảm ơn mọi người, mặc dù tôi đã gả cho Đế Sâm, nhưng mà trong công ty tôi vẫn là Mặc Sơ, tôi yêu công việc của mình, tôi thích làm việc cùng mọi người, sắp xếp cho nhiều hôn lễ hơn."

Có người lên tiếng đùa giỡn: "Mặc Sơ, bây giờ cô vô cùng giàu có, có thể giới thiệu cho chúng tôi những gia đình giàu có quyền quý để chúng tôi cũng được gả vào nhà giàu có đi."