Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 2796



Cảm nhận được nước mắt nóng như thiêu như đốt của cô, trái tim anh khẽ run lên.

“Hứa Minh Tâm, có em ở đây, anh không dám chết.”

“Cố Gia Huy, trước đây em sợ nhất là mấy chuyện ma quỷ, nhưng bây giờ em không sợ ma quỷ cũng không sợ kẻ ác, chỉ sợ khi em tỉnh lại thì sẽ không gặp được anh. Em sợ răng tin tức về cái chết của anh sẽ được phát trên TV, sợ rằng anh sẽ bỏ em mà đi khiến em vĩnh viễn cũng không thể tìm thấy anh.”

Giọng cô khàn khàn và nghẹn ngào, giọng điệu chất chữa đầy sợ hãi.

Nghe thấy thế thì trái tim anh trở nên nặng trĩu.

Đôi bàn tay to đưa lên mái tóc của cô và nhẹ nhàng vuốt ve.

“Đừng sợ, anh sẽ ở đây, sẽ luôn ở đây. Hứa Minh Tâm nghe vậy liên cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Gô vẫn nhớ những lời thê nguyện trong đám cưới.

Dù là khi thịnh vượng hay là lúc gian nan, họ cũng sẽ không bao giờ tách rời nhau.

Cô muốn nắm lấy tay anh, cùng nhau già đi, cùng anh đi thật lâu đến hết cuộc đời.

Mãi đến năm giờ chiều Hứa Minh Tâm mới rời đi, cô bước lên xe trong tâm trạng hỗn loạn.

. Khương Tuấn tiễn cô trở lại nhà hàng, lúc này là lúc cửa hàng bận rộn nhất.

Chỉ là cô không có ý định nấu nướng mà cứ đứng hóng gió bên cửa sổ.

Châu Vũ thấy tâm trạng của cô không tốt liền hỏi: “Chị Minh Tâm, chị không sao chứ?”

“Không có gì.”

“Có phải… là do Anh Huy không?”

..” Cô im lặng một lúc, thấy cô ấy đoán được thì cũng không giấu diếm: “Ừm, là do anh ấy. Mỗi khi xảy ra chuyện gì anh ấy đều nghĩ đến chị đầu tiên chứ không bao giờ nghĩ đến bản thân mình.

Chị… chị cảm thấy rất đau lòng.”

“Nhưng mà, chị Minh Tâm cũng rất may mắn mà đúng không? Chị nên hạnh phúc khi có được một người yêu mình đến quên đi sống chết của bản thân như vậy.”

“Phải, chị nên vui, nhưng chỉ… tại sao chị lại buồn thế này?” . Truyện Cung Đấu

Cô nắm lấy trái tim mình và cảm thấy vô cùng đau khổ.

Đúng lúc này, người phục vụ ở quầy lễ tân đi tới và nói: ‘Châu Vũ, anh Dương kia lại đến nữa rồi, anh ta muốn mời cô ăn cơm nên đã đặt căn phòng riêng sang trọng nhất.”

“Anh Dương?” Hứa Minh Tâm có chút khó hiểu khi nghe đến cái tên đó.

“Chị Minh Tâm, chị không biết đâu, trưa nay anh Dương đã đến đây ăn trưa và người phục vụ anh ta là Châu Vũ.

Không ngờ anh ta lại nhìn trúng Châu Vũ và tỏ ra ưu ái bằng mọi cách. Tối nay anh ta lại đến lần nữa, rõ ràng là đang theo đuổi Châu Vũ đấy!”

“Không! Chị Minh Tâm, chị đừng nghe lời cô ấy nói bậy! Đó là người em mới gặp một lần thôi, tất cả đều là giả đó! Chỉ là một tên sát gái thôi!”

“Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên cũng được mà?” Nhân viên lễ tân cười nói.

“Tôi không đi gặp đâu, cô mau chuyển lời như vậy đi! Tôi còn chưa tan làm đâu!”

Châu Vũ đỏ mặt vội vàng nói.

Tâm tình của Hứa Minh Tâm cảm thấy nhẹ nhõm hơn, cô nói đùa: “Ở nơi này của chị cũng đâu có khắt khe như vậy. Hơn nữa, hiện tại em là cổ đông nhỏ đã nhận cổ tức, cũng là một bà chủ nhỏ rồi, em hoàn toàn có thể nghỉ ngơi.

Tuy nhiên con người ta vẫn phải biết điểm mấu chốt, trong giới giàu sang có rất nhiều chuyện hồn loạn, chị sẽ giúp em tìm hiểu xem anh ta có đáng tin cậy không, có thể đó thực sự là tình yêu sét đánh thì sao?

“Chị Minh Tâm, chị … sao lại hùa theo đùa giốỡn em? Mặc kệ chị!”