Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1724



“Không phải, tôi chẳng qua là cảm thấy…” Thời Dũng còn muốn nói gì đó, nhưng thấy Tư Mộ Hàn đã nhắm mắt lại, chỉ đành nuốt ngược những lời muốn nói vào trong.

Thời Dũng khởi động xe, lái xe đi đến tập đoàn Tư Thị.

Tư Mộ Hàn mở mắt ra nhìn nóc xe, hơi thất thần.

Tài liệu của Tạ Ngọc Nam, Thời Dũng điều tra rất tỉ mỉ, ngay cả anh đi học ở nhà trẻ nào cũng được điều tra rõ ràng.

Chính là vì những thứ có thể điều tra quá nhiều, chuyện này cũng nói rõ bối cảnh của Tạ Ngọc Nam này rất đơn giản.

Mặc dù anh là con trai của Tạ Sinh, nhưng cuộc sống của anh rất đơn giản.

Từ nhỏ đã mất mẹ, đi học, kết bạn, sau khi tốt nghiệp thì ăn chơi chè chén, không khác chi với đám con ông cháu cha là mấy.

Lý lịch như vậy đối với người như Tư Mộ Hàn mà nói cũng xem như sạch sẽ.

Tuy Tạ Ngọc Nam ăn chơi chè chén, nhưng làm người có nguyên tắc, thẳng thắn vô tư.

Cho đến bây giờ đây là người đàn ông đầu tiên sống trong hoàn cảnh đơn giản, ngay thẳng nhất mà Nguyễn Tri Hạ gặp phải.

Thẩm Sơ Hoàng trước kia, có thân thế quá kinh khủng, che giấu rất sâu, cũng giở rất nhiều thủ đoạn.

Sau đó là Lưu Chiến Hằng. Lúc bắt đầu anh ta tiếp cận Nguyễn Tri Hạ là có mục đích khác, thế nên Nguyễn Tri Hạ có lòng cảnh giác với anh ta.

Còn về bản thân anh…

Tư Mộ Hàn tự cười mỉa mai, không nghĩ tiếp nữa.

Tạ Ngọc Nam khiến anh có cảm giác nguy hiểm vô cớ.

Loại cảm giác nguy hiểm này đến từ trực giác của anh. Còn về tại sao anh có loại cảm giác này, bản thân anh cũng không rõ.

*

Bởi vì Tư Mộ Hàn nên Nguyễn Tri Hạ tức giận suốt trên đường đi.

Cô vừa lái xe vừa lẩm bà lẩm bẩm.

“Mình tìm ai làm luật sư thì có liên quan gì đến anh ta chứ?”

“Còn chưa bắt đầu thì đã cảm thấy mình sẽ thất bại sao?”

“Tư Mộ Hàn nghĩ mình là ai?”

Nguyễn Tri Hạ càng nghĩ càng tức, sau khi dừng xe lại ở ven đường, cô liền gọi điện thoại cho Tạ Ngọc Nam: “Tôi cảm thấy đề nghị trước đó của anh rất có khả năng.”

“Đề nghị nào?” Lúc này Tạ Ngọc Nam vẫn chưa rời giường, nghe Nguyễn Tri Hạ nói thế anh ta như lọt vào sương mù.

Nguyễn Tri Hạ giải thích: “Đề nghị về chuyện đứa bé.”

“A? Đứa bé?” Tạ Ngọc Nam bật dậy nhảy từ trên giường xuống: “Nguyễn Tri Hạ, mới sáng sớm cô đừng dọa tôi như thế chứ, đứa bé gì chứ, chúng ta nào có gì chứ?”

Sáng sớm Tạ Ngọc Nam còn chưa tỉnh ngủ, có thể đầu óc anh hơi có bệnh.

Nguyễn Tri Hạ chẳng muốn giải thích với anh, cúp luôn điện thoại.

Cô lái xe thẳng về nhà, nhìn lịch trình một tuần của Tô Miên mà trước đó Tề Thành đã đưa cho cô.

Nhưng Tô Miên đã bị thương vậy lịch trình này còn tác dụng không?

Xem tình hình hôm qua có thể thấy Tô Miên cũng không muốn ở trong bệnh viện.

Nếu quyết định lấy “Tư Đình Kiêu đã có đứa con khác” để làm điểm vào vậy thì người quan trọng nhất trong đó là Tô Miên.

Chỉ cần Tô Miên nghĩ trăm phương ngàn kế có thai con của Tư Mộ Hàn thì có phải phần thắng của cô sẽ lớn hơn một chút không?

Nguyễn Tri Hạ nghĩ như vậy, bàn tay để trên bàn cũng không nhịn được siết thật chặt.

Con của Tư Mộ Hàn và Tô Miên…